“Chỉ gìn giữ văn hóa không đủ, còn phải phát triển văn hóa”
Người phụ nữ giữ trọng trách Phó chủ nhiệm Ủy ban đối ngoại Quốc Hội gọi công việc của mình là làm PR cho nước Việt
Riêng trong lĩnh vực văn hoá, điều gì làm bà suy nghĩ nhất trong thời gian này là gì?
Điều có thể làm tôi suy nghĩ nhất hiện nay chính là việc đưa văn hóa ra ngoài như thế nào và làm văn hóa đối ngoại trong nước như thế nào? Tất nhiên, tôi là người làm chính trị chứ không làm văn hoá, những người như tôi chỉ có thể giúp các bộ phận trong nước có nhãn quan văn hoá đối ngoại một cách chính xác.
Theo bà, nhãn quan văn hoá đối ngoại của Việt
Có rất nhiều ví dụ về việc nhìn nhận văn hoá đối ngoại không chính xác dẫn đến việc quảng bá không hiệu quả. Nhân đây, tôi cũng kể một kỷ niệm buồn: tôi là người gốc Huế, một lần đón đoàn ngoại giao nước bạn sang thăm, tôi có nhã ý giới thiệu với họ nghệ thuật nhã nhạc cung đình Huế. Cả đoàn về cố cung và tôi không giấu nổi cảm giác ngượng ngập khi nhìn các nghệ sĩ mặc những bộ trang phục nhăn nhúm lên sân khấu biểu diễn. Các bạn nghe đến từ cung đình đã phải chuẩn bị tinh thần để tiếp xúc với một thứ văn hóa trang trọng và sang trọng thì thực tế ngược lại hoàn toàn. Trong khi, nhìn rộng ra một chút, những nghệnhân văn hoá dân gian của Lào, Campuchia, Indonexia để biểu diễn một tiết mục có khi họ phải chuẩn bị mấy giờ đồng hồ để chuẩn bị đầu tóc, trang phục đạt tiêu chuẩn văn hoá cổ xịn. Hình như ở Việt
Bàcó nghĩ rằng, đối với những người làm văn hoá ở ta,đó chỉ lànhững lý do rấtnhỏ, nókhông nghiêm trọng…?
Nghĩ thế không được, đã là văn hoáthì phải văn hoátừ những thứ nhỏ nhất. Nhưng mà, theo tôi vấn đề quan trọng hơn ở đây là trong việc quảng bá văn hoá ra nước ngoài muốn thành công thì phải quan tâm đến thị hiếu của khách chứ không phải đem ra nhưng thứ theo thị hiếu của mình. Xưa nay người Việt mình đãi khách hay chủ quan nghĩ là cái gì mình thích thì họ cũng thích. Thực tế không phải thế. Muốn bán được cái gì cũng phải nghiên cứu thị hiếu người tiêu dùng, đến một mẫu áo, một món ăn… người ta cũng phải nghiên cứu nữa là…
Trong quá trình đi giới thiệu văn hóa Việt bà có thấy thiêu thiếu một cái gì đó không?
Tôi thấy thiếu những người giới thiệu có trình độ cao. Có khi có buổi biểu diễn ca trù, nhã nhạc, quan họ...mà không một nghệ nhân nào có ý thức giới thiệu ngắn gọn về lai lịch, điển tích, ưu thế... của bộ môn ấy. Khách nước ngoài chưa bao giờ tiếp xúc với âm nhạc dân gian Việt nghe cứ ù ù cạc cạc. Lần mới đây đến Lý Club tiếp khách, ở đây họ có những tấm thiệp xinh xắn (bằng cả tiếng Việtvà tiếng Anh) giới thiệu ngắn gọn và tương đối đẩy đủ về một số loại nhạc dân tộc dành cho khách nước ngoài, tôi thấy rất thú vị. Tôi nghĩ đã đến lúc chúng ta không cần nhiều người bưng bê mà cần người giới thiệu, tiếp thị văn hoá để cho người khác chọn.Bên cạnh đó, thực đơn văn hóa của ta đã đi đến chỗ sáo mòn và lặp lại, chúng ta thiếu những món mới. Tôi hay nói đùa với mấy người làm văn hoá: khách đến Việt Nam lần nào cũng phải nghe Lý ngựa ô, Người ơi người ờ đừng về...đâu phải lúc nào cũng có khách mới, có người nghe Lý ngựa ô đến cả chục lần, Người ơi người ở đừng về năm lần... Tôi không hiểu tại sao còn rất nhiều những bài quan họ cổ rất hay mà họ không đem ra biểu diễn?
Bà không thấy rằng trong những thực đơn đãi khách của chúng ta quá nhiều món cổ mà nhẹ về nhữngmón tân hay sao?
Đấy cũng lại là một vấn đề nữa. Theo tôi biết, ờ phương Tây người ta gọi vặn hoá dân gian là folklor, nó là vốn ổn định, tĩnh tại, là của để dành và mang tính khu biệt, ít người biết. Các nước cũng khuyến khích giữ gìn văn hóa cổ nhưng mà phải giữ nguyên dạng, giữ đúng, giữ chuẩn, không lai tạp. Tất nhiên việc bảo tồn văn hoá đó cũng chỉ giữ một vị trí nhỏ trong cả quá trình phát triển văn hoá. Những giá trị văn hoả mới được xây dựng bởi những con người mới thường được họ chú trọng hơn.Đấy cũng là điều cần để hội nhập thế giới, để trở thành những công dân thế giới. Chúng ta hiện nay mới chi chú trọng đến gìn giữ (cho dù không phải khi nào cũng gìn giữ đúng) mà chưa coi trọng đúng mức việc phát triển, làm mới văn hóa.
Được biết và cũng là người có sự quan tâm nhất định đối với lĩnh vực thời trang, bằng chứng là việc chính bà đã giới thiệu những mẫu thời trang của nhà thiết kế Minh Hạnh được sang Mỹ biểu diễn, bà thấy thời trang của Việt Nam thế nào?
Tối thấy thời trang Việt Nam đang đi vào xu hướng bất cập vì bỏ trống shẳn một màng thời trang hàng hiệu cao cấp, sang trọng nhưng lại giản dị, chỉ chú trong đến màng thời trang biểu diễn, cầu kỳ. Có lần tôi đi xem một Hội chợ thời trang thấy mẫu của NTK nào cũng hoa văn sặc sỡ, tua rua từ đầu tới chân, tôi cứ hy vọng có một người nào đó làm khác đi nhưng không thấy.
Bà có quan tâm đến hội hoạkhông?
Một chút. Không biết tôi có cực đoan không nhưng mấy năm nay hình như hội hoạ Việt
Còn văn học, bà đọc sách của những nhà văn Việt
Chuyện này thú thực là tôi cũng hơi thiếu sót. Tôi không có nhiều thời gian rảnh để đọc sách.
Với công việc hiện nay của mìnhbà có hài lòng không?
Tôi hài lòng. Có đáng tiếc chăng là mình đã không thể có nhiều thời gian hơn, nhiều sức khoẻ hơn để làm được nhiều việc hơn.
Tại sao cả buổi nói chuyện không thấy bàkhen ngành vănhoá, chỉ toàn là những lời phê?
(Cười) Khen thì nhiều người khen rồi, vả lại tôi không nghĩ những điều mình nói là những lời phê, đó chỉ là những điều tôi rút ra trong quá trình làm việc của mình, những điều tôi nghe ngóng được từ bên ngoài, và nếu như tôi phải nói ra những điều không êm tai đó thì cũng chỉ vì muốn cho những người làm văn hoá của chúng ta làm tốt hơncông việc của họ mà thôi. Trong mọi công việc không bao giờ nên bằng lòng với mình, vì bằng lòng đồng nghĩa với tụt hậu.
Vâng! Xin cảm ơn bà đã dành thời gian cho cuộc trao đổi của chúng tôi. Chúc bàmột năm mới nhiều thành công và hạnh phúc.
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpCái tâm đời thường
20/10/2005Phan Chí Thành“Gã nhà quê làm thương hiệu”
25/04/2005Văn hóa đọc cho thiếu nhi - cần không?
09/07/2005Phan ĐăngCon người hiểm độc
01/01/1900Phạm QuỳnhCơ hội thứ tư - toàn cầu hóa
18/04/2004Nguyễn Trần Bạt