Mùi Tàu

09:21 CH @ Thứ Sáu - 22 Tháng Bảy, 2011

Chuyện xảy ra tại sân nhà quan.

Quan: (Ra) Sáng chủ nhật vừa bảnh mắt không biết nó chạy đâu? (Gọi) Hề đâu?

Hề mặc áo pull Quốc kỳ, tay cầm biểu ngữ chống Tàu, ra.

Hề: Dạ dạ dạ… có con có con.

Quan trợn mắt há mồm nhìn Hề

Quan: Mày tính đi đâu hả?

Hề: Dạ con đi biểu tình

Quan: Chết chết chết… Mày biết biểu tình là gì không?

Hề: Dạ biết. Biểu tình là con đi biểu với thằng Tàu, con điếu đồng tình với cái lưỡi bò của nó.

Quan: Ủa, tao tưởng biểu tình là tao biểu mày đồng tình chớ. Chết chết chết…mày làm thế lợi hay hại lợi hay hại hả hả…

Hề: Dạ vừa lợi vừa hại. Lợi quan mà hại con.

Quan: ( cười) Nghe cũng hay hay, nói tao nghe, tao lợi mày hại ra sao.

Hề: Dạ, con đi biểu tình là đi đòi chủ quyền. Có chủ quyền mới có chế độ, có chế độ quan mới được làm quan, quan được làm quan thì quan mới được hành con.

Quan: Láo! Sao gọi là hành, phải gọi là dân chủ, nhớ chưa!

Hề: Dạ dạ.. dân chủ dân chủ, con nhớ rồi.

Quan: Thế hại mày cái gì nói nghe xem nào?

Hề: Dạ, hại lắm quan ạ. Con đi biểu tình chẳng những mất việc mất vàn, hao hơi tốn sức mà còn được hưởng dân chủ nữa, cực khổ vô cùng. ( Ngâm) Này ối quan ôi/ Con bị tóm cổ bị lôi ra đường/ mấy phát dân chủ vào sườn con đây/ Bị chơi dân chủ đế giày/Mấy phát dân chủ trúng ngay vào mồm/ …

Hề ôm mặt khóc hu hu.

Quan: Ủa thằng này, sao khóc. Người ta đòi dân chủ chả được, mày nói đến dân chủ là khóc tu tu là nào thế nào. Cái thằng này thở ra luồng gió độc từ lúc nào thế hả

Hề (Giật mình, lắc đầu xua tay): Không không không, con không khóc, con đang phấn khởi tin tưởng ( làm điệu bộ diễn giả trước đám đông) Chi Chín xang xu úa- chúng ta cần phấn khởi tin tưởng, Quớ ki queng xí huớ- Mọi việc đã có nhà nước lo, chang sú chin si seng hú- Không nên nghe kẻ xấu xúi dục, chủ chương chủ chương- giải tán giải tán.

Quan: Hay hay. Tiếng Tàu hay thật, chủ chương là giải tán à?

Hề: Dạ. Chủ chương còn có nghĩa là sợ. Nói sợ thì mất quan điểm lập trường quá, ngày nay người ta hay nói là chủ chương. Để con hát bài chủ chương cho quan nghe nhé.

Quan: Ừ, hát đi.

Hề ( nhảy hip hop và hát): Hề chủ chương công an, công an chủ chương quan, quan chủ chương Tàu, Tàu chủ chương Mỹ, Mỹ chủ chương trời, trời chủ chương mây, mây chủ chương gió, gió chủ chương bờ tường, bờ tường chủ chương chuột cống, chuột cống chủ chương mèo già, mèo già chủ chương mẹ đĩ nhà hề, mẹ đĩ nhà hề chủ chương hề, hề chủ chương công an, công an chủ chương quan, quan chủ chương Tàu…

Quan (quát): Im ngay! Mày định phun gió độc vào nhà này hả, liệu hồn không tao tống cổ ra khỏi nhà

Hề ( Giật nảy mình): Ôi chết chết, con sợ con sợ, chủ chương chủ chương. (Ngâm) Quan ơi… quan đuổi con ra khỏi nhà/ mai mốt Tàu đến quan thì là mà… ra đê.

Quan (đập bàn): Láo! Lại phun gió độc!

Hề ( Giật nẩy mình): Chủ chương chủ chương!

Quan (cười): Hà hà, té ra mày cũng biết chủ chương.

Hề: Dạ, con chủ chương lắm quan ạ. Để con ngâm bài thơ ca ngợi quan

(Ngâm) Trong… lưỡi bò, gì đẹp bằng… quan trên / Lá anh em, bông đồng thuận, lại chen nhụy… chữ vàng/ chữ vàng đồng thuận anh em/ gần hề mà chẳng hôi tanh mùi hề.

Hay không quan?

Quan: Vì khiêm tốn tao không khen hay, nhưng tao đề nghị mày sửa cho tao câu cuối.

Hề: Dạ sửa thế nào?

Quan: Gần Tàu mà chẳng hôi tanh mùi Tàu. Phải sửa thế, không dân chửi tao vuốt mặt không kịp.

Hề thò mũi ngửi quan, nhăn mũi phẩy tay như ngửi phải mùi rắm.

Hề: Mùi Tàu nặng quá.

Quan ( cười): Tao ở trong lưỡi bò, không có mùi Tàu thì mùi gì? Không lẽ mùi Liên Xô.

Hề: Vậy thì không sửa được. Sửa xong, quan ra đường dân ngửi thấy mùi Tàu lại chửi quan, chửi luôn con là văn nô, có phải ngu không. Muốn sửa chỉ có một cách.

Quan: Cách gì?

Hề: Phải làm cho bớt mùi Tàu đi. Chỉ cần quan đi theo con đọc thần chú là mùi Tàu giảm ngay tức khắc.

Quan : Hay nhể hay nhể, làm ngay làm ngay!

Hề đi trước vung tay hô, quan đi sau lưng hề cũng vung tay hô theo.

Hề: Hoàng Sa tả cua! Trường Sa tả cua!

Quan: Hoàng Sa tả cua! Trường Sa tả cua!

Hề quay lại ngửi quan

Hề: Đã bớt mùi Tàu rồi đó.

Quan: Hay nhể hay nhể, làm ngay làm ngay!

Họ lại tiếp tục đi và hô

Hề: Bản Giốc tả cua! Mục Nam Quan tả cua!

Quan: Bản Giốc tả cua! Mục Nam Quan tả cua!

Hề quay lại ngửi quan

Hề : Đỡ mùi Tàu nhiều lắm rồi.

Quan: Hay nhể hay nhể! Nhưng tả cua là cái gì?

Hề: Bẩm quan…tả cua là của ta.

Quan tái mặt sững sờ.

Quan: Tao hô to không?

Hề: Dạ to.

Quan: Mụ Khương Du, thằng Chiêu Húc nghe không?

Hề: Dạ nghe.

Quan run bần bật

Quan: Chủ chương… chủ chương.

Quan nằm vật ra, bất tỉnh.

Hề ( la to): Hú ba hồn bảy vía quan tôi đâu thì về nhập xác!

LinkedInPinterestCập nhật lúc:

Nội dung liên quan

  • Truyền thuyết về một hồ nuôi cá

    12/04/2019Lê Văn NghĩaChuyện bắt đầu bằng hai chữ Xưa kia... Xưa kia nơi đây là một hồ bơi với dòng nước trong xanh đến nỗi người ta nhìn thấy cả những viên gạch men trắng bóng lấp loáng dưới đáy. Cứ mỗi mùa hè về, dân cư xung quanh vùng đều tập trung tại đây mặc sức vẫy vùng dưới làn nước mát...
  • Xót tiền dân

    09/04/2015Cái lão Azit Nêxin thật đáng ghét. Câu chuyện của lão sinh ra cả mấy chục năm trời, mà ở tít tận nước Thổ Nhĩ Kỳ chứ gần gũi gì đâu. Thế mà vẫn khiến khối người Việt Nam ta giật mình thon thót. Đã thế, lần này người Việt mình đọc lại sản phẩm của lão một lần nữa để thấy rằng, lão còn lâu mới đúng tâm can của các nhà thầu Việt. Họ cao tay hơn rất nhiều, lão nhá!
  • Đổi mới triệt để

    14/09/2013Gôlamhoxein Xaeđi (Nam Tư)Trong cuộc họp làm quen giữa Môntazera, Tổng giám đốc mới của Viện lưu trữ Quốc gia với các trưởng phòng, Môntazera đã đọc bài diễn văn được chuẩn bị rất kỹ sau: - Các bạn trưởng phòng thân mến...
  • Câu chuyện cổ tích thứ nhất

    07/09/2013Lê HoàngNgày xửa ngày xưa, có một ông vua. Vua trị vì một đất nước bằng cách ngồi trong cung điện. Đến mức khi vua đang ngắm tranh, đọc thơ hay đo chiều rộng các gian phòng, có người hỏi: - Thánh thượng đang làm gì đấy?
  • Hai lần chỉ thị

    26/08/2013Lê HoàngAi cũng biết, bản chất con người là tốt. Cái làm cho họ hư hỏng là xà bông bột, kem đánh răng, chổi quét nhà, dao cạo râu, dầu chải tóc, bịch ni-lông, bao đựng kẹp, nhựa vá xe, keo hàn nối… cùng với khoai lang chiên, mè bóc vỏ, cá bống kho… tóm lại là tất cả những thứ thuộc về vật chất.
  • Trao cho báo chí

    17/05/2011Trần Dĩ HạThưa các vị đại biểu. Tình hình tham nhũng đã đến lúc báo động hết cấp. Nếu chúng ta không tích cực chống tham nhũng thì nước ta sẽ rơi vào tình trạng thắng trong chiến tranh, thua trong hòa bình, quá khứ hào hùng nhưng tương lai thì tụt hậu...
  • Chuyện phiêu lưu của nàng Liberta

    16/04/2011Bùi Quang MinhNgày xửa ngày xưa, cách đây không lâu lắm, ở một vùng đất nọ, cách đây không xa lắm...
    Cô bé Liberta sống sót qua một vụ đắm tàu được đôi vợ chồng già trên hoang đảo cứu sống, lớn lên giữa thiên nhiên và muông thú. Ðến một ngày, cuộc sống hiu quạnh với cha mẹ nuôi làm cho cô buồn, và cô trốn đi, bắt đầu cuộc viễn du tìm hiểu thế giới...
  • Ông vua "không có đôi tai lừa"

    26/03/2011Bùi Quang MinhNgày xưa, tại một vương quốc nọ, vị vua đang trị vì tự dưng nhú lên một đôi tai lừa nho nhỏ. Nhà vua nhiều lần "ló mặt" ra quần thần, vi hành nên gây xôn xao trong dân chúng chuyện: Nhà vua hình như có đôi tai lừa?!
  • Thưa các đồng chí chưa bị lộ!

    18/12/2010Nguyễn Hoàng LinhThưa các đồng chí, những người đã trót nhúng tay vào chàm như tôi! Kể từ khi tôi phải đứng trước vành móng ngựa, không ngày nào tôi không nghĩ đến các đồng chí. Tôi cứ ngẫm mãi tại sao mình lại phải dấn thân vào chốn lao tù như thế này mà các đồng chí lại không? Tái ao nhiều đồng chí "ăn" đậm hơn tôi rất nhiều lần, không những không dính đòn mà còn có cơ hội ăn đậm hơn nữa?
  • Thầy thuốc và Người bệnh ở nước Hũ Tương

    27/11/2010Bá Dương, 1985Chuyện kể rằng ngày xưa có một nước gọi là "Nước vại tương". Ở đó mỗi ngày việc trọng đại nhất của mọi người là bàn luận xem họ có đúng là một nước hũ tương không. Náo nhiệt nhất ở đó lại là việc tranh chấp giữa thầy thuốc và bệnh nhân. Kết quả đương nhiên là thầy thuốc bị thua. ..
  • xem toàn bộ