Đàn ông và thế giới tâm linh
Trong quan niệm của đàn ông, thế giới tâm linh là thế giới mà lãnh đạo chưa khẳng định là có hay không, còn nhân dân thì nhất định tin là có và khoa học thì chưa chứng minh được. Nhại một câu trong Kinh Dịch về Đạo, có thể nói rằng người nhân thấy tâm linh thì gọi đó là nhân, người trí thấy tâm linh thì gọi đó là trí. Tâm linh là những gì nhân dân thường dùng mà không biết.
Socrate nói: “Cuộc sống là chung cho mọi cây cỏ nhưng chỉ con người mới có linh hồn”. Đàn ông cho rằng, con người sở dĩ thành con người một phần căn bản là do nó có đời sống tâm linh hay nói cách khác tâm linh được coi là dấu hiệu chủ yếu để phân biệt con người với con vật. Nếu sống ích kỷ, sống nô lệ cho vật chất mà quên đi đời sống tâm linh thì cuộc sống đó khác gì cuộc sống của loài vật. Trong đời sống tâm linh, con người sống với những hoài bão, những khát vọng hướng thượng, hướng thiện, vươn tới cái tuyệt đối, cái vô hạn, cái toàn năng, cái siêu việt. Vì tất cả những cái đó đều không có trong thế giới hiện hữu nên trở thành hết sức thiêng liêng đối với con người. Thế giới tâm linh là thế giới linh thiêng.
Thi sĩ Latin ở thế kỷ thứ nhất trước Công nguyên Lucrrece cho rằng sự sợ sệt là nguyên nhân đầu tiên của tôn giáo mà trước hết là sợ chết. Nỗi sợ chết, sự ngạc nhiên khi thấy những biến cố có vẻ ngẫu nhiên, những sự kiện không sao hiểu nổi xảy ra, lòng mang ơn khi gặp vận may, lòng hy vọng được Trời giúp… là những yếu tố khiến cho người ta tin vào thế giới tâm linh.
Đàn ông có thể ngạc nhiên khi thấy ma xuất hiện trong giấc ngủ và khi nằm mơ thấy những người mà họ biết chắc là đã chết rồi. Trong tiếng Anh có “spirit” và trong tiếng Đức có “geist”, vừa nghĩa là tinh thần vừa nghĩa là linh hồn. Đàn ông có thể nghĩ rằng sinh vật nào cũng có một linh hồn có thể tách ra khỏi thể xác lúc ngủ hoặc sau khi chết. Thế giới của những linh hồn ấy, thế giới của sự sống sau cái chết, thế giới của những điều huyền bí khoa học và lý trí không thể giải thích nổi có thể được gọi là thế giới tâm linh. Trong giấc mơ hay khi lên đồng, thấy người chết hiện về, bấy nhiêu thôi đã gần đủ để đàn ông tin vào thế giới tâm linh.
Theo Will Durant trong cuốn Nguồn gốc văn minh, ngày xưa đàn ông tin vào thế giới tâm linh đến nỗi ở một số bộ lạc có tục gửi thông điệp truyền miệng cho người chết. Có một tù trưởng nọ muốn thông tin cho người chết bèn nói thầm vào tai một tên nô lệ rồi chặt đầu để tên này có thể đi tìm người chết mà truyền tin. Nếu tù trưởng quên đoạn nào quan trọng lại nói thầm cho một tên nô lệ khác rồi phái tiếp tên này đi bằng cách chặt đầu, y như những đàn ông hay quên ngày nay phải viết thêm một đoạn tái bút.
Đàn ông vốn tư duy bằng lý trí, đàn ông không tin lắm vào thế giới tâm linh nhưng đàn ông tin đàn bà, mà đàn bà vốn rất tin vào tâm linh, nên suy ra đàn ông cũng tin vào thế giới tâm linh. Đôi khi đàn ông cũng lợi dụng tâm linh, lợi dụng niềm tin vào cuộc sống sau cái chết để dọa đàn bà. Có ông chồng già bị vợ đối xử không tốt bèn dọa vợ: Khi nào tôi chết, bị chôn xuống đất, tôi cũng bật nắp quan tài chui lên về bóp cổ bà. Nhưng ở đời “vỏ quýt dày có móng tay nhọn”, khi ông chồng già chết đi, bà vợ cẩn tắc vô áy náy” đã cho chôn úp nắp quan tài xuống để đề phòng trường hợp ông chồng có bật nắp quan tài chui lên thì chui mãi cũng không đến nơi.
Đàn ông tin vào thế giới tâm linh nhưng chẳng biết ý tứ sâu xa của thế giới tâm linh ấy ra sao, đàn ông vẫn tìm cách gây thiện cảm để thế giới tâm linh ấy phù hộ cho mình. Đàn ông không tin vào thế giới tâm linh lắm nhưng vẫn cứ để mẹ, để vợ đi cúng đi bái. Đàn ông nghĩ về thế giới tâm linh cũng như nghĩ về sự bí ẩn của đàn bà. Với đàn bà không cần hiểu nhiều chỉ cần yêu nhiều. Với thế giới tâm linh cũng không cần hiểu nhiều, chỉ cần tin nhiều. Đàn ông vẫn hiểu có thờ có thiêng có kiêng có lành và “Thiện căn ở tại lòng ta/ Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài”.
Đàn ông nên tin vào thế giới tâm linh để thấy cuộc đời mình có ý nghĩa hơn, để có niềm tin giúp đàn ông trong cuộc sống mỗi ngày. Niềm tin vào thế giới tâm linh là một chuyện hết sức nghiêm túc, nếu tin vào một điều gì đó người ta sẽ thấy phấn khởi hơn. Dường như có một cơ chế là đàn ông càng tin, càng phấn khởi, càng thành đạt.
Có đàn ông mỉm cười khi thấy những đàn ông khác cần tìm sự giúp đỡ, an ủi ở một thế giới siêu nhiên, thần bí. Tuy nhiên, đàn ông cũng nên biết rằng chính lòng tin vào thế giới tâm linh, lòng tin vào thuyết linh hồn đã tạo nên thi ca. Thơ ca phát sinh từ các bài hát tôn giáo hoặc các câu thần chú do các thầy pháp tụng niệm rồi truyền khấn lại. Đàn ông cũng nên biết rằng chính phương thuật (những phép thuật khiến cho thần lnh phù hộ) đã làm sinh ra bi kịch và đã làm khoa học phát triển.
Có người hỏi người viết bài này là có tin vào thế giới bên kia không? Câu trả lời là tin. Chắc rằng nhiều đàn ông cũng tin về thế giới bên kia để quan niệm “sống gửi thác về” và vì thế sống ở trên đời phải “tu thân tích đức” để về thế giới linh thiêng ở bên kia. Đàn ông nên tin vào thế giới tâm linh, để thấy trên đời này cái gì cũng có mối liên hệ nhân quả với nhau – như thể một cánh bướm đập ở Brazin có thể gây nên một cơn bão ở Trung Quốc.
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuBệnh sùng bái thần tượng và sự rối loạn của giáo dục
05/04/2019Hư học hư làm, hư tài
16/04/2014Tôi sợ nhất là cái "văn hoá" phi văn hoá, phản văn hoá
29/04/2018Phan Thắng (thực hiện)Có khi bi quan khi nhìn vào thực trạng văn hóa
12/04/2016Hồng Thanh Quang (thực hiện)7 nguyên tắc sống bất di bất dịch của Đại bàng
24/12/2015