Công - tư chưa tỏ, chừng nên chuyện

05:39 CH @ Thứ Sáu - 24 Tháng Mười Một, 2006

Gần đây câu chuyện nhà công vụ rộ lên, đã làm cho dư luận xôn xao, báo chí tốn không biết bao nhiêu giấy mực. Còn, các cơ quan chức năng cũng được dịp tự nhìn nhận lại mình. Mua - bán là hành vi bình thường của nền kinh tế. Vậy chuyện mua - bán này có phải là việc không bình thường? Ta hãy tìm lại đúng tên từng sự việc.

Công vụ - tư vụ

Công vụ - việc công (từ điển tiếng Việt - Nxb Văn hóa Thông tin 1998). Nhà công vụ thuộc sở hữu của Nhà nước, dùng để phục vụ việc công. Theo đó, nhà công vụ chỉ giải quyết cho những người làmviệc công chưa có nhà ở riêng, hoặc có nhà ở riêng ở địa phương nào đó nhưng về Trung ương công tác mà không thể mang nhà đi theo thì được Nhà nước cho thuê, nhằm giúp cho cán bố yên tâm giải quyết việc công. Đó là những khái niệm cơ bản mà không mấy khó khăn để hiểu.

Cũng như hàng trăm ngàn cán bộ cao cấp khác. khi được ngồi vào một cương vị mới sẽ được đổi nhà dù là dưới hình thức cho thuê. Khi không còn giữ cương vị công nữa, đương nhiên là không có quyền ở (thuê) nhà công vụ. Chính vì lý do này, nhiều vị "Khai quốc công thần" khi nghỉ hưu cũng trả lại "nhà công vụ” để lui về chốn đờithường: Đại tướng Văn Tiến Dũng - nguyên Bộ trưởng Quốc phòng đã trả lại nhà (hai mặt phố Bắc Sơn và Hoàng Diệu). ÔngOanh - nguyên Ủy viên Bộ Chính trị đã trả nhà mặt phố Ngọc Hà, lui về ngõ nhỏ phố Đội Cấn... Phu nhân nguyên Phó Chủ tịch nước Nguyễn Lương Bằng cũng đã trả lại căn biệt thự khá đẹp sau khi chồng bà qua đời…

Tuy nhiên những trường hợp như trên không phải là phổ biến, do tâm lý của người Việt Nam: không nỡ để những người "khai quốc công thần" có cảm giác hụt hẫng khi mãn nhiệm, nên mặc dù đã rời ghế cũ nhưng nhà ở không nhất thiết phải rời. Không chỉ với mấy vị cán bộ được báo chí nêu đích danh mà nhiều cán bộ khác cũng vậy, sau khi bàn giao trách nhiệm hầu hết vẫn ở nguyên vị trí cũ, rồi sau đó hợp thức hóa bằng cách "mua lại". Rõ ràng, nhà được thuê là nhà công vụ, nhằm phục vụ việc công, nhưng khi không còn làm việc công nữa (tư vụ) nhưng không có một cơ chế rõ ràng đâu là công, đâu là tư. Trong trường hợp này, khái niệm công vụ và tưvụ đã bị đánh tráo. Đây là nguyên nhân thứ nhất.

Bán và ban

Bán (cũng theo từ điển tiếng Việt đã dẫn) là hành vi mang hàng hóa đổi lấy tiền. TheoTừ điển Kinh tế Chính trị, động từ "bán" vẫn được hiểu một cách đúng đắn là trao đổi ngang giá, đồng thuận theo quan hệ cung cầu của thị trường. "Trăm người bán vạn người mua". Hành vi mua bán thường được trao đổi công khai (ở chợ hoặc sàn đấu giá) có nhiều người tham gia. Ai trả giá cao hơn, người đó sẽ giành quyền mua về mình. Giá cả được hình thành theo quan hệ cung cầu, thông qua mặc cả, thông qua đấu giá và các hình thức giao dịch khác.

Trong trường hợp một vài ngôi biệt thự và nhà công đã được “hợp thức hóa" một phần cho một số quan chức, hành vi được gọi là "bán" nhà của Nhà nước theo Nghị định 61, lại với giá cả theo khung giá từ...thế kỷ thứ XIX. Trong khi đó, với giá thị trường hiện tại, những căn nhà này có giá trị gấp từ 20 - 25 lần giá “đề nghị bán". Rõ ràng trong việc chuyển quyền sở hữu ở đây động từ "bán" đã bị đánh tráo.

Còn "ban" là động thái cấp cho người dưới. Ban thưởng, ban cho bổng lộc...Ban thưởng là cho không, cấp không.

Cũng có thể "ban" theo cách khác là cấp hẳn, không thu tiền theo đúng nghĩa của từ này. Tuy nhiên để việc "ban" được rõ ràng, minh bạch và tránh lạm dụng, cần phải quy định rõ. "Ban" cho ai, ai được "ban", "ban" thế nào, cấp nào, chức nào được "ban" bao nhiêu. Từ thời phong kiến, những tướng lĩnh hay tùy từng theo vua mở mang bờ cõi, giữ vững biên cương, gây dựng cơ đồ, sau khi yên ổn, đều được nhà vua ban thưởng điền trang, thái ấp và cả chức sắc, tùy theo mức độ cống hiến. Chuyện ban thưởng không phải là chuyện lạ với nước ta.

Tuy nhiên, trong một nỗ lực thoát ly khỏi những di chứng của xã hội phong kiến, chúng ta không thừa nhận chuyện "ban". Quan chức của chúng ta là đầy tớ của dân, là công bộc của dân, là người hy sinh lợi ích cá nhân vì nhân dân... từ những quan niệm đó mà những lợi ích của Nhà nước dành do họ được sử dụng nó dưới dạng "bán", một khái niệm có vẻ tư bản hơn, hiện đại hơn. Rằng, họ cũng phải bỏ tiền ra mua chứ có được hưởng không đâu, rằng nhà mà họ ở cũng là nhà của dân, họ phải thuê đấy chứ.... Sự nhá nhem khái niệm này là nguyên nhân thứ hai của sự rắc rối.

Quản lý và quyết định

Những ngôi nhà mà một số các vị quan chức muốn mua, mà Nhà nước có chủ trương bán thì việc mua và bán là hoàn toàn hợp lý, hợp tình.

Tuy nhiên, sự định giá bằng ý chí của một số quan chức khiến giá cả không phản ánh đúng bản chất của giá trị. Sự nhá nhem giữa "bán" và "ban" đã làm cho giá cả rẻ như cho không khiến người được mua thu lợi mà vẫn sạch sẽ, còn người bán (nhân dân) thì thua thiệt. Gọi đúng tên của sự vật là "sự thất thoát cho tài sản chung". Tài sản chung ở đây là tài sản của dân, chứ không phải của cơ quan nào. Người đại diện cho dân là Hội đồng nhân dân (ở địa phương) hoặc Quốc hội (phạm vi cả nước).

Trong trường hợp này, quả thực nếu Nhà nước không có nhu cầu sử dụng, cần bán, Hội đồng nhân dân phải ra quyết định, thực hiện việc đấu giá, cho nhân dân giám sát, và để nhân dân định đoạt. Các cơ quan chức năng được giao nhiệm vụ quản lý sắp xếp sử dụng các ngôi biệt thự, các khu nhà công là người làmnhiệm vụ quản lý, chứ không phải là người có quyền quyết định bản, hay chuyển quyền sở hữu cho cán bộ công chức thuộc diện quản lý.Đây là nguyên nhân thứ ba của sự rắc rối.

Muốn chống tham nhũng trước hết phải công khai, minh bạch. Đây là một nguyên lý đã được Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng khẳng định trong buổi làm việc với Ban cải cách hành chính của Chính phủ. Do đó, cách nghĩ và cách ứng xử của chúng ta cần thích nghi với cơ chế thị trường mà mọi sự vật đều phải gọi đúng tên của nó.

Nguồn:
LinkedInPinterestCập nhật lúc:

Nội dung liên quan

  • Tính lạc hậu tương đối của Văn hoá

    25/05/2016Nguyễn Trần BạtTrong số những cuộc xung đột, những xung đột về văn hóa tuy không phải luôn hữu hình và quyết liệt, nhưng âm thầm, bền bỉ, dai dẳng và có sức cản rất lớn đối với tiến trình phát triển chung của nhân loại. Nghiên cứu về tính lạc hậu tương đối của văn hóa với tư cách một thuộc tính tự nhiên của văn hóa và ảnh hưởng của nó đối với tiến trình phát triển và toàn cầu hóa là việc làm rất quan trọng, bởi nó sẽ giúp các dân tộc hạn chế khả năng xảy ra xung đột trên cơ sở đó, khai thác những ảnh hưởng tích cực của văn hóa...
  • Thói hư tật xấu của người Việt: cam chịu bất công, thù ghét thay đổi

    09/02/2015Vương Trí NhànTự do cá nhân và hết thảy các tự do ở bên ta và nhất là ở nơi thôn quê chỉ là một câu chuyện hoang đường. Cũng vì thiếu tự do - nếu ta không kể sự tự do phục tùng và tự do uống rượu - nên tình cảnh dân quê về phương diện tinh thần mới có vẻ điêu linh tàn tạ....
  • Văn hoá và Tương lai

    17/05/2014Nguyễn Trần BạtTương lai không phải là của văn hoá, tương lai là của con người với tư cách là một thực thể văn hoá. Trình độ nhận thức của con người đã đạt đến mức con người nhận thấy văn hoá trở thành quan trọng....
  • Đảm bảo công bằng

    10/04/2014Tàu Discovery đang trên đường trở về trái đất từ trạm vũ trụ quốc tế Alpha, trong bốn phi hành gia có một người da đen. Bỗng xuất hiện một chỗ hỏng ở vỏ ngoài con tàu, cần một người hy sinh leo ra khắc phục sự cố...
  • Sự lẽo đẽo của tư duy

    09/01/2011TS. Nguyễn Sĩ DũngMột triết gia đã từng khẳng định: “Mọi thứ dẫn con người đến hành động đều phải đi qua cái đầu của anh ta”. Nghĩa là anh ta phải nhận thức được vấn đề trước khi phản ứng lại với nó. Nhận thức đi trước là một điềm lành, là điều kiện thuận lợi để phản ứng mạch lạc, hiệu quả đối với các thách thức của cuộc sống...
  • Cần lắm - đạo đức công vụ

    20/11/2006Thế PhanXây dựng bộ máy hành chính năng động, hiệu quả và trong sạch đang là mục tiêu chính của công cuộc cải cách hành chính. Để thực hiện được mục tiêu này, trước hết phải có một đội ngũ công chức giỏi về nghiệp vụ và đáp ứng dược những chuẩn mực của đạo đức công vụ.
  • Nỗi niềm công sở

    16/11/2006An ThưNgày nay, hầu hết chúng ta đều coi văn phòng công sở là ngôi nhà thứ hai của mình. Làm thế nào để những người đồng nghiệp là đồng chí thân thiện của nhau, để công sở trở thành môi trường tốt phát triển nhân cách con người? Văn hóa công sở đang là mối quan tâm chính của nhiều cán bộ, công chức hiện nay.
  • Một số vấn đề về cải cách tư pháp ở Việt Nam

    03/11/2006Nguyễn Đăng DungMục tiêu cơ bản của việc cải cách tư pháp hiện nay là đảm bảo xét xử đúng người, đúng tội tránh oan, sai cho người vô tội, kể cả những người chưa có quyết định của cơ quan tư pháp nhưng đang bị rơi vào trong một hoàn cảnh cực kỳ khó khăn khi ở trong tình trạng của bị can, bị cáo.
  • Quan niệm của nho giáo về xã hội lý tưởng

    20/10/2006Nguyễn Thanh BìnhGiống như bất kỳ một học thuyết chính trị - xã hội nào khác, Nho giáo cũng đưa ra quan niệm về một xã hội lý tưởng với tất cả những đặc điểm căn bản của nó và các biện pháp để tạo lập duy trì cái xã hội ấy.
  • Lẽ công bằng là gì?

    08/10/2006Liệu chúng ta có thể nhất trí với nhau về bản chất của lẽ công bằng không? Mọi người mọi chế độ rất bất đồng với nhau về chuyện thế nào là công bằng và bất công. Phải chăng ý nghĩa của lẽ công bằng là một vấn đề tùy thích cá nhân, hay phải chăng đã có một ý nghĩa phổ quát nào đó mà chúng ta có thể đồng ý?
  • Từ chuyện “chôm” của công đến ý thức cộng đồng

    20/09/2006Hữu VinhVụ trộm hơn 3,4 tấn thép trụ cầu Vĩnh Tuy của nhóm thanh thiếu niên mới đây được ưa tin trên các phương tiện thông tin đại chúng có vẻ như không mới. Đơn giản là vì những vụ trộm cắp tương tự như vậy cũng đã xảy ra và số tiền mà bọn trộm thu được không lớn nhưng hậu quả về mặt kinh tế thì thật khó lường...
  • Xã hội tương lai

    13/09/2006Hạnh TâmTrong tạp chí Nhà Kinh tế 01/2001, Peter Drucker - người được đánh giá là nhà tương lai học có uy tín nhất trên thế giới đã viết loạt bài nghiên cứu về những xu hướng lớn của tương lai: xã hội tương lai, mô hình dân số mới, lực lượng lao động mới, nghịch lý của công nghiệp chế tạo, liệu các Công ty sẽ còn tồn tại và con đường phía trước, khẳng định xã hội của ngày mai đã đến gần hơn chúng ta nghĩ....
  • Tham nhũng: Cái giá của sự thiếu công khai và minh bạch

    29/07/2006Hữu VinhCuộc chiến chống tham nhũng đã khởi động được một thời gian không còn ngắn. Nhưng dường như, càng phát động "chống” nạn tham nhũng ngày càng tinh vi hơn và những vụ tham nhũng càng lớn hơn. Bộ trưởng Bộ Tư pháp Uông Chu Lưu đã phải nhìn nhận: "Tham nhũng diễn ra với tính chất và quy mô ngày càng lớn, phạm vi xảy ra với diện rộng và mang tính tổ chức giữa nhiều cá nhân và đơn vị"...
  • Nghịch lý của tư duy

    20/04/2006Phạm Anh100% các DN đều biết được tiện ích cũng như giá trị kinh tế to lớn do công nghệ thông tin mang lại. Đó là nơi quảng bá hình ảnh DN, thương hiệu và sản phẩm. Thế nhưng, có tới 91,9% số DN không quan tâm tới thiết kế, xây dựng website để "cho thế giới biết mình là ai"...
  • Công cụ cho chống tham nhũng

    12/04/2006Danh ĐứcKhi điều tra về các vụ mua bán độ bóng đá, cảnh sát đã tình cờ tìm thấy tên tuổi các quan chức cá độ trong máy tính của một trùm ghi độ, và một tháng sau bể ra vụ “cho mượn xe” những 108 chiếc ở PMU 18. Nói tình cờ bởi “vụ PMU18” không phải do thanh tra Bộ GTVT hay Thanh tra CP phanh phui ra...
  • Năng lực tư duy toàn cầu

    23/03/2006TS Nguyễn Sĩ Dũng (thành viên Ban nghiên cứu của Thủ tướng)Trong một đất nước đang xây dựng hòa bình và chủ động hội nhập, thì việc nâng cao sức chiến đấu không biết sẽ cần thiết và hữu ích đến đâu, nhưng việc nâng cao năng lực lãnh đạo đúng là một đòi hỏi hết sức cấp bách...
  • Minh bạch và công khai

    14/01/2006Đậu Anh Tuấn - Ban Pháp chế, VCCIMinh bạch là một khái niệm khá trừu tượng. Để đo lường tính minh bạch là một công việc hết sức khó khăn. Nhiều người vẫn thường hiểu minh bạch đồng nghĩa với công khai. Thực ra, khái niệm minh bạch là khái niệm rộng hơn, nó bao gồm cả cơ hội, tính bình đẳng trong tiếp cận thông tin, tính tin cậy, nhất quán của thông tin, tính dự đoán trước được và sự cởi mở của cơ quan cung cấp thông tin...
  • Tiếng kêu đòi sự công bằng

    11/10/2005Lưu Quang... một lá thư của một nữ sinh ở Vinh (Nghệ An) được đăng tải trên mạng của Bộ GD&ĐT, đang gây xôn xao dư luận toàn xã hội. Xôn xao không chỉ bởi đây có lẽ là lần đầu tiên, một học sinh lớp 12 dám trực tiếp gửi thư đến một vị lãnh đạo cao cấp của bộ, mà còn bởi nội dung lá thư tuy chỉ nói chuyện riêng, nhưng qua đó lại đụng chạm đến một vấn đề nhức nhối từ lâu của ngành giáo dục...
  • xem toàn bộ