Hai lần chỉ thị

11:15 SA @ Thứ Hai - 26 Tháng Tám, 2013

(Chuyện xảy ra từ một thời xa xưa…)

Ai cũng biết, bản chất con người là tốt. Cái làm cho họ hư hỏng là xà bông bột, kem đánh răng, chổi quét nhà, dao cạo râu, dầu chải tóc, bịch ni-lông, bao đựng kẹp, nhựa vá xe, keo hàn nối… cùng với khoai lang chiên, mè bóc vỏ, cá bống kho… tóm lại là tất cả những thứ thuộc về vật chất.

Cho nên mới có chỉ thị:

Kể từ ngày mai, không chỗ nào được coi trọng vật chất nữa. Mọi sự mua bán, trao đổi, ký gửi, hưởng thụ đều phải được tiến hành trên cơ sở tinh thần. Mọi sự chuyển nhượng, thừa kế, thuê, sang đều phải được thực hiện bằng những giá trị thiêng liêng, phi vật chất. Mọi vàng bạc, tư trang, đồ ăn thức dùng đều phải thay thế bằng những thứ không cụ thể, nhưng bảo đảm trong sạch, mới mẻ, bổ dưỡng và thích hợp với mọi lứa tuổi”.

Chỉ thị được quán triệt triệt để. Một thời đại mới bắt đầu, lợi ích của nó thật không sao kể xiết:

Ở cơ quan, người ta ăn điểm tâm bằng một lời hứa, dùng bữa trưa với một bản nhạc và lĩnh lương bằng một bài diễn văn.

Ở trong nhà, bố ngủ trên những dòng xã luận, mẹ trang điểm bằng quyết tâm thư, còn con trai diện chiếc áo may bằng những lời trong hội thảo.

Ở ngoài đường, quán cà phê biến thành phòng họp, bà bán xôi chè chuyển sang buôn tên tuổi, bác kẹo kéo bán lẻ danh hiệu, còn chị bún bò phân phối quyết tâm.

Ở chợ, người ta đã quen với những từ: Cho tôi mua một ký lô đạo đức, ba bịch tương lai, hai trăm gờ-ram quá khứ, bốn đĩa tình yêu, năm tô kiên quyết.

Bếp núc, xoong nồi ai cũng sạch sẽ, không cần chùi rửa mà vẫn sáng choang. Để xơi một bài ca ngợi, đâu việc gì phải nấu chín, còn để chén một bản tổng kết, chẳng ai cần xắt mong cho lôi thôi.

Mùa trung thu, các em nhỏ được dắt vào bảo tàng, còn đêm giao thừa, các gia đình đi xem triển lãm.

Không khí lành mạnh, vui tươi, phấn khởi lan tràn khắp nơi.
Nhưng thật đáng căm phẫn, một số bọn còn luyến tiếc cái cũ thời kỳ vật chất. Chúng liên kết với nhau, bắt đầu tổ chức phá hoại, công khai hay ngấm ngầm, chúng muốn được phục hồi những tệ nạn ngày xưa.

Đầu tiên, nạn ăn chơi phung phí, hưởng thụ bừa bãi sống lại. Ai có thể tưởng tượng được, có những đám cưới xài tới hai chục câu khẩu hiệu, lại còn kèm theo mười lăm phút dặn dò, bốn mươi trang nhắc nhở.

Có những sinh nhật mà khách mời xem tới bảy chương trình thời sự, đọc hết ba bản nhận xét thi đua, và quá quắt hơn nữa, cả bọn sau đó kéo nhau đi dự mít tinh tới sáng.

Có những cuộc liên hoan thuê hẳn diễn giả về nói chuyện, có những buổi gặp mặt mà riêng thời gian đứng dậy vỗ tay đã kéo dài một giờ hai mươi phút rưỡi.

Và cũng hệt như ngày xưa, nạn buôn bán lòng vòng, trao đổi lung tung bắt đầu xuất hiện. Để có hy vọng, người ta buộc phải bán tình thương, muốn xài ban ơn, nhiều nơi xuất kho lòng trung thực.

Bọn cửa quyền, quan liêu cũng chui ra nhanh chóng. Ai cần xem ca nhạc phải dự đủ ba cuộc họp tổ dân phố, ai gửi tâm hồn vào tín dụng, lúc rút ra lại phải chứng minh là mình đã ngây thơ tới mười năm.

Chợ đen hình thành. Có những tháng, các quán hàng bị mua gom sạch phấn khởi, lại có quý, tìm đâu cũng chả thấy một ký lạc quan, cần dùng chỉ còn cách đi cửa sau hoặc bằng lòng với giá cắt cổ. Mà đầu cơ để làm gì, nếu không nâng giá? Nhiều lúc ba bao dũng cảm chỉ bằng một chén bâng khuâng.

Nhưng vô lương tâm nhất là bọn làm hàng giả, làm cho người tiêu dùng nghi ngờ, chẳng biết tin ai. Đã xảy ra trường hợp sự thô thiển được dán nhãn chân thành, còn trí thông minh đựng trong chai thuốc trừ sâu, bên ngoài đề “không dùng quá liều chỉ định”.

Bao nhiêu nỗi khổ đó tưởng đã tận cùng, đùng một cái, thêm vấn đề nhập lậu. Tinh thần ngoại tràn lan, lấn át tinh thần nội đủ mọi bề. Một sự biết ơn lậu thuế bền và rẻ hơn sự biết ơn trong nước tới ba bốn lần, còn chở một xe văn hóa qua biên giới là đủ mua được hai tạ lòng tự hào đã sơ chế sẵn.

Cho nên mới có chỉ thị:

Kể từ ngày mai, không chỗ nào được tồn tại vật chất và tinh thần nữa. Mọi sự mua bán, ký gửi đều phải thực hiện trên cơ sở một thứ mà chúng tôi chưa nghĩ ra, nhưng nhất định sẽ thông báo sau. Mọi sự chuyển nhượng, thừa kế, thuê, sang đều phải được thực hiện bằng những giá trị thiêng liêng mới, tạm thời chưa tồn tại. Mọi vàng bạc, tư trang, đồ ăn thức dùng đều phải thay thế bằng những cái chẳng bao giờ có nhưng cần phải đảm bảo trong sạch, mới mẻ, bổ dưỡng, phù hợp với xu thế đi lên của thời đại”.

FacebookTwitterLinkedInPinterestCập nhật lúc:

Nội dung liên quan

  • Cô bé quàng khăn đỏ

    26/09/2019Vũ Thế LongTrời trở lạnh, tuyết rơi trắng xóa. Bà chuẩn bị vào rừng hái nấm. Trước khi đi, bà dặn cô bé quàng khăn đỏ: “Cháu đã lên 5, bà tin cháu bà rất thông minh. Nếu có người lạ đến gõ cửa, cháu phải trả lời hết sức lịch sự, lễ phép. Không được hờn giận, khóc nhè. Ngày mai đến lớp, cô sẽ kiểm tra 125 chỉ số đấy!
  • Truyền thuyết về một hồ nuôi cá

    12/04/2019Lê Văn NghĩaChuyện bắt đầu bằng hai chữ Xưa kia... Xưa kia nơi đây là một hồ bơi với dòng nước trong xanh đến nỗi người ta nhìn thấy cả những viên gạch men trắng bóng lấp loáng dưới đáy. Cứ mỗi mùa hè về, dân cư xung quanh vùng đều tập trung tại đây mặc sức vẫy vùng dưới làn nước mát...
  • Vây chặt

    27/05/2018Lưu Quốc Phương (Lê Bầu dịch)Người đàn bà đã có một lịch sử hôn nhân ngăn ngắn, sau khi kết thúc cuộc hôn nhân ngắn ngủi ấy kết thúc, người đàn bà ấy không nản lòng, và không mất hy vọng. Người đàn bà ấy mới có ba mươi tuổi, có thể gọi là còn trẻ, hơn nữa, lại rất xinh đẹp. Người đàn bà tự cảm thấy mình như một tờ cổ phiếu sáng giá, tất cả đều có thể bắt đầu lại từ đầu...
  • Để có được một đàn bò sữa

    17/06/2016Phong DoanhMấy năm trước, nhờ có sức ép của tập san Toán - Cơ mà phong trào làm thơ trở nên rầm rộ, với quy mô hầu như không bỏ sót một ai, dù người đó trước đây còn chưa đọc một bài thơ nào bao giờ. Sự cần mẫn sáng tác của một số đông, trong một tâm trạng nhìn chung là dồn nén, cùng với sự chập chững ban đầu trên diễn đàn thi ca vốn lạ hoắc, đã tạo ra nhiều sắc thái...
  • Lá thư kêu cứu của đàn ông

    05/10/2015Ấy là nguy cơ về sự biến mất của những người đàn ông (thực sự ra đàn ông) và những người đàn bà (thực sự ra đàn bà) đang ngày càng rõ rệt. Hiện tượng đàn ông đang càng ngày càng có cách ứng xử giống đàn bà và điều ngược lại cũng đang xảy ra với tốc độ chóng mặt...
  • Bảo tồn con người

    21/10/2013Lê HoàngNgày hôm qua, trong một đám rừng rậm rạp của khu bảo tồn quốc gia, đã khai mạc cuộc họp toàn thể vô cùng quan trọng. Tham dự gồm tất cả các thú vật trong rừng...
  • Đổi mới triệt để

    14/09/2013Gôlamhoxein Xaeđi (Nam Tư)Trong cuộc họp làm quen giữa Môntazera, Tổng giám đốc mới của Viện lưu trữ Quốc gia với các trưởng phòng, Môntazera đã đọc bài diễn văn được chuẩn bị rất kỹ sau: - Các bạn trưởng phòng thân mến...
  • Ông vua "không có đôi tai lừa"

    26/03/2011Bùi Quang MinhNgày xưa, tại một vương quốc nọ, vị vua đang trị vì tự dưng nhú lên một đôi tai lừa nho nhỏ. Nhà vua nhiều lần "ló mặt" ra quần thần, vi hành nên gây xôn xao trong dân chúng chuyện: Nhà vua hình như có đôi tai lừa?!
  • Kiếp người

    29/08/2009Khi Chúa tạo ra con lừa, Người phán: “Ngươi sẽ làm một con lừa có trí tuệ khiêm tốn, làm việc quần quật từ sáng sớm tới tối mịt, thồ những gánh nặng oằn lưng mà chỉ được ăn cỏ.
  • Tường thuật của người nhái đặc nhiệm

    05/10/2008Lê Thị MẹtQuê tôi có dòng sông Thị Mẹt. Ngày xửa ngày xưa đó là một con sông thơ mộng, làm ngây ngất biết bao tâm hồn của nhiều thế hệ lớn lên bên dòng sông yêu dấu này. Nhưng từ khi quê đô thị hóa, dòng sông bỗng sùi bọt mép, trợn mắt, méo mồm như trúng gió, hương sông không còn nữa, thay vào đó là mùi khăm khẳm lan tỏa khắp làng quê. Dòng sông đổi màu nhưng không phải là màu của nắng, của gió thiên nhiên, mà là màu của thần chết...
  • Nỗi lòng của cô giáo Tích

    27/08/2008Lê Thị Thành TíchChẳng biết tại sao trên báo chí người ta cứ phê phán chúng tôi “nhồi nhét" học sinh “ học vẹt” chạy theo thành tích. Là giáo viên ưu tú, chiến sĩ thi đua của ngành giáo dục nhiều năm liền, tôi phản đối. Cực lực phản đối! Họ chả hiểu gì!
  • Chủ và tớ

    31/07/2008Nguyễn Văn BìnhCon người ta chế ra đồ dùng và phương tiện là để phục vụ mình. Thế mà càng ngày các nhà "tiên tri" càng lờ mờ nhận ra rằng hình như chả phải thế, hình như con người ta chế ra phương tiện để hành hạ mình và để mình một phen thử làm "nô lệ" cho phương tiện xem sao.
  • Giấc mơ có thật

    02/07/2008Lê Thị Liên HoanTrong đời sống vợ chồng, điều quan trọng nhất tà phải có cùng chí hướng, cùng niềm vui, cùng nỗi khổ và cùng... mơ! Anh Tư và chị Tư là đôi vợ chồng hạnh phúc...
  • xem toàn bộ