Đối thoại về sự trả thù

08:33 SA @ Thứ Tư - 13 Tháng Mười, 2010
Tôi viết câu chuyện này như truyền cho những người bạn tinh thần tự tranh đấu và tìm câu trả lời cho chính mình mà thôi. Ở đời muôn Loài phải có được sức mạnh, nếu không thì phải có một lợi thế nhất định nào đấy, hòng khiến kẻ khác phải tính đến, tôn trọng hoặc ít nảy sinh ý đồ làm xấu gây hại cho mình. Nhưng vượt lên tất cả phải là Đức Tin trở thành một giá trị đến mức làm đề kháng được cho mình và cái xấu ác cũng không thể tùy tiện mà reo họa vào được.

Cha hỏi: Cha mừng là dù sao con cũng đã đến gặp Cha trước khi định làm một việc như thế. Nơi này của Cha không thể tìm ra được câu trả lời cho sự trả thù nhưng chia sẻ được sự khoan dung. Con có thể tha thứ cho những điều xấu mà kẻ đó gây ra cho con không ?

Người kia: Thế ai sẽ xoa dịu đi nỗi đau này của con cho được ? Điều gì chứng tỏ hắn không làm điều xấu nữa với con và những người khác ? Cái xấu của nó sẽ tự nhiên biến mất chăng ?

Cha : Nhưng cho Cha hỏi con : nỗi đau thật ở vết thương do hắn đã gây ra, Cha thấy đang co dần lại, bây giờ trong ý nghĩ con nó lớn hơn hay những mưu tính trả thù của con với hắn đang lớn dần lên ? Trong đó thực ra điều gì nó dày vò con ?

Người kia : Con không biết, những chắc là cái đau này tiếp tục gây ra nỗi đau kia Cha ạ. Cha bị đau gì chưa về Thể xác lân tinh thần ?

Cha : Cha đã từng, nhưng đều tự vấn mình sau đó mà thôi. Nếu con trả thù được như con muốn, mà điều ấy cả Luật pháp và Nhân Tâm đều ko ủng hộ, những tai họa mới có thể ập xuống con, hơn thế nó đã nhân lên, giáng xuống thêm lên cuộc sống của một số người thân nữa thì con có thể được yên ổn mà làm không ?

Người kia : Vậy hắn sẽ như thế nào ? Ai sẽ xử hắn ? Luật Pháp và Nhân Tâm biết ra tay vì điều tốt thì con và nhiều người khác đã không bị oan khổ như thế này ? Hắn đã gây hại cho nhiều người nữa hẳn Cha cũng biết. Hắn có nhiều tiền đủ để làm ra hay xóa bỏ Luật pháp theo ý hắn

Cha: Chỉ có thể nói với con rằng khoan dung và tha thứ là cách gần như duy nhất tránh được tai họa tiếp tục xảy ra, bị mở rộng. Con sẽ cao thượng và thánh thoát tâm thế hơn con vẫn từng. con sẽ hình thành được một khả năng mới với cuộc sống. Kẻ gây điều xấu không biết dừng thì tự nó sẽ dẫn đến tai ương của chính nó. Sinh sự thì sự sinh mà thôi

Người kia: Con Rắn Hổ Mang vốn hiền hòa, nhưng sẵn sàng phun nọc độc vào kẻ định làm hại nó đấy thôi. Tạo Hóa đã vốn ban cho muôn Loài cái khả năng tự vệ và tiêu diệt kẻ kẻ đang làm tổn hại nó

Cha : Nhưng Con Rắn Hổ Mang đó nó chỉ quyết chiến đấu lúc rơi vào tình thế phải tự vệ, chứ không có ý định trả thù con ạ. Nó cũng không hề quan tâm là kẻ thù của nó sau đó sẽ bị giết đích đáng như thế nào. Một xung đột xảy ra thuần túy hành vi giữa các sinh linh là chấp được trong qui luật sinh tồn, nhưng nếu nhiều tổn hại xảy ra từ đó và mang ý thức thì thực là thảm họa

Người kia : Nhưng con cảm thấy hàng ngày day dứt sống không yên với nỗi đau bị hại này, với ý nghĩ hắn còn tiếp tục xấu xa. Cha vẫn từng nghe câu : ‘cây muốn lặng mà gió chẳng đừng’ chứ ạ ?

Cha: Cha biết, chỉ có điều là cây phải cao hơn, lớn mạnh cứng cáp hơn để gió khỏi vùi dập được nó mà đung đưa reo vui chứ đâu phải là để trả thù gió ? Cho dù có Bão đi nữa cũng khiến cây phải khỏe hơn, vươn rễ bám sâu vào đất hơn mà thôi. Cây nếu bị tổn thương có thể trào nhựa sống và yếu đi nhưng nó tuyệt không biết đến đau khổ của sự trả thù. Con ạ, nếu cái cây đó thât lớn lao thì chế ngự được gió, thậm chí có thể thức tỉnh được kẻ Lâm Tặc, ngần ngại mà không dám tùy tiện chặt nó nữa đâu, và nếu hắn bất chấp, liều lĩnh chặt thì tai họa đến với chúng lớn hơn nhiều cái hành vi ban đầu vốn chỉ là mưu sinh kiếm tiền.

Người kia: Cha không thấy ở những nơi, những quốc gia người mang Đạo Phật, Thiên Chúa, Đạo Hồi rất nhiều, từ dân thường đến Tổng Thống cơ đấy…nhưng rất mạnh là tinh thần báo thù, phải tiêu diệt cái kẻ đã làm hại và đày đọa mình, hơn thế được coi là danh dự, bổn phận, sức mạnh như Cha nói. Và xin thưa Cha : con không phải là cái Cây !

Cha: Con hãy nghĩ xem : có kẻ thù nào đáng sợ hơn con Virus khiến người ta đau đớn tàn tạ trong Ung thư. Nhưng tại sao mà chúng lai có thể ở bên trong cơ thể mình mà tàn phá như vậy ? Lý do chính là người bệnh đã sống mất cân bằng, bị độc tố thâm nhập hàng ngày tích lũy đến mức không đào thải được nữa, làm các quá trình trong cơ thể bị gãy vỡ. Mất cân bằng ghê gớm nhất là bởi muôn ý nghĩ xấu xa độc ác nó tàn phá tinh thần. Nhưng kì diệu là Ung thư có thể chữa được bằng chính tinh thần được duy trì lành mạnh thường xuyên từng phút giây đấy con ạ. Vì thế mới hiểu rằng muôn Sinh linh chỉ có con người bị mắc Ung thư mà thôi.

Người kia : Thưa Cha, nghe Cha nói con cũng hơi nguôi ý định trả thù hắn, nhưng Cha cho con biết liệu hắn có bị trả giá với những điều xấu xa kinh khủng hắn gây ra không ? như thế nào ? Nếu có lực lượng nào mà trừng trị hắn, không phải đến con ra tay thì cũng hả hê lắm.

Cha : Con hãy hình dung: một kẻ nông nô bị ép vào Rừng chặt cây lấy gỗ cho Chủ Xưởng mộc nếu không sẽ bị đòn roi. Chủ xưởng bị quan bắt đi làm Cổng Thành, nếu không sẽ mất nghiệp. Quan lại nơm nớp lo sợ làm sao đúng thời hạn, nếu không sẽ bị xử tội chết. Vua lại ngày đêm lo sợ tai họa binh biến, nếu không gia tộc xã tắc tan nát. Trong vòng luẩn quẩn đó cái Cây tuy bị chặt ngã nhưng bi kịch của nó là ít nhất. Như Hòa Đại Nhân có cái khổ ải lớn lao của kẻ tôi tớ cũng lớn như địa vị của hắn : dưới một người trên muôn vạn người. Con bị ai quở một câu con cho qua được, về vẫn ngủ ngon, Hòa Đại Nhân có thế được không hay phải dằn vạt tâm can, nát óc giữa đêm mà tìm phương đối phó? Sự trả thù của một thường dân có bằng của ông Vua không ? Nhưng nỗi sợ mất mát của người nghèo có lớn hơn của một ông Vua không ? Niềm vui hân hoan của một thường dân về một cuộc sống yên bình anh ta có khác với niềm vui của ông Vua vừa chinh phục được một lãnh thổ quá rộng bởi cướp bóc và tàn sát ?

Người kia: Thưa Cha, nhưng hàng ngày con vẫn thấy hắn vinh thân phì gia với bao nhiêu đặc quyền đặc lợi to lớn trên nỗi thống khổ của người khác, kẻ thân tín của chúng vẫn hoành hành làm bậy mọi xó xỉnh, không chỉ mình con chịu đau khổ vì chúng, mà không thấy dấu hiệu nào chúng bị trừng phạt cả

Cha : Con vẫn cho rằng chúng như thế là đang được hạnh phúc ư? Điều xấu chính là Ma Quỉ, hắn âm mưu, nên nảy sinh trong tâm thức hắn….vì thế hắn bị đọa đày có khi không cần ai phải ra tay cả, nhưng luôn luôn chúng bị giằng xé bởi oán nghiệt. Con lợn con gà nếu bị giết cũng có cái đau nhất thời của lúc đó, ngoài ra không có đau nào khác vào bất kì lúc nào. Còn kẻ thủ ác cũng như kẻ trả thù đâu được như vậy ? Cái đau của kẻ xấu ác nó chuyển hóa thành cái đau tinh thần trong ám ảnh về nợ truyền kiếp. Khi con không có những điều ấy thì con đã an hòa

Người kia: Thưa Cha, thế còn Danh dự thì sao ? Có thể thôi không trả thù, nhưng đành chịu nuốt nhục mãi thì không sinh u sinh cục trong Tâm can ư ? Không sinh bệnh mà chết dần mòn ư? Con ăn nói thế nào với Tổ Tông và Gia đình ?

Cha : Nơi đây và Cha không thể nào trả lời hết được những dòng câu hỏi không bao giờ dứt được như thế về oán cừu. Con cho rằng Danh dự là điều thuộc về cá nhân không để bị xúc phạm ? Zidane bị xúc phạm trên sân bóng nhưng anh ấy không kìm giữ được thái độ mà sinh sự, thì sự sinh với anh ấy rồi, hóa ra anh ấy mới bị day dứt mãi, bị tổn thương lớn hơn nhiều bởi điều anh ấy bột phát. Nếu con hiểu Danh dự của con là Đức Tin và giữ được Đức Tin duy nhất mà Chúa Trời muốn nói với chúng ta rằng : ở Hiền gặp Lành…Cơ Nghịch thì thì Cơ Nguy, thì con thấu hiểu rằng : những xúc phạm chỉ là sự hồ đồ của kẻ xấu. Nó phù phiếm như chúng ta cho rằng Bông Hoa kia đẹp đến mức không thể bị ngắt. Bông Hoa đẹp đó bị ngắt phũ phàng đi chăng nữa, nó không hề ý thức rằng bị xúc phạm, chỉ có kẻ ngắt nó không ra gì mới là thô lỗ mà thôi

Người kia : Con kể Cha nghe: sáng qua con đi đến phòng khám dịch vụ vì đau lạ trong người mỗi lúc một tăng. Một Bác sĩ hơn 50 tuổi bước vào, mặt vô cảm, sẵng giọng : nằm xuống! Ông ta đưa cái dụng cụ siêu âm lướt trên khoang bụng con qua loa được 2 nhát, liền nói nhớt nhãi, bâng quơ nhưng pha chút gì đó như thích thú, như khiến con bệnh phải lo lắng tiếp tục mà cầu cạnh : u cục ngon rồi…coi như xong rồi…Con vùng dậy chỉ thẳng vào mặt hắn : anh là loại bác sĩ khốn nạn, làm ăn chớt nhả, ăn nói thất đức, loại anh không có gì đáng tin, thật vô phúc với tất cả về việc anh được ngồi làm ở nơi này…Cha biết không hắn ta tái mặt, ú ớ…và nhục nhã với đồng nghiệp, với bao nhiêu bệnh nhân ngồi chờ đó. Con thấy hả hê vì cái tâm địa xấu xa của hắn bị trừng trị thỏa đáng. Con chắc là lần sau hắn sẽ bớt xấu xa như thế nữa. Nên con tin vào sự trừng trị mà không tin vào cái gọi là lòng tốt chỉ biết ngậm miệng chịu đựng.

Cha : Thôi thì Cha nói thêm: hành vi tùy vào cách con từng nghĩ . Nói chuyện với những người như con Cha mệt lắm. Chúng con dường như chỉ đến đây và mượn Cha như để củng cố những điều các con định làm. Cái công việc như Cha đang thực thi đây, đã sinh ra từ cả vài Thiên Niên kỉ nay rồi mà có làm cho ‘oan oan tương báo oán oán tương thù’ giảm đi được mấy tí đâu ? Nhưng Cha vẫn theo đuổi, ít nhất là còn cái chỗ để các con mỗi khi có ăn năn hối hận gì thì đến mà cở lòng mở dạ chẳng lo gì báo thù. Không có Đời thì đã chả sinh ra Đạo. Nhưng còn Đường nữa con ạ, đi sao cho ít mắc phải họa mà thôi

Người kia : Cha phiền muộn phải không ? Nhưng thưa Cha, nghe những điều Cha nói con trở về và sẽ nghĩ lại. Con tìm phước cho con trước khi được Chúa ban Phước Lành. Vợ con được tiếng hiền hòa lành bụng nên hóa ra hàng ngày nó cứ phải nghe bao nhiêu điều chia sẻ của bạn bè, toàn điều mệt mỏi khó chịu, đố kị, oán thù, bất hạnh, rồi chả biết tranh đấu như thế nào để đời đỡ bất công hơn với sự tận tụy của mình….Đêm về nó ám ảnh mà mê sảng thấy nhiều điều dữ …Thế rồi chính con phải trở thành Cha Đạo bất đắc dĩ của nhà con đấy. Ít nhất con sẽ về nói lại với nó về lời khuyên của Cha, có cái lý do đẹp đẽ cho con sẽ không đi trả thù nữa, vì con cũng biết rằng sức con có hạn, và nếu con làm sao lại khổ vợ khổ con thôi. Cọn bọn súc sinh độc ác kia thì mọi người cũng đã thấy được cái oán nghiệt của dòng họ nó rồi.

Cha : ( thở dài )…Ôi cái công việc của Cha là không bao giờ được ngừng hi vọng vào con người, cho dù cuộc sống của họ có nhiều điều khó tin lắm. Thượng Đế cũng chả bao giờ nói trước cả, dù Ngài thấy được hết cả dòng Thời gian, nhưng Ngài cho rằng mỗi người phải tự chứng minh và thể hiện mình ở từng thời điểm. Ngài quảng đại vô biên mà không bao giờ phán xử. Chỉ để Qui Luật mà người Tạo ra phán xử về từng hành vi của Loài Người trong mỗi kiếp sống của họ mà thôi

Người kia : Chào Cha con về nhà đây

Cha: Nhà con là nơi cố đừng làm sự bình yên của nó mất đi,sự trả thù nếu chưa nguôi ngoai thì ít nhất con hãy tạm để nó ở lại trước cửa nơi của Cha đây

Người kia : Vâng, con xin nghe Cha


Nguồn:
FacebookTwitterLinkedInPinterestCập nhật lúc:

Nội dung liên quan

  • Chấp nhận cái khác biệt để hòa hợp, hòa giải

    01/05/2019Ly Lam"Tôi hình dung nước ta trước năm 1975 giống như một ngôi nhà lớn, dột lỗ chỗ khắp nơi, khiến nhiều người sống trong đó bị dột. Những người trong nhà chia làm hai nhóm, một bên đòi phá nhà đi để xây cái mới, bên kia cho rằng "không cần, dột chỗ nào thì che chỗ đó lại là được rồi".
  • Sức mạnh của David

    13/04/2018TS Nguyễn Hữu LamDoanh nghiệp nhỏ và vừa Việt Nam có nhiều lợi thế trong cạnh tranh và phát triển. Sức mạnh sẽ tăng lên nếu có sự linh hoạt và hỗ trợ...
  • Khơi dậy sức mạnh mềm

    29/04/2016Trần Trọng ThứcCho dù trọng tâm cuộc mưu sinh của người đời luôn gắn liền với chuyện cơm áo gạo tiền, nhất là trong thời kỳ kinh tế đang trên đà suy thoái, nhưng không ai trong chúng ta có thể phủ nhận các giá trị văn hóa vẫn chiếm một chỗ đứng quan trọng trong cuộc sống, không chỉ trên bình diện quốc gia mà cả quốc tế.
  • Sức mạnh và lòng Dũng cảm

    29/04/2016Nguyễn Tất ThịnhSức Mạnh và sự Dũng Cảm có từ đâu? Có phải Sức Mạnh đi đôi với lòng Dũng Cảm không? Tôi vẫn tự hỏi như vậy bao nhiêu lần... Sức Mạnh thật sự có từ đâu? Sự Dũng Cảm thực sự có từ đâu?…
  • Dân chủ, giàu mạnh với vấn đề Hạnh phúc

    20/03/2016TS Hồ Bá ThâmNgày nay, trên thế giới đang diễn ra nghịch lý: giàu có vật chất hơn lại thấy kém hạnh phúc hơn. Cho nên đã chú ý bàn về hạnh phúc, không chỉ ở cấp độ triết học mà cả kinh tế học. Song tôi nghĩ rằng cần bàn cả ở cấp độ chính trị học và xã hội học, văn hóa học, tâm lý học. Mục tiêu nào cuối cùng cũng quy về hạnh phúc...
  • Lương thiện: Sức mạnh của người lãnh đạo

    28/11/2013Sông ThươngĐối với mỗi người dân, nhà lãnh đạo không chỉ là người có tài quản lý mà trước hết đó phải là một công dân lương thiện, trung thực. Luôn có cơ hội để các nhà lãnh đạo biểu thị sự gây ảnh hưởng về đạo đức của mình, nhưng điều quan trọng là họ có biết vận dụng mọi cơ hội chứng tỏ mình là một nhà lãnh đạo vĩ đại.
  • Sức mạnh của những người phi lý

    04/02/2010Một số doanh nhân hàng đầu hiện nay rõ ràng là những người phi lý, thậm chí một vài người có thể bị coi là điên rồ. Tuy vậy, trong cuốn Sức mạnh của những người phi lý, các tác giả lập luận rằng tương lai của chúng ta, tất cả chúng ta, lại có thể do chính những con người này quyết định...
  • Nuôi dưỡng và phát huy sức mạnh dân tộc

    14/03/2009GS. Tương LaiSứ mệnh thiêng liêng của thế hệ Việt Nam ngày nay là phải giữ gìn độc lập, tự chủ và toàn vẹn lãnh thổ trong một thế giới đầy biến động. Bản lĩnh của người lãnh đạo là phải biết khơi dậy, nuôi dưỡng và phát huy sức mạnh dân tộc được khởi nguồn từ mệnh lệnh trái tim của mỗi người dân Việt Nam.
  • Sự lớn mạnh của các lực lượng đa quốc gia

    15/04/2007Nguyễn Trần Bạt, Chủ tịch / Tổng giám đốc, InvestConsult GroupTrong những trào lưu và xu thế mới, một trong những xu thế nổi bật nhất có lẽ là sự lên ngôi của các lực lượng đa quốc gia trên vũ đài quốc tế...
  • Mạnh Tử quan niệm về nhân, nghĩa

    20/12/2006Hoàng Ngọc YếnGiáo sư Francois Jullienđặc biệt chú ý những công trình: xác lập cơ sở cho đạo đức, đối thoại của Mạnh Tử với một triết gia khai sáng (Grasset, 1995)… làm nổi bật vai trò cơ bản của triết học trong đối thoại giữa những nền văn hóa, đưa ra một phương pháp luận so sánh văn hóa Đông - Tây mới mẻ...
  • Sức mạnh của sự tin cậy

    24/07/2006Tâm Sen (Sưu tầm)Một khách sạn và dịch vụ tắm suối nước nóng Yamashiro (Nhật Bản) chất đống nợ nần tớigần 400 triệu Yên (khoảng 4 triệu đôla Mỹ). Làm thế nào để lấylại khách sạn này? Làm thế nào để lấy lại sức mạnh tinh thần cho nhân viên Công ty trên bờ phá sản? Anh quả quyết là có thể làm được. Anh là ai?
  • Chống tham nhũng - Hãy vận dụng mạnh mẽ yếu tố tâm lý

    06/03/2006Vũ Duy Phú (Viện Những vấn đề phát triển-VIDS)Mấy chục năm nay, tham nhũng không hề thuyên giảm. Thậm chí có nơi, có lúc nó còn trầm trọng hơn, xuất hiện nhiều hình thức, thủ đoạn tinh vi, nguy hiểm hơn và có tổ chức hơn...
  • Biết mình yếu để mạnh hơn

    01/09/2005Trần Hữu QuangBài viết sau nêu ra một số điểm yếu trong tư duy quản trị của tầng lớp doanh nhân Việt Nam hiện nay và thử đi tìm căn nguyên của chúng, mong góp phần vào việc xây dựng một đội ngũ doanh nhân ngày càng mạnh và bản lĩnh...
  • xem toàn bộ