Văn chương 2006 - một nồi canh hẹ
Ngay sau ngày Thơ được tổ chức vào Tết Nguyên tiêu (Rằm tháng Giêng năm Tuất), đã xuất hiện những cú điện thoại nóng gọi tới một số nhà thơ, nhà lý luận phê bình văn học và một hai người có chân trong Ban tổ chức ngày Thơ rằng, ở Văn Miếu (Hà Nội) có hai sân chơi của “cánh thơ già" (phía trước) và sân chơi của "cánh trẻ" (phía sau), sân nào hấp dẫn hơn? Những câu thơ "thả lên trời" hay những bài thơ được trưng bày, trình diễn dưới mặt đất thơ nào là thơ, thơ nào chửa là thơ?...Câu hỏi của ngày Thơcòn chưa được trả lời, những vần thơ đại loại: Tưởng là chỉ là làsao/ Là làcộng hưởng, biết bao không là(Nguyễn Thế Hoàng Linh), Khi anh yêuem thế giớihóa lỏng(Vi Thùy Linh), Dưới chân ta/Cả thế giới loàingười say ngủ(Dạ Thảo Phương), Niềm vui là một chiếc bào thai mớinhú/ Ta đã trồng cây suốt đêmcho một tiếng chào (Bình Nguyên Trang)…thì dường như nhất loạt những tập thơ những nhóm thơ, những lời tuyên ngôn thơ...nối nhau xuất hiện.
Nào là “Ngựatrời", nào là "
Tình hình thơ như thế không thể không nói là không "phức tạp”.
Riêng tôi, tôi ủng hộ những cách tân thơ (chí ít là những cách tân về hình thức, câu chữ, nhưng tôi nới đò chưa thể là thơ hay. Vì sao? Vì họ mới chỉ gây được "ấn tượng" chứ chưa làm"rung động" được trái
Điểm nóng thứ hai của văn học năm 2006 là phê bình văn học. Tốn kém cả trăm triệu đồng, kéo cả trăm người xuống Đồ Sơn để hy vọng "hắt những chảo lửa" xuống cái "ao lý luận phê bình" bấy nay đìu hiu, buồn tênh và tĩnh lặng (theo từ dùng của nhà thơ Trần Đăng Khoa) nhưng kết quả thu được là thế nào? Có thể nói rằng rất ít! Vẫn là những vấn đề, những câu hỏi mà Hội nghị Lý luận - Phê bình lần thứ nhất ở Tam Đảo đã đặt ra, những vấn đề. những câu hỏi chưa được giải đáp.
Theo tôi, Hội nghị lý luận - Phê bình lần thứ II ở Đồ Sơn nếu có cái gì đó gọi là "mới" thì đó là sự xuất hiện trở lại của một số gương mặt nghiên cứu phê bình, một số nhà sáng tác mà có lúc người đọc đã tính "quên đi", là việc BCH Hội đề ra 9 công việc với rất nhiều những từ ngữ có phần mòn sáo như "ủng hộ, tích cực, ưu tiên, tạo điều kiện, tăng cường" ... và sau rất là những chuyện "bên lề" không mấy hay ho làm giảm đi một phần uy tín và giá trị của văn giới.
Nói đến phê bình văn học năm 2006, tôi nhớ đến và "nhất trí" với Giáo sư - Nhà phê bình văn học Nguyễn Đăng Mạnh về nội dung bài trả lời phỏng vấn báo Lao Động ngày 29/5/2006 với tiêu đề Phê bình vănhọc hiện nay xuống cấp.Không xuống cấp thì hà cớ gì, năm 2006 không một quyển sách phê bình, nghiên cứu văn học nào được giải thưởng, thậm chí tặng thưởng của Hội Nhà văn (!?).
Kết thúc năm "văn học canh hẹ” 2006 còn là việc trao giải thưởng năm. Biết bao nhiêu là bài báo, rất nhiều sự eo xèo về việc trao giải thưởng của Hội năm nay. Những bài báo như các bài: “Thơ nhà giải vườn", "Giải thưởng không thành giải thưởng", "Sự cố giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam năm 2005", "Những hồ nghi lên tiếng..." có ý này ý nọ tôi không tán thành nhưng phải nói sự xuất hiện của nó không phải là không có lý. Xung quanh "sự cố" giải thưởng này, người yêu văn học, các hội viên của Hội thấy rõ đã có sự thiếu "đồng tâm" trong Hội đồng xét thưởng. Rõ nhất là ở bài trả lời phỏng vấn báo Thể thao vàVăn hóa hôm 21/10/2006 của ông Phan Hồng Giang thành viên Hội đồng
Tóm lại, tôi không nói văn chương năm 2006 là năm không có thành tựu: Có chứ, có Cánhđồng bất tậncủa Nguyễn Ngọc Tư, có những hoạt động "khuấy động phong trào" của Hội...Là thế nên tôi không muốn kết thúc bài báo nhỏ này như là một "vĩ thanh buồn"
Đọc sách: LY & LÔ LÔ(*)
Thơ Ly Hoàng Ly mang vẻ đẹp thuần khiết. Ngay cả khi những chữ nghĩa của chị đang diễn tả cái ngập ngụa của một thế giới bất an, màu đêm...
Trong khi thơ nữ đang có xu thế đua theo sex, chuyện tinh tế kiểu vặt vãnh thì cỗ xe thơ của Ly vẫn bình thản chọn một hướng cách tân thể nghiệm bằng những trang bị văn hóa sâu và dồi dào.
Đây là một tập thơ được bày biện một cách hiện đại về hình thức. Điều đó cần cho một tập thơ mang nhiều hơi thở đương đại. Tập thơ là một thể nghiệm của nghệ thuật trình diễn (performance) và xếp đặt (installation). Nếu từng theo dõi Ly qua những show trình diễn xếp đặt trong khoảng từ 2001 trở lại đây, bạn đọc có thể thấy, một số bài thơ trong tập này đã từng là âm hưởng mang tính tương tác trong cuộc thể nghiệm- trò chơi- nghệ thuật- đương đại của chị. Và tinh thần đương đại của tập thơ về đêm này còn ở chỗ nó vừa chấp nhận vừa phản kháng tính phù du của những khoảnh khắc, trạng thái.
Hình ảnh chủ đạo của cuộc trình diễn này là một phụ nữ trẻ đối diện với đêm trong từng tâm trạng khác nhau. Đêm vừa vây bũa, vừa đồng lõa, vừa như một vũng bùn sẵn sàng đưa người ta lún sâu ngập ngụa không lối thoát, nhưng có khi đêm thăng hoa, trong lành và hân hoan hay khát khao song hành cùng nhục cảm thăng hoa... Đêm có khi là mũi khâu thời gian nhức nhối xuyên qua những vết nhức rách của tâm trạng và trả lời cho sự phù phiếm của buồn vui bằng cái màu trắng hếu nhám nhẩy của lớp da đầu khi con người khám phá chính mình và bất tín vào kinh nghiệm. Chiếc sọ suy tư kia có khi bật lên những âm như đồng cốt rúng lạnh:
Cắt đêm ra từng mảnh nhỏ
Rồi khâu đêm lại bằng tóc
Tóc thưa dần thưa dần
Những đường rãnh trắng hếu đưa ta đi hết đêm này đến đêm khác
Cho đến khi đầu trọc
Cắt ta ra từng mảnh nhỏ
Rồi khâu ta bằng hết đêm này đến đêm khác
Cho đến khi trắng hếu đêm
(Cắt)
Người đàn bà trắng. Căn phòng trắng. Những giấc mơ của người đàn bà nhòa trộn là luân lạc cùng với đêm. Những bài thơ trong phần “Phòng trắng”: Người đàn bà và căn nhà cổ, Performance ham-bơ-gơ, Performance trứng, Performance photo... có khi khó đọc bằng mắt thường. Yếu tố tương tác và sự hỏi đòi vận động của ngôn ngữ trình diễn đòi hỏi dành cho nó một không gian riêng mà độc giả có thể thủ vai, có thể tham gia trực tiếp vào quá trình hình thành nó cùng với tác giả- một cuộc trình diễn xếp đặt nào đó trong tâm tưởng của người đọc...
Tập thơ Lô Lô của Ly Hoàng Ly bằng thứ ngôn ngữ lạ lẫm của mình, đang giúp bạn đọc khước từ các đọc, cách tiếp cận văn bản theo thói quen cũ. Nó có thể được chấp nhận hay không. Nó có thể chỉ đáng để quý ông nhìn ngắm, quý bà bĩu môi hay các cô cậu choai choai cho là không có âm hưởng hiphop thậm chí có thể nó gây cho người ta một sự hoài nghi vào những giá trị đã được từ lâu khuôn định... thì văn bản ấy cũng đã làm thành một sứ mạng mà nhà thơ trao gởi: tham gia vào đời sống này một cách tự nhiên và vô tư nhất, bất chấp những dị biệt và ranh giới, bất chấp mọi sự hỏi đòi trầm trọng mà người ta thường gán cho chữ nghĩa, thơ ca.
Hãy bắt đêm
Nhốt trong lon đựng dế
Để đêm gáy lên
Gáy lên
Cho đến khi trời xanh
(Gáy)
Một tập thơ đáng mua để đọc giữa thời buổi chúng ta lạnh nhạt với thơ không vì một lý do gì cả.
Nguyễn Vĩnh Nguyên
(*) Đọc: Lô lô -tập thơ thứ 2 của Ly Hoàng Ly, NXB Hội nhà văn, 2005
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpBóng đá: trò chơi cũ kỹ theo một trật tự cũ kỹ và trong một thế giới cũ kỹ
22/06/2006Trà ĐoáCái tâm đời thường
20/10/2005Phan Chí Thành“Gã nhà quê làm thương hiệu”
25/04/2005Văn hóa đọc cho thiếu nhi - cần không?
09/07/2005Phan ĐăngTri thức có thúc đẩy quá trình tiến hóa hay không?
26/07/2006Đỗ Kiên Cường