Việc cần làm và không nên làm
Thực tiễn cho thấy trong các hoạt động kinh doanh (trừ những thất bại thị trường), chính phủ thường là người kinh doanh kém hiệu quả nhất do mâu thuẫn lợi ích giữa người sở hữu là chính phủ hay toàn dân và những người được giao điều hành doanh nghiệp nhà nước. Trong điều kiện quyền lớn nhưng trách nhiệm không rõ ràng, những người quản lý doanh nghiệp thường sử dụng tài sản của nhà nước không hiệu quả.
Vì thế, để đạt được mục tiêu tăng trưởng cao và ổn định thì chính phủ nên làm điều ngược, tức là hạn chế tối đa việc tham gia trực tiếp vào các hoạt động kinh doanh. Nhà nước chỉ nên tập trung ổn định vĩ mô và cải thiện môi trường kinh doanh để người dân yên tâm bỏ vốn (tiền bạc, công sức, tài năng...) làm ăn nhằm đem lại sự giàu có cho mình và tạo ra nhiều của cải cho xã hội.
Khi mục tiêu ổn định vĩ mô và cải thiện môi trường kinh doanh được coi trọng thì các nguồn lực trong xã hội được sử dụng hiệu quả, kéo theo tốc độ tăng trưởng cao và ổn định. Lúc đó, cái bánh kinh tế ngày một nở ra, nhà nước sẽ điều tiết cho người nghèo bằng các chính sách thuế và phúc lợi của mình. Nhà nước chỉ nên can thiệp vào các hoạt động mà ở đó có thất bại thị trường làm cho nguồn lực không được sử dụng tối ưu như y tế công cộng hay giáo dục chẳng hạn.
Bên cạnh đó cũng cần xây dựng lòng tin nơi người dân, nhà đầu tư. Kỳ vọng và niềm tin của công chúng là yếu tố then chốt quyết định các dòng chảy thị trường. Do chính phủ không có đủ nguồn lực và khả năng can thiệp trực tiếp để bắt thị trường theo ý của mình, nên cách thức tốt nhất là tác động và định hướng kỳ vọng của công chúng thông qua việc xây dựng niềm tin. Nếu công chúng tin vào nhà nước thì việc điều hành các chính sách sẽ dễ dàng hơn và sự đúng đắn của các chính sách sẽ tạo ra một niềm tin lớn hơn. Sự nhất quán trong các chính sách là yếu tố then chốt của niềm tin.
Các chính sách rõ ràng được thực hiện nhất quán sẽ giúp người dân có thể lường đoán được những xu hướng chính trong tương lai để chủ động trong công việc và kế hoạch của mình. Ngược lại, chính sách thất thường sẽ làm niềm tin bị mai một. Mọi người sẽ rơi vào vị trí phòng thủ và sẽ tối thiểu hóa rủi ro bằng cách chuyển hóa tiền vốn của mình vào những tài sản ít rủi ro, thay vì đưa chúng vào hoạt động kinh doanh để tối đa hóa giá trị như khi chính sách ổn định.
Tác động tiêu cực của sự bất nhất trong các chính sách như thế nào là có thể quan sát được. Do vậy, sự nhất quán trong các chính sách là điều vô cùng quan trọng. Hơn thế, chúng ta cần phải nhớ rằng chỉ có các chính sách đúng đắn và hợp lý mới có thể thực hiện một cách nhất quán.
Trên đây là những kinh nghiệm mà chúng ta có thể thực hiện để ổn định kinh tế vĩ mô nhằm đạt mục tiêu tăng trưởng bền vững.
Nguồn:Tuổi trẻ
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuTản mạn nghịch lý và tại sao???
29/12/2007Linh LinhToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpSống chậm giữa đời nhanh
02/07/2010Lê Thiếu NhơnTương lai trong lòng quá khứ
06/02/2009Nguyễn QuânKế thừa tinh thần yêu nước truyền thống của dân tộc ta trong bối cảnh toàn cầu hóa
02/02/2010Mai Thị QuýBóng đá: trò chơi cũ kỹ theo một trật tự cũ kỹ và trong một thế giới cũ kỹ
22/06/2006Trà Đoá