Ngày 17/2 - ngày để tôn vinh và tưởng niệm
Quá khứ không thể thay đổi, dù đó là quá khứ đau thương hay hào hùng. Chúng ta chỉ có thể thay đổi tương lai, tuy tương lai còn nhiều nét chưa định hình. Gác lại quá khứ, nhưng đừng quên những bài học từ lịch sử, để tương lai không rẽ vào những khúc quanh bi tráng ấy thêm nữa.
Dù 32 năm trôi qua nhưng năm nào ngày 17/2 cũng là khoảnh khắc để chúng ta tôn vinh, tưởng niệm và cảnh giác.
Tôn vinh những hy sinh đóng góp của cả một thế hệ cho sự nghiệp bảo vệ biên cương Đất nước, vì sự tồn vong của Dân tộc. Đấy là những tấm gương để hậu thế soi chung, và từ đấy rút ra những bài học cho hiện tại và tương lai.
Tưởng niệm bao xương trắng máu đào các anh hùng liệt sĩ đã để lại suốt dọc các tỉnh biên giới những năm tháng ấy. Những hy sinh và đóng góp không chỉ mãi mãi được khắc sâu trong tâm khảm bao gia đình có công với Tổ quốc, mà còn vĩnh viễn ghi tạc vào ký ức của Dân tộc.
Cảnh giác đừng để lịch sử lại rẽ vào những khúc quanh bi tráng như vậy!
Tấm bia nằm sâu trong vườn riêng của một gia đình. Không còn nhiều tấm biển, bia, tượng đài ghi dấu tích "Cuộc chiến 16 ngày" như thế này
Lê Đình Chinh,chiến sĩ đã chiến đấu bảo vệ cán bộ và nhân dân địa phương trước một toán "côn đồ" xâm nhập biên giới Lạng Sơn. Anh đã anh dũng chống trả bảo vệ tính mạng đồng bào và anh dũng hy sinh ngày 25/8/1978. Anh là người lính đầu tiên hy sinh ở biên giới phía Bắc trong cuộc chiến chống quân xâm lược giai đoạn đó, sau đó được trao tặng danh hiệu "Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân. Hiện liệt sĩ Lê Đình Chinh đang yên nghỉ tại Nghĩa trang liệt sĩ huyện Cao Lộc, Lạng Sơn. |
Lịch sử vốn không thể che đậy! Hơn nữa, ý nghĩa thực sự của ngày 17/2 lại nằm bên ngoài cuộc chiến. Bàn tay không thể che nổi mặt trời. Đánh một nước nhỏ hơn để “cầu” viện trợ nước lớn khác thì không thể nói cuộc chinh phạt phát ra bất cứ một ánh sáng nhân văn nào cả.
Quá khứ không thể thay đổi, dù đó là quá khứ đau thương hay hào hùng. Chúng ta chỉ có thể thay đổi tương lai, tuy tương lai còn nhiều nét chưa định hình. Và lịch sử đòi hỏi phải sòng phẳng. Nó cần được ghi chép lại, mô tả như đã từng xẩy ra. Dù đó là lịch sử của bá đạo hay lịch sử của vương đạo.
Vương đạo vốn là con đường chân chính của bậc thánh nhân, dùng đức và nghĩa mà hóa dân, trị thiên hạ. Đem cả nước hô hào làm việc nghĩa và không làm gì hại đến lễ nghĩa. Chỉ chuộng nhân nghĩa, vương đạo không dùng quyền uy vũ lực hay mưu mô xảo trá mà bức hiếp Man/Di để đạt mục đích.
Bá đạo là con đường chuộng bạo lực uy vũ, mưu kế thâm hiểm để đạt mục đích làm bá chủ thiên hạ, thống trị và áp bức chư hầu. Làm điều bất nghĩa, giết một người không có tội, để được cả thiên hạ, kẻ nhân giả quyết không bao giờ nên làm như vậy.
Tiền nhân từng dạy: Nếu muốn làm vương thiên hạ thì phải phát chính trị vương đạo, thi hành những điều nhân, khiến kẻ làm quan ai cũng muốn phục vụ dưới triều nhà vua, kẻ nông phu ai cũng muốn cày trên đất nhà vua, kẻ buôn bán ai cũng muốn đến chợ của nhà vua, khách lữ hành ai cũng muốn đi đường của nhà vua.
Được như thế, ai “liên hoành” chống lại làm gì nữa!
Nhân ngày kỷ niệm này, hãy cùng đọc lại một bài viết trên báo chính thức của Trung Quốc có nội dung đề cập đến các nước láng giềng, trong đó nêu đích danh Việt Nam.
Tựa đề “Trung Quốc đối phó thế nào với chiến lược của Mỹ kiềm chế Trung Quốc” (How China deals with the U.S. strategy to contain China) xuất hiện trên trang mạng Chinascope ngày 12/2 vừa qua. Đây là bản dịch lại bài viết bằng tiếng Trung trên nguyệt san Qiushi (Cầu Thị), cơ quan ngôn luận chính thức của đảng Cộng sản Trung Quốc.
Tác giả bài viết trên tạp chí Cầu Thị là Từ Vận Hồng, ủy viên dự khuyết Ban Chấp hành Trung ương đảng.
Tổng kết các cuộc thao diễn quân sự giữa Mỹ với các đối tác và đồng minh ở khu vực Á Châu Thái Bình Dương, tác giả nhắc lại cuộc tiếp xúc quốc phòng giữa Mỹ và Việt Nam ở vùng biển quốc tế bên ngoài Ðà Nẵng, gồm cả chuyến thăm hàng không mẫu hạm nguyên tử USS George Washington ngày 11/8 năm ngoái.
Bài viết kêu gọi Trung Quốc “hãy tấn công các kẻ thù ở gần”.
Mỹ không những loan báo quay trở lại Ðông Á mà còn tuyên bố muốn lãnh đạo châu Á. Điều đặc biệt không thể chấp nhận được, theo tác giả bài báo là Mỹ đã khuyến khích các láng giềng của Trung Quốc tập hợp lại đối phó với Trung Quốc.
“ Những nước như Nhật Bản, Ấn Ðộ, Việt Nam, Úc, Philipines, Indonesia, và Hàn Quốc đang gia nhập vào nhóm chống Trung Quốc, vì họ từng có chiến tranh với Trung Quốc, hoặc tranh chấp quyền lợi với Trung Quốc”.
Từ cách nhìn như vậy, tờ Qiushi cho rằng: “ Lợi ích quốc gia không thể nào bảo vệ bằng thương thuyết mà phải bằng chiến tranh. Do vậy, Trung Quốc phải bám lấy nguyên tắc căn bản: Chúng ta không tấn công trừ phi bị tấn công; nếu chúng ta bị tấn công, chúng ta chắc chắn phản công”.
Bài báo viết tiếp: “ Trung Quốc phải gửi tín hiệu rõ ràng cho các nước láng giềng biết rằng chúng ta không sợ chiến tranh và chúng ta đang chuẩn bị cho bất cứ lúc nào chiến tranh xảy ra để bảo vệ quyền lợi quốc gia”.
" Các nước láng giềng cần giao thương với Trung Quốc hơn là chúng ta cần họ. Bởi vậy, họ, chứ không phải Trung Quốc sẽ phải gánh chịu tổn thật nặng nề hơn do thái độ thù địch với Trung Quốc. Trung Quốc nên tận dụng những lợi thế kinh tế và sức mạnh chiến lược này".
Có thể nói, bài viết xuất hiện trên một cơ quan ngôn luận chính thức như thế, ít nhất phản ảnh suy nghĩ của một bộ phận giới cầm quyền hiện nay, nhất là khi người viết nêu tên trên bài nằm trong Ban Chấp hành Trung ương, dù là dự khuyết.
Cầu Thị có thể là tạp chí có ảnh hưởng nhất trong các vấn đề chính trị, thường xuyên trình bày các lập trường chính thức của Trung Quốc hơn là những ngôn từ ngoại giao mà các quan chức thường sử dụng.
Để lịch sử không lặp lại những khúc quanh bi tráng, như đã nói, rất cần thiện chí thực sự của tất cả các bên.
Chiến đấu vì Độc lập, Tự do
Bài hát do nhạc sĩ Phạm Tuyên sáng tác vào đêm ngày 17/2/1979, khi nghe tin chiến tranh biên giới Việt-Trung bùng nổ vào sáng ngày hôm đó. Đây là bài hát mở đầu cho dòng nhạc "biên giới phía Bắc". Ca khúc này thường được gọi bằng cái tên không chính thức là Tiếng súng đã vang trên bầu trời biên giới - câu đầu tiên trong ca từ.
Tiếng súng đã vang trên bầu trời biên giới
Giục toàn dân ta vào trận chiến đấu mới
Quân xâm lược bành trướng dã man đã dày xéo mảnh đất tiền phương,
Lửa đã cháy và máu đã đổ trên khắp nẻo đường biên cương
Đất nước của ngàn chiến công, đang sục sôi khí thế hào hùng
Những Chi Lăng, Bạch Đằng, Đống Đa đang gọi tiếp thêm những bài hùng ca.
Việt Nam, ơi đất Việt yêu thương!
Lịch sử đã trao cho Người cả một sứ mạng thiêng liêng
Mang trên người còn lắm vết thương
Người vẫn nguyện lòng ra chiến trường
Vì một lẽ sống cao đẹp cho mọi người: Độc Lập, Tự Do.
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuTản mạn nghịch lý và tại sao???
29/12/2007Linh LinhToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpSống chậm giữa đời nhanh
02/07/2010Lê Thiếu NhơnTương lai trong lòng quá khứ
06/02/2009Nguyễn QuânKế thừa tinh thần yêu nước truyền thống của dân tộc ta trong bối cảnh toàn cầu hóa
02/02/2010Mai Thị QuýBóng đá: trò chơi cũ kỹ theo một trật tự cũ kỹ và trong một thế giới cũ kỹ
22/06/2006Trà Đoá