Em chẳng đẹp lắm đâu!
Anh ở gần, biết em chẳng đẹp lắm đâu như ai từng nói
Tuổi em đang Thu , thì Hoa cũng hương ngát thắm cười
Nắng ấm thế, con gái nào má chẳng hồng và thắm làn môi
Em qua gian khổ, theo thời gian nên chịu khó trong đời
Có lẽ em chẳng được đẹp như người đàn ông kia ca ngợi
Thoảng chút già đi, khi cau mày suy tư bươn chải
Có lúc bực mình phải nhịn lòng không mua bộ váy mới
Anh đã thấy em hớt hải đón con sau công việc miệt mài
Em chẳng đẹp lắm đâu, đã thêm vài vết nhăn nâu
Tóc bớt đen dài , để tình xưa không ngắn lại
Khi em cười, niềm vui rặng rỡ, bừng lên ánh ban mai
Dù mồ hôi em chua mặn, cùng anh bởi chung gánh lo sầu
Em hay hỏi anh : liệu em còn đẹp như thửa ban đầu
Anh tự biết tuổi ai trôi đi cũng đều đổi khác
Anh thương ngắm em mỗi khi ốm đau phờ phạc
Ấm lòng trở lại, em tìm từ anh, vẻ đẹp.... mãi trong nhau...
Vẻ đẹp thiếu nữ. Photo: Dương Quốc Định
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuHoài cổ là đi tìm vẻ đẹp trót bỏ quên
08/06/2019Linh HanyiHư học hư làm, hư tài
16/04/2014Nếu lãng quên lịch sử
13/02/2014Nguyên CẩnTản mạn nghịch lý và tại sao???
29/12/2007Linh LinhToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpSống chậm giữa đời nhanh
02/07/2010Lê Thiếu Nhơn