Tôi chấm thi tú tài

02:01 CH @ Thứ Năm - 22 Tháng Mười Hai, 2005

“Còn thiếu, các thầy cô tự bù”

Hội đồng chấm thi của tỉnh tôi - một tỉnh thuộc ĐBSCL - có trên 300 giám khảo cho 7 bộ môn (6 môn thi tốt nghiệp chính thức và 1 môn thay thế). Điều lạ là một số giám khảo chưa dạy lớp 12 vẫn được điều động đi chấm thi. Giám khảo đến địa điểm chấm thi lúc 8 giờ sáng. Đến 8 giờ 20 phút, hơn 300 người được tập trung vào một phòng hội đồng nhỏ với sức chứa hơn 100 người. Không khí ngột ngạt và nóng bức vô cùng.

Chế độ chấm thi vẫn chẳng hề thay đổi dù năm nay Sở GD-ĐT đã thu 20.000 đồng/thí sinh, mỗi bài chấm thi được 3.500 đồng chia đều cho 2 giám khảo. Đây là biểu giá đã được áp dụng suốt trong 5 năm qua.

Một số giáo viên than phiền về số tiền lưu trú (30.000 đồng/ngày). Số khác lại bực dọc vì quãng đường từ nơi mình công tác đến địa điểm chấm thi đi xe ôm cũng mất 30.000 đồng/lượt đi-về nhưng Sở chỉ thanh toán 12.000 đồng với lời "an ủi" ngắn gọn: "Còn thiếu, các thầy cô tự bù".

Những điều trông thấy...

Hằng năm, cứ chấm được một hai buổi, hễ tỷ lệ trên trung bình dưới 50%, lập tức có chỉ thị chấm lại, mở rộng đáp án. Kỳ cục nhất là những bài toán có liên quan giữa câu a, b, c; thí sinh chỉ cần làm được câu b hoặc c thì giám khảo cũng phải chấm, mặc kệ việc câu b sử dụng kết quả của câu a.

Một số giáo viên dặn dò học sinh mình làm ký hiệu riêng trong bài. Những giáo viên khác còn dặn học sinh làm mở bài hoặc câu bổ sung dẫn chứng giống y nhau để dễ... chấm. Trong ngày đầu tiên, tôi đã chấm 5 bài có số mật mã cách xa nhau nhưng mở và kết bài không khác một dấu chấm, dấu phẩy, thậm chí còn có 2 bài giống nhau đến dấu chấm dấu phẩy, đề nghị chấm hội đồng thì bị gạt đi.

Trước mỗi kỳ thi, mong đợi lớn nhất của các thí sinh và cũng là của đội ngũ giám khảo là làm sao có một kết quả khách quan, đánh giá đúng năng lực của học sinh. Nhưng ngẫm nghĩ kỹ về kết quả các năm trước, tôi nhận thấy nhiều điều khá kỳ lạ. Có những em học hành lười biếng, tưởng rớt nhưng lại có điểm cao vọt.

Kết thúc buổi chấm thứ 3, tôi ngồi ở băng ghế đá đặt phía trước cổng trường, có khá nhiều em học sinh ngóng kết quả dù vẫn biết chưa có. Giữa ồn ào tiếng xe cộ, cười nói, tôi chợt nghe tiếng thút thít ở ghế đá bên cạnh: "Chắc con rớt quá!". Lại có tiếng nói khác, đanh chắc: "Rớt sao được mà rớt!", "Con biết sức con mà má!". "Tao đã nói không rớt là không, bao nhiêu tiền tao cũng lo được...".

Tôi không dám quay mặt sang nhìn họ, lòng thấy tê tái. Có tiêu cực trong hội đồng chấm thi không? Chẳng lẽ, cái gì cũng có thể bán được hay sao?

Việc thanh tra trong quá trình cắt phách, mã hóa phách và chấm thi cần được quan tâm nhiều hơn nữa. Chính vì những kẽ hở trong quá trình này mà tiêu cực rất dễ xảy ra. Thế nhưng, những tiêu cực này chưa hề bị vạch mặt chỉ tên, bởi một điều đơn giản là ai cũng cần một công việc để mưu sinh. Vả lại, như lời một đồng nghiệp của tôi than thở: "Chỉ sợ chưa bắt được họ thì mình đã phải chịu hậu quả. Họ đã gian tất phải ngoan".

Khóc cười cùng văn chương tú tài

"Môn văn càng lúc càng trở nên xa lạ với học sinh !". Câu cảm thán trên là của một đồng nghiệp lớn tuổi khi xấp bài ông chấm có đến 13/25 bài thi dưới 5 điểm. Một con số lạnh lùng làm đau lòng những người có tâm huyết với nghề và nặng lòng với tiếng Việt. 100% bài thi do tôi chấm đều có lỗi chính tả.

Thậm chí, có một bài chỉ viết được khoảng 200 chữ đã có đến hơn 50 lỗi ! Thật không thể tưởng tượng được. Điều làm buồn lòng thầy cô nhất là những lỗi chính tả sơ đẳng các em vẫn mắc phải: lãng mạng (lãng mạn), đài đọa (đày đọa), khóc liệc (khốc liệt), khác dọng (khát vọng), huy sinh (hy sinh), mất mác (mất mát), cởi chói (cởi trói)...

Các cô tú cậu tú tương lai không hiểu được cả những khái niệm đơn giản nhất trong văn học: bài thơ, tập thơ, tác giả, tác phẩm. Chẳng thế mà các em đã viết như thế này: tập thơ của Tố Hữu là Tiếng chổi tre, tập thơ khác là Kính gửi cụ Nguyễn Du; bài thơ Tây Tiến là "một tập thơ hùng dũng".

Em khác lại thản nhiên: "Tô Hoài là một tập truyện", "Nam Cao là một tác phẩm". Kể tiểu sử Lỗ Tấn, có em hùng hồn tuyên bố "Lỗ Tấn là một chiến sĩ cách mạng vĩ đại của Việt Nam", "ông làm nghề khai khoắng (ăn trộm ?), khai mò (???), bới rác". Có em khẳng định: "Tô Hoài là một nhà thơ xứ ruộng đồng", em khác lại cho rằng: "Văn phong Lỗ Tấn lạnh lùng tàn bạo" còn văn chương Tô Hoài thì "tha thướt yểu điệu dịu dàng dễ thương". Chấm bài thi mà đỏ cả mặt.

Kỹ năng làm văn thì hầu như các em quên sạch. Có đến 80% bài làm văn không hề chia đoạn trong thân bài. Thậm chí, có một số bài chỉ có một đoạn duy nhất từ đầu đến cuối. Nhiều bài không có đến một dấu chấm, dấu phẩy. Diễn đạt lủng củng, không biết chủ đề nằm ở đâu.

Còn đây là một mở bài "lạ": "Kính thưa các đồng chí và các bạn, đến dự buổi hội thảo hôm nay, tôi xin mời các đồng chí và các bạn nghiên cứu bài Vợ chồng A Phủ của nhà thơ Tô Hoài. Mời các đồng chí và các bạn cùng tôi đi vào phân tích". Kết bài càng “lạ” hơn: "Cảm ơn các đồng chí và các bạn đã lắng nghe, xin chào đoàn kết và quyết thắng".

Đề thi yêu cầu phân tích một đoạn trích của bài thơ Tây Tiến, khá đông thí sinh đã phân tích cả bài (cho chắc ăn?). Đề yêu cầu nêu ý nghĩa nhan đề truyện ngắn Đôi mắt của Nam Cao, nhiều thí sinh đã phân tích cả truyện. Yêu cầu kể những nghề Lỗ Tấn đã làm và nêu lý do tại sao ông đổi sang làm văn nghệ, hơn 70% thí sinh viết luôn... cả tiểu sử.

Vì lười học mà học sinh làm những bài văn kiểu râu ông này cắm cằm bà kia đến nỗi nếu tác giả đọc được thì chỉ còn biết... khóc! Hãy đọc thử một đoạn mà xem: "A phủ là canh điền nhà thống lý Pá tra, thống lý có bà vợ ba, bắt A phủ bớp chân hoài"; "Mỵ là người xấu xa cùng với A Phủ đi lường gạt mọi người, chẳng hề có lòng nhân đạo gì. Bởi vậy, tác giả mới kêu gọi mọi người có giá trị nhân đạo". Câu thơ "áo bào thay chiếu anh về đất" bị suy diễn thê thảm: "Anh bộ đội đi trong rừng bị gai cào rách áo bèn lấy chiếu cuốn lên mình để che áo rách"... Cứ thế, mọi chi tiết đều bị hiểu sai lệch, méo mó.

Làm sao bây giờ?

Trước khi chấm, chúng tôi được một cấp trên “khuyên”: "Chúng ta phải đãi cát tìm vàng, chỗ sai bỏ qua, chỉ tìm chỗ đúng mà chấm. Càng nương tay cho các em càng tốt". Nghe mà chua xót quá. Hậu quả của chuyện "nương đều tay" là tỷ lệ tốt nghiệp cứ cao dần mà chất lượng thì thấp dần!

Những ý kiến tâm huyết, những lời cảnh báo cứ như hạt muối rơi tòm xuống biển khơi mênh mông. Bao giờ mới thực sự có những kỳ thi "thật", những bài chấm "thật" đúng đáp án và thực sự công tâm, thực sự vì vận mệnh của nền giáo dục nước nhà?

Nguồn:
LinkedInPinterestCập nhật lúc:

Nội dung liên quan

  • Tiếng kêu đòi sự công bằng

    11/10/2005Lưu Quang... một lá thư của một nữ sinh ở Vinh (Nghệ An) được đăng tải trên mạng của Bộ GD&ĐT, đang gây xôn xao dư luận toàn xã hội. Xôn xao không chỉ bởi đây có lẽ là lần đầu tiên, một học sinh lớp 12 dám trực tiếp gửi thư đến một vị lãnh đạo cao cấp của bộ, mà còn bởi nội dung lá thư tuy chỉ nói chuyện riêng, nhưng qua đó lại đụng chạm đến một vấn đề nhức nhối từ lâu của ngành giáo dục...
  • Phải thay đổi cách thi tốt nghiệp

    09/07/2005Gs. Hoàng TụyTheo tôi, “sự kiện Khánh Hòa” hay mới đây là Cần Thơ, Cà Mau... chỉ là những trường hợp hi hữu trong tình hình thi cử hiện nay. Tuy rằng nó phản ánh chất lượng giáo dục thực có thể đáng buồn nhưng xảy ra việc này tôi thấy cũng có mặt tích cực:Nó cho chúng ta thấy một điều rõ ràng là trong những kỳ thi tốt nghiệp lâu nay, dù Bộ GD-ĐT có nhắc nhở đến đâu, dư luận có đòi hỏi ra sao cũng đều dẫn đến kết quả chung là không sát thực.
  • Thi cử: Có dám chấp nhận sự thật?

    07/07/2005Như BìnhKhông hiểu có phải ngẫu nhiên hay không, các kỳ thi tốt nghiệp trung học năm nay bỗng tạo ra sự kiện “bất thường”: nhiều địa phương có tỉ lệ tốt nghiệp chỉ dưới 70%.
  • Đi luyện thi "siêu tốc"!

    07/07/2005Hùng ThuậtNăm nay kỳ thi tốt nghiệp được tổ chức muộn hơn mọi năm nên thời gian còn lại cho đến ngày thi tuyển sinh ĐH quá ít khiến các lớp luyện thi phải đua nhanh hơn, trở thành "siêu tốc".
  • "Phao" là một bệnh dịch của xã hội

    02/07/2005Tiến sĩ Hồ Thiện HùngChuyện “phao” tràn ngập ở các hội đồng thi không còn mới mẻ, nó đã tồn tại từ nhiều năm nay. Nếu giám thị thực thi nhiệm vụ thì có nơi xuất hiện những kẻ côn đồ hành hung cả thầy.
  • Cuộc rượt đuổi bằng cấp

    01/06/2005Ra trường thất nghiệp, chưa biết về đâu thì... làm cái cao học (nghe thật sang). Có việc rồi nhưng trốn việc, cao thủ nhất là xin cơ quan cho đi học.
    Bất mãn sếp, đi học! Thấy đứa trẻ hơn ngồi ghế trên mình, ngứa mắt, cũng đi học!
    Tóm lại, cứ bị ức chế thì nên đi học. Một công đôi việc, rất văn minh! Nhưng đi học để làm việc, hay chỉ là rượt đuổi bằng cấp?
  • Thi tốt nghiệp 2005: có nghiêm túc được không?

    20/04/2005Kim Liên - Hoàng HươngKết quả thi cử có phản ánh đúng chất lượng dạy và học trong thực tế? Tại sao nhiều tỉnh, thành có tỉ lệ tốt nghiệp luôn ở tốp trên nhưng khi thi HS giỏi lại luôn đứng cuối bảng? Làm thế nào để chấn chỉnh kỷ cương thi cử?...
  • Đồng Nai: 27 thày cô 'quay cóp' khi thi giáo viên dạy giỏi

    10/02/2004Ban tổ chức hội thi giáo viên dạy giỏi bậc tiểu học cấp tỉnh năm học 2003-2004 của Sở Giáo dục và Đào tạo Đồng Nai đã phát hiện số giáo viên trên vi phạm nội quy phòng thi (sử dụng tài liệu) trong buổi thi lý thuyết ngày 9/2...
  • Học thi!

    04/01/2004Trong xóm lao động nghèo nơi chúng tôi ở, hồi này tiếng trẻ ôn bài cứ ra rả như ve kêu mùa hạ. Tội nghiệp cho lũ trẻ đang ở bậc tiểu học (trong đó có con gái của tôi) vì đề cương ôn luyện mỗi môn dài đến 4-5 trang. ..
  • Thêm một tiếng chuông cảnh báo

    23/12/2003Chủ đề cuộc hội thảo do Báo Nhân Dân và Bộ Giáo dục và Đào tạo tổ chức ngày 23.12 là một câu hỏi rất lớn và bức xúc hiện nay: "Làm thế nào để nâng cao chất lượng GDĐT?"...
  • Chất lượng giáo dục qua những con số!

    24/11/2003Có thể nói sau mỗi đợt thi tú tài và đại học hàng năm thì lại có một con số được đưa ra tranh cãi để đánh giá chất lượng giáo dục hiện nay. Sự thật chất lượng giáo dục ra sao đằng sau những con số đó? Có thể nói ngay như giải trình của Bộ trưởng Bộ GD-ĐT trước Quốc hội mới đây: Không thể lấy kết quả của kỳ thi tuyển sinh ĐH để đánh giá chất lượng giáo dục ở bậc phổ thông. Vậy chất lượng giáo dục phổ thông nằm ở đâu nếu không phải ngay ở kỳ thi tú tài?
  • xem toàn bộ