Ngõ nhỏ, phố nhỏ nhà tôi…
Đôi khi cửa sổ tâm hồn ta cứ hướng tới miền thần tiên của tuổi thơ. Bao giờ cũng vậy, để an ủi những nỗi buồn bất ngờ ập đến thì ai nấy đều tựa vào những ký ức xanh tươi. Đó là những thời điểm của mùa xuân cuộc đời. Ở nơi ấy niềm vui được nhân đôi, nụ cười được rạng rỡ nhân đôi làm nhòa đi những tơ vương sầu muộn. Ai cũng có mùa xuân của cuộc đời mình. Còn tôi thì có cả em nữa nên mùa xuân bội phần ấm áp và tươi sáng. Nhưng thật lạ thi thoảng tôi lại tự hỏi - Em là ai? Mà tôi yêu đến vậy. Tôi yêu em đến nỗi tưởng như quên cả mùa xuân với cái nắng ấm, gió
Cái ngõ ngoằn ngoèo ở khu phố tôi thật oái oăm. Đẹp như tấm khăn voan dài màu xanh thăm thẳm. Có nhiều đôi trai gái nếu đã bước vào thì chỉ có lạc lối. Cứ quẩn quanh ngách nọ xuyên ngách ba. Nụ cười đâu đó lại bất ngờ vang lên. Ấy thế rồi cấm có ra nổi nếu không hỏi một ai đó đường đi lối dẫn. Ai cũng nói cái ngõ nhà tôi quý người nên cứ giữ rịt lấy mà chẳng chịu cho đi. Và với tôi, tôi lại đặt tên cho nó là ngõ Hạnh phúc. Bởi tôi đã có em đúng do duyên cớ của cái ngõ dễ lạc bước này.
Xuân năm nay, mấy người gặp tôi đâu cũng giục cưới em về làm vợ. Tôi chỉ cười khì, rồi nhìn em để chờ đợi câu trả lời chính thức từ đôi mắt của em. Còn em, đôi mắt ấy tròn đen, ánh lên niềm vui đến rạo rực lòng tôi khi chỉ chớp lên một cái rồi im lặng. Khi ấy, đôi má em hồng lên vì ngượng ngùng hay vì nắng rọi hơi thở mùa xuân đang bừng lên trong cái ngõ nhỏ này. Thế rồi em cầm tay tôi, kéo tôi
Mưa phùn bắt đầu lây rây làm rung rinh những
Gần Tết, ngõ nhà tôi cũng nhiều hàng hoa, hàng quất đến họp chợ. Ở cái ngã tư nhỏ nhoi rẽ ra bốn ngách của ngõ thì cứ gọi là tràn ngập cây quất hoặc hoa đào phai. Nói chính xác là đào rừng thì đúng hơn. Và em lại rất mê cành đào rừng mỗi khi xuân về. Đã đến vài năm nay, thị trường hàng hóa của cái ngõ nhà tôi cũng phát đạt không kém gì ngoài phố.
Mọi người trong ngõ chẳng phải đi đâu xa. Tuy vậy, đến ngày ông Công ông Táo, tôi bất ngờ rủ em đi lên làng hoa Nhật Tân để chọn một cành đào đẹp nhất. Tôi nói với em rằng, mặc dù nhà nước đã lấy nhiều đất của làng hoa để xây nhà nhưng vẫn còn dành lại phần đất khá lớn để cho người dân vẫn tiếp tục làm nghề trồng hoa và tôi hy vọng rằng sẽ có những cành đào đẹp ở ngay trong vườn. Thoạt nghe vậy em đã nhíu cặp lông mày rồi cầm lấy tay tôi mà nói:
Không đâu, em chỉ muốn mua một cành đào ở ngay ngõ nhà mình thôi. Bởi đó là tấm lòng của những người bán hoa đối với bà con xóm ngõ lao động chúng mình. Nếu ai cũng đi mua ở trên vườn, em sợ đến một tết nào đó chẳng còn ai đến đây bán hoa nữa. Ngõ nhà chúng mình sẽ buồn lắm đấy.
Tôi hơi giật mình vì những ý nghĩ ấy vì không ngờ em lại nặng lòng và sâu sắc đến thế. Và cái ngõ nhà tôi nổi tiếng quý người là thế. Những lúc này, cái câu hỏi về em ngày nào lại làm xao động trái
Ấy thế rồi, những người bán hoa đã un ùn kéo đến bày đầy ở ngã tư ngõ. Hàng trăm người trong bốn ngách dồn về đầu ngõ qua lại thường xuyên nên nơi này tấp nập lắm. Nào quất, nào cây, nào mai, nào đào... nhất là anh chàng bán đàn rừng bao giờ cũng đắt hàng. Những cành đào to và đẹp, giá lại rẻ nữa nên nhiều gia đình trong ngõ thích mua. Năm nay người bán hoa chỉ mang được có dăm cành đào rừng. Ai hỏi mua cũng chưa bán vì bao giờ cũng chờ chúng tôi ra để mở hàng lấy may. Tôi gọi điện cho em ra chọn đào cùng tôi. Mấy người xúm xừ lại xem. Tôi hỏi, bác bán hoa kể rằng năm nay có mấy cành nhưng đẹp lắm, người ở tận rừng tỉnh Hòa Bình về cơ đấy. Em vừa ra đã reo lên vì thấy những cành đào phai thắm sắc. Em cầm tay tôi rồi nói:
Anh chọn cho em đi!
Không phải chọn đâu. Bác dành cành này cho cháu đấy.
Nói rồi nhặt ra một cành đào thế dáng rồng bay rồi đưa cho em. Đôi mắt tròn to ấy cứ nhìn hoa mà không chớp mắt. Tôi biết là em đã ưng bèn hỏi bác bán hoa.
Cành này bao nhiêu tiền ạ?
Bác nhìn em hỏi:
Điều quan trọng là cháu có thích không đã?
Cháu thích. Cảm ơn bác?
Thế là sau khi trả tiền xong, em cứ thế vác cành đào rừng đi khắp ngõ. Ai cũng khen, sao mà đẹp thế. Sao lại khéo chọn thế. Ôi cành đào như con rồng đang bay trong ngõ nhà mình thế kia. Em nghe vậy nên càng đi nhanh.
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpBóng đá: trò chơi cũ kỹ theo một trật tự cũ kỹ và trong một thế giới cũ kỹ
22/06/2006Trà ĐoáCái tâm đời thường
20/10/2005Phan Chí Thành“Gã nhà quê làm thương hiệu”
25/04/2005Văn hóa đọc cho thiếu nhi - cần không?
09/07/2005Phan ĐăngTri thức có thúc đẩy quá trình tiến hóa hay không?
26/07/2006Đỗ Kiên Cường