Nhận thức nghệ thuật với tư cách một hình thức tái hiện thế giới hiện thực
Nhận thức là một quá trình phản ánh hiện thực khách quan vào trong bộ óc con người, đó không phải là sự phản ánh thụ động, giản đơn về hiện thực khách quan, mà là sự phản ánh mang tính tích cực, năng động và sáng tạo.Mác viết: " ý niệm chẳng qua chỉ là cái vật chất được đem chuyển vào trong óc con người và được cải biến đi ở trong đó". Tư tưởng này cũng được Lênin khẳng định: " ... Nhận thức là sự phản ánh giới tự nhiên bởi con người. Nhưng đó không phải là một sự phản ánh đơn giản, trực tiếp hoàn chỉnh, mà là một quá trình cả một chuỗi nhưng sự trừu tượng, sự cấu thành, sự hình thành ra các khái niệm các quy luật”.
Nghệ thuật là một hình thức nhận thức, nên nó cũng mang bản chất của nhận thức
Trong thời kỳ Phục Hưng, lý thuyết bắt chước đã trở thành nguyên lý phân tích nghệ thuật phổ biến, và sự hưng thịnh của hình thức hội hoạ trong nghệ thuật thời kỳ này là sự biểu hiện đầy đủ nhất tính thuyết phục của nguyên lý bắt chước. Chính nguyên lý này đã làm cơ sở cho chủ nghĩa duy vật của mỹ học. Tư tưởng coi nghệ thuật như là một sự tái hiện thế giới hiện thực của chủ nghĩa duy vật thời kỳ này đã góp phần xây dựng nên quan niệm cơ bản đúng đắn về đặc trưng phản ánh của nghệ thuật sau này. Đúng đã sử dụng phương pháp logic loại suy để bảo vệ và phát triển nguyên lý bắt chước ở thời kỳ Khai Sáng, ông coi đó là nguyên lý phản ánh với tính cách là cơ sở của bản chất hoạt động nghệ thuật. Đến thế kỷ thứ XIX, sự quan tâm đặc biệt đối với vấn đề này gắn liền với sự hình thành của chủ nghĩa hiện thực trong đó tiêu biểu là tư tưởng mỹ học của Tsecnưsepxki. Khi phân tích quan hệ thẩm mỹ đôi với đời sống hiện thực, Tsecnưsepxki cho rằng: " Nghệ thuật không chỉ là những sản phẩm tạo ra thế giới của những khoái cảm thẩm mỹ, nó còn là một phương tiện quan trọng đối với việc nhận thức cuộc sống. Ngay cả Hêgen trong "Những bài giảng mỹ học" của mình cũng đã báo trước rằng: nghệ thuật hiện thực chủ nghĩa cần phải đề phòng sự tìm tòi hình thức chủ nghĩa "cái thiên tài thần linh" kiêu ngạo, cũng như phải đề phòng sự mô phỏng thuần tuý, tỉ mỉ thuần tuý, tỉ mỉ về hiện thực.
Bản chất nhận thức của nghệ thuật lần đầu tiên được mỹ học Mác - Lênin giải quyết một cách triệt để khoa học. Mác đã khẳng định nghệ thuật là một hình thái ý thức xã hội đặc thù Luận điểm cơ bản của triết học Mác - Lênin là phương thức sản xuất vật chất quy định các quá trình xã hội, chính trị và tinh thần của toàn bộ đời sống xã hội nói
Là một hình thái ý thức xã hội đặc thù, nghệ thuật phản ánh thế giới hiện thực bằng các hình tượng trong tính toàn vẹn, bảo đảm sự thống nhất giữa nội dung và hình thức, với hình thái đặc trưng là tính cảm tính. Tác động của nghệ thuật vào hoạt động nhận thức cũng thể hiện một cách đặc thù dưới nhiều hình thức khác nhau của đời sống tinh thần con người, trước hết với tính cách là sự tái hiện thế giới hiện thực trong hoạt động thẩm mỹ và trong nghệ thuật. Tính đặc thù của sự phản ánh hiện thực trong nghệ thuật được thể hiện thông qua quá trình con người đồng hoá thế giới bằng phương thức thẩm mỹ và được thể hiện tập trung nhất trong hoạt động nghệ thuật.
Phương thức tái hiện thế giới hiện thực trong nghệ thuật cũng được Engen viết như sau: "
Bản chất của hoạt độ nó nhận thức của nghệ thuật với tư cách là sự tái hiện thế giới hiện thực một cách đặc thù có thể xem như một loại phản ánh - một loại hoạt động bằng cách mô hình hoá ý tưởng thành những "sự vật", “nhân vật"… Thực chất mô hình hoá nghệ thuật được thể hiện như sự xây dựng lại (tái tạo) một cách sinh động, tạo ra những "cái tương tự", "những hình ảnh", những "bức tranh”, những "con người" về hiện thực, nhưng những cái tương tự, những hình ảnh, những bức tranh, những con người này sống theo lý tưởng mà loài người mong muốn - sự hoàn thiện Chân - Thiện - Mỹ. Sự xuất hiện hình thức mô hình hoá, nhất là những khả năng mô hình hoá này là do toàn bộ lịch sử lâu dài hết sức phong phú và sinh động của loài người quy định. Do đó, thế giới các hình ảnh, mô hình do sự mô hình hoá (tái hiện) chính là hệ thống lý tưởng mang trong nó kinh nghiệm nhận thức của con người, cũng như kinh nghiệm phát triển của văn hoá, văn minh.
Từ những bức tranh hang động thời tiền sử ở Pháp, Tây Ban Nha, những bức tượng xuất hiện ở thế kỷ thứ II trước công nguyên cho đến biết bao kiệt tác nghệ thuật trong hầu hết các loại hình khác nhau trong đại dương mênh mông của nghệ thuật hiện đang được trưng bày ở các bảo tàng, cung điện, quảng trường... tất cả nói với chúng ta về một thế giới vô tận tài năng sáng tạo của con người. Nhưng ở khía cạnh chúng ta đang bàn ở đây - sự tái hiện thế giới hiện thực - nói lên hùng hồn cốt lõi xuyên suốt sự phát triển tri thức, phát triển khả năng nhận thức thế giới của loài người từ góc độ thẩm mỹ, góc độ nghệ thuật.
Sự chiếm hữu thế giới bằng thẩm mỹ của nghệ thuật được tái hiện dưới nhiều hình thức phong phú trong tất cả các trường lịch sử, xã hội, văn hoá ở đó ẩn tàng nhiều khả năng nhìn nhận ra cái đã biết, cái đã hiểu, đồng thời đưa ra và định hướng một cách nhìn nhận mới, một cách hiểu mới, cách nhận thức mới. Những nghiên cứu sự tái hiện nghệ thuật trên cơ sở nghiên cứu hoạt động ý thức con người khi phản ánh thế giới hiện thực thông qua hình tượng nghệ thuật trên cơ sở lý luận phản ánh của Lênin, ta thấy có sự khác biệt với các loại phản ánh khác. Trong lý luận phản ánh, Lênin khẳng định: Nhận thức là một quá trình từ trực quan sinh động đến tư duy trừu tượng và từ tư duy trừu tượng đến thực tiễn. Giai đoạn đầu của quá trình nhận thức sử dụng các hình thức cảm giác, tri giác, biểu tượng. Thông qua nhận thức cảm tính, chủ thể hình thành kinh nghiệm sống và tri thức kinh nghiệm.
Trong sự phản ánh có tính cảm tính đó, con người liên hệ chủ yếu với thế giới hiện tượng chứ chưa có khả năng nhận thức được cái bản chất, cái quy luật của hiện thực khách quan. Người ta chỉ có thể nhận thức được cái bản chất, cái quy luật khách quan ở giai đoạn thứ hai của quá trình nhận thức - tư duy trừu tượng. Đặc điểm cơ bản của tư duy trừu tượng là sự loại bỏ cái không cơ bản, cái thứ yếu và khái quát những mặt, những đặc trưng cơ bản nhất của sự vật. Khái niệm là hình thức cơ bản nhất của tư duy trừu tượng. Trong khi phản ánh nghệ thuật là phản ánh bằng hình tượng (không khái niệm). Điều đó không có gì mâu thuẫn trong khả năng nhận thức của nghệ thuật.
Thực ra hình tượng nghệ thuật là sự tổng hợp cả tình cảm và lý trí, cảm tính và lý tính. Cái cảm tính của phản ánh nghệ thuật không phải là phản ánh bề ngoài, hiện tượng, mà là cảm tính của tri thức, của lý trí bậc cao. Khác với tri giác, biểu tượng, khái niệm, với tính cách là hình thức tái hiện hiện thực, hình tượng nghệ thuật không bị quy vào một hình thức phản ánh hay một giai đoạn nào của quá trình nhận thức. Phản ánh hình tượng gắn bó hết sức chặt chẽ, thống nhất, biện chứng giữa tình cảm và lý trí mà đặc trưng quan trọng nhất là xúc cảm. Mác đã từng khẳng định: "Con người khẳng định mình trong thế giới vật thể không chỉ bằng tư duy mà còn bằng tất cả các xúc cảm". Sự tái hiện thực đặc thù thế giới phải được thể hiện ở đặc trưng phương pháp khái quát riêng của nghệ thuật cũng như tác dụng riêng của nó đối với xã hội. Phương pháp khái quát bằng những hình tượng cảm tính, cụ thể vừa toàn vẹn, sinh động lại vừa độc đáo.Trong sự chiếm hữu thế giới thẩm mỹ của mình, nghệ thuật có những đặc điểm
Sức mạnh tiềm ẩn của nghệ thuật thể hiện trong hình tượng cô đặc xúc cảm, lý trí, mang tính trực tiếp và "chính xác" về hiện thực đã được nghệ sĩ tạo dựng thông qua việc kết,tụ kinh nghiệm nhân loại. Cấu trúc hình tượng nghệ thuật đó hướng vào cảm quan của người cảm thụ để thể hiện, diễn cẩm làm rung động tâm hồn người cảm thụ. Về đặc điểm này, Lênin từng nói: “Nắm lấy cái sống động chính là sức mạnh của nghệ sĩ". Sức truyền cảm và năng lực phổ cập của nghệ thuật có khả năng tổng hợp, truyền thụ các "tri thức" của các lĩnh vực muôn màu muôn vẻ của đời sống những gì mà vốn sống, tri thức, kinh nghiệm, thế giới quan, nhân sinh quan... do chủ thể sáng tạo người tái hiện nghệ thuật tích tụ được trong cuộc sống của mình.
Trình độ hiểu biết toàn diện, vốn sống, văn hoá, tri thức, thị hiếu, lý tưởng xã hội và thị hiếu, lý tưởng thẩm mỹ, tài năng nghệ thuật của chủ thể sáng tạo... là nền tảng đem lại sự tái hiện cao hay thấp, rộng hay hẹp, do đó tác phẩm nghệ thuật có khả năng nhận thức sâu sắc hay nông cạn thế giới hiện thực của nghệ thuật.
Với tính cách là sự tái hiện thế giới hiện thực, trong quan hệ với nhận thức của con người, nghệ thuật vừa là phương tiện nhận thức, vừa là phương tiện giao tiếp giữa tác giả với công chúng, giữa cá nhân với dân tộc, nó vừa là sự thưởng ngoạn, vừa là vũ khí cải tạo cuộc sống tinh thần và thực tiễn mạnh mẽ.
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuTản mạn nghịch lý và tại sao???
29/12/2007Linh LinhToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpSống chậm giữa đời nhanh
02/07/2010Lê Thiếu NhơnKế thừa tinh thần yêu nước truyền thống của dân tộc ta trong bối cảnh toàn cầu hóa
02/02/2010Mai Thị QuýBóng đá: trò chơi cũ kỹ theo một trật tự cũ kỹ và trong một thế giới cũ kỹ
22/06/2006Trà Đoá