Định vị toàn cầu
Những người đàn ông đang phiêu lưu trên đại dương thăm thẳm, đang liều lĩnh dấn thân vào sa mạc mênh mông hay đang mạo hiểm giữa hoang vu rừng rậm đều phải tìm đến một vì sao dẫn đường, một cột mốc, một dấu hiệu, một cái la bàn hay một tấm bản đồ để loay hoay dò dẫm tìm đường cho mình...
Xưa quá rồi những chuyện ấy. Hãy nói cho các cụ ông ham thích việc bỏ nhà đi rằng thời buổi này chẳng ai cần nhìn lên những ngôi sao nữa. Sao có thể tăm tối nhạt nhòa hoặc không nhìn thấy khi trời mưa. Chứ cái gọi là định vị toàn cầu bây giờ, mưa nắng, ngày đêm, trong sa mạc hay trên rừng thẳm, mênh mông nước hay bao la tuyết, đều có thể ngay lập tức cho bạn biết chính xác địa điểm hiện tại của bạn, dù bạn ở bất cứ nơi đâu trên trái đất, đồng thời có thể chỉ rõ nơi bạn cần đến và vạch lộ trình chính xác, tính toán khoảng cách, thời gian… Điều kỳ diệu ấy, định vị toàn cầu ấy, đó là GPS.
Thực ra, em chẳng quan tâm gì đến GPS, chẳng qua là sáng nay có lỡ nghe lỏm chuyện của mấy anh em ngồi trong quán cà phê. Cực kỳ quan trọng, họ rút trong túi ra những cái máy, điện thoại – tất nhiên – nhưng kèm theo vô vàn tiện ích mà định vị toàn cầu là một. Họ sôi nổi hào hứng kể chuyện hôm trước đưa gia đình đi nghỉ Tam Đảo, đến lưng chừng núi, rút máy ra (may chỗ ấy có sóng), nên biết được luôn vĩ độ, kinh độ, chiều cao nơi mình đứng so với mặt biển – Thần tình, họ kết luận.
Đúng là thần tình, nhưng nghĩ cho cùng, cho đến nơi đến chốn, thần tình làm gì cơ chứ. Em hình dung ra lúc đứng lưng chừng núi ở Tam Đảo, mây vờn quanh mặt, non xa thăm thẳm, cây xanh rầm rì, cảnh đẹp thế cần gì biết mình ở kinh độ vĩ độ nào. Quan trọng hơn là biết rồi thì đẹp có tăng lên đâu, chẳng qua đàn ông cứ hay thích linh tinh – thích máy móc là một cái thích rất linh tinh và rất điển hình – nên cảnh chẳng chịu ngắm lại còn đem máy móc ra để hoặc là khoe mẽ, hoặc để tìm hiểu những điều biết chẳng để giúp gì cho cuộc đi chơi thông thường, ở trên đỉnh Everest làm thế còn có nghĩa, chứ mới có lưng chừng Tam Đảo đã vội GPS, thật đúng là đàn ông!
Đàn ông luôn thích đi nhầm đường, có lẽ thế, nên họ cần định vị toàn cầu. Khổ nỗi, phần lớn họ cần những định vị ấy không phải khi họ đi lạc. Không ai lạc trong thành phố, đã đành, nhưng để đi đâu cần đến GPS chắc là họ cũng không biết. Trong số những người hay cao giọng phân tích về cái hay của định vị toàn cầu, toàn dân văn phòng, có người em biết, cả năm, chuyến giang hồ đáng kể nhất của anh ta là đi ăn thịt chim tại Bắc Ninh, nên định vị toàn cầu rõ ràng chẳng tác dụng gì.
Đàn bà có cần định vị toàn cầu không? Em nghĩ là không. Ngày cũng như ngày, sáng đưa con đi học rồi đi chợ, đi làm, chiều nấu nướng dọn dẹp, mọi con đường đều đã được xác định, hầu như chẳng có bất ngờ nào xảy ra đại loại như vụ bỗng dưng bị đại bàng quắp đưa vào hang (lý do là thời nay không còn Thạch Sanh), cho nên định vị toàn cầu chẳng giúp ích gì cho việc xác định mình đang ở đâu. Cái câu hỏi mình đang ở đâu có thể là thường trực trong đầu một phụ nữ. Nhưng không phải câu hỏi về kinh vĩ độ và chiều cao so với mực nước biển. Còn đàn ông, họ thích máy móc chứ không phải thích biết mình đang ở đâu. Nếu có cần định vị cái gì đó, tốt nhất là để chị em tự quyết định, họ cũng đâu quan tâm. Họ chỉ cần chơi cái điện thoại, và định vị toàn cầu chẳng qua để giúp họ quên họ đang ở đâu mà thôi. Họ cần định vị trái tim, mà điều đó lại không thể.
Tóm lại, GPS là một hình thức lãng mạn không cần thiết. Đàn ông của chúng ta thời nay cần một ngôi sao hơn là cần định vị toàn cầu.
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuTản mạn nghịch lý và tại sao???
29/12/2007Linh LinhToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpBóng đá: trò chơi cũ kỹ theo một trật tự cũ kỹ và trong một thế giới cũ kỹ
22/06/2006Trà ĐoáCái tâm đời thường
20/10/2005Phan Chí Thành“Gã nhà quê làm thương hiệu”
25/04/2005Văn hóa đọc cho thiếu nhi - cần không?
09/07/2005Phan Đăng