Châu Á phục sinh
Những mẫu sản phẩm tinh vi và siêu mớiliên tục ra mắt trong các triển lãm ở
Thần kỳ và độc nhất vô nhị
Khởi đầu từ Nhật Bản sau Chiến tranh thế giới II rồi lan sang
Với tốc độ tăng trưởng choáng ngợp như vậy, một số trong các nền kinh tế
Cho đến năm 1970, Nhật Bản vẫn còn chưa phát triển lắm, 360 yen mới đổi được 1 USD và thường xuyên bị các nước Phương Tây trừng phạt do bán phá giá. Vào năm 1955
Cho đến đầu thế kỷ XX, trừ Nhật Bản và Thái Lan, Châu Á vẫn im lìm trong sự nô dịch hoặc nửa nô dịch của Phương Tây. Con người bị bóc lột, tài nguyên bị vơ vét, chính quyền bị ức hiếp và sai khiến... hầu như chỉ là "một lũ mũi tẹt da vàng, có con mắt ngó nghiêng như một chính khách Phương Tây phát biểu, hay có học thì cũng là học để ăn...như Lỗ Tấn và Quách Mạc Nhược đau đớn thú nhận. Cho mãi đến giữa thế kỷ XX, Châu Á nói chung vẫn chưa có văn minh theo hướng hiện đại. Nhật Bản là quốc gia tiên tiến nhất thì bị bom Mỹ san bằng, Bán đảo Triều Tiên và Bán đảo Đông Dương ngập chìm trong chiến tranh tàn bạo, Trung Quốc hỗn loạn và chết chóc trong Cách mạng Văn hóa, Đông Nam Á bị chia làm hai khối đối địch, ân Độ bị mê hoặc bởi xung đột tôn giáo. Cho đến tận thập kỷ 1970, về cơ bản Châu Á vẫn trong cảnh đói nghèo, chiến tranh, xung đột, loạn lạc mà phần lớn các cuộc này đều do bên ngoài Châu Á gây ra hoặc tác động. Hầu như tất cả các nước Châu Á đều phải trải qua những đau khổ nhất cả về thể xác lẫn tinh thần.
Nhưng giờ đây, vào những năm đầu của thế kỷ XXI, Châu Á đã trở thành cái mà chính người Phương Tây thừa nhận là, một nơi từng dễ dàng kiểm soát nhưng nay không còn dễ đối phó như trong tưởng tượng. Châu Á đã phát triển nhanh đến mức nhiều người ở Phương Tây đi từ không hiểu nổi đến hoảng sợ và họ gọi đây là hiện tượng độc nhất trong lịch sử nhân loại. Bởi thời kỳ phát triển nhanh nhất để Tây Âu chuyển thành tư bản chủ nghĩa cũng chỉ đạt 2,7% tăng trưởng và kéo dài đến 170 năm. Còn Châu Á với tốc độ như hiện nay được các chuyên gia Phương Tây dự báo đến năm 2030, nếu không có biến động lớn, thì tổng sức mạnh kinh tế của Châu Á sẽ lớn hơn của Mỹ và Châu Âu công lại.Thế kỷ XXI sẽ là "Thế kỷ Châu Á".
Tại sao?
Nếu Châu Á có 100 nước thì cũng có 100 nguyên nhân của sự thần kỳ. Mỗi nước có hoàn cảnh, số phận và vận hội khác nhau. Tuy nhiên, đặc điểm chính của các nước "tiền thần kỳ" Châu Á là khá giống nhau nên trên bình diện châu lục họ có một số nguyên nhân chung.
Thứ nhất làmôi trường quốc tế đặc biệt.Các nước Châu Á (trừ Nhật Bản và Thái Lan) bước ra khỏi đêm trường thuộc địa, ít nhiều đều chịu ơn Cách mạng Tháng Mười ở nước Nga và sự hỗ trợ của Liên bang Xô Viết. Nếu như không có Cách mạng Tháng Mười và Liên Xô cùng hệ thống XHCN thì phong trào giải phóng dân tộc đã không có chỗ dựa đủ mạnh để thoát ra khởi ách thực dân sớm như vậy. Sự đối đầu về hệ tư tưởng trong nửa sau thế kỷ XX cũng đã làm hai siêu cường đầu tư giúp đỡ các đồng minh của mình ở Châu Á và tạo nên những cơ sở hạ tầng đáng kể cho họ. Đặc biệt, Nhật Bản, Nam Triều Tiên và Đài Loan đã nhận được những khoản tài chính không nhỏ từ phía Mỹ và các hợp đồng béo bở của quân đội Mỹ trong chiến tranh Việt Nam.Sự kết thúc chiến tranh bằng chủ nghĩa anh hùng của Việt Nam cũng đã mang lại cho Đông Á một món quà vô giá của hơn 30 năm hòa bình vừa qua, trong khi ở châu lục nào cũng có chiến tranh. Rồi quá trình quốc tế hóa và toàn cầu hóa trên thế giới cũng làm cho các nước nghèo Châu Á tiếp cận dễ hơn với nguồn vốn, công nghệ, quản lý và cơ hội để thâm nhập thị trường các nước giàu.
Thứ hai làtư duy cải cách và chủ nghĩa trọng thương.Khi Mỹ khai phá Viễn Tây để xây dựng Califomia như ngày nay thì cũng là lúc vua Minh Trị khởi xướng cải cách ở Nhật Bản. Sau Chiến tranh thế giới II, sự tiên phong phát triển của Nhật có vai trò như con sếu đầu đàn dẫn cả "đàn sếu Đông Nam Á" bay lên. Ở Nam Triều Tiên, sự sáng suốt, quyết liệt và khốc liệt của tướng Park Chung Hy với chiến lược ngoại thương lập quốc thay đồi hoàn toàn cách làm cũ, đã đưa một nửa Bán đảo Triều Tiên chỉ sau 15 năm trở thành một Hàn Quốc được vinh dự tổ chức Thế vận hội Olympic. Ở Singapore, một người khả kính Châu Á là Lý Quang Diệu đã tìm ra lối đi riêng và biến Đảo quốc khô cằn này thành một Trung tâm thương mại - tài chính uy tín của khu vực ở Trung Quốc, một người thấp bé nhưng như "làm bằng thép" là Đặng Tiểu Bình vào tháng 12/1978 đã lật ngược thế cờ trong Trung ương Đảng để thực hiện cải cách, mở cửa với câu nói nổi tiếng "không kể mèo đen hay mèo trắng miễn là bắt được chuột. Cuộc cải cách tháng 12/1978 từ từ nhưng như trời long đất lờ đó của Trung Quốc đã không được các Giáo sư ở Đại học Harvard dựliệu vì nó quá nhanh và quá lớn. Ở Indonesia và Malaysia, những người hùng Suharto và Mahathir đã hoà vào dòng chảy cải cách và ngoại thương Châu Á đến mức có lúc những công trình xây dựng ở đây đã đạt chiều cao nhất thế giới. Ở Việt Nam, sau công cuộc giải phóng dân tộc của Hồ Chí Minh, vào năm 1986 với sự dũng cảm của Trường Chinh, sự kiên cường và khôn khéo của Nguyễn Văn Linh và những người đồng chí, một sự cải cách khác với tên gọi "đổi mới" đã được khởi xướng và thực hiện thành công. 20 năm Đổi mớiđã tạo nên một Việt Nam rực rỡ nhất trong lịch sử dân tộc làm ngẩn ngơ những nhà Việt Nam học thiếu kiên nhẫn. Ở Ấn Độ, năm 1991 hai nhà lãnh đạo ít kinh nghiệm hơn, Narashimha Rao và Manmchan Singh cũng đã làm một cuộc cách mạng kinh tế có tầm thế kỷ. Thuế nhập khẩu được hạ từ 400% xuống dưới 65%, người nước ngoài được sở hữu 51% trong liên doanh và 100% trong các dự án phân phối năng lượng...
Có thể nói hầu như không có một nền kinh tế nào ở Châu Á tăng trưởng nhanh mà lại không cải cách cơ cấu và tự do hóa. Riêng lãnh thổ Hong Kong thì có thể chế kinh tế có thể nói là tự do nhất trên hành tinh. Không có một sự kiểm soát nào về nguồn vốn vào ra lãnh thổ này, hầu như không có hàng rào nhập khẩu và có rất àhạn chế đối với Công tynước ngoài. Một điểm chung nữa là tất cả các nền kinh tế tăng trưởng nhanh ở Châu Á đều chủ yếu nhờ vào thương mại hoặc chế tạo xuất khẩu. Tất cả các nền kinh tế đó đều từ bỏ chủ nghĩa trọng nông truyền thống nghìn đời để theo chủ nghĩa trọng thương. Jim Rohwer, nhà kinh tế học Phương Tây, tác giả cuốn Asia Rising(Châu Á trỗi dậy) nổi tiếng, đã phát hiện ra rằng thương mại đã thay đổi tận gốc rễ cấu trúc kinh tế của các nước Đông Á mà Hàn Quốc và Malaysia là những điển hình.
Thứ ba là tiếtkiệm và quyết tâm.Tiết kiệm là một tính cách của người Châu Á, đặc biệt là Nhật Bản. Riêng năm 1993 số tiền tiết kiệm của Châu Á lên đến 5.850 tỷ USD (trong đó phần của Nhật là 1.200 tỷ) so với 1.900 tỷ của Mỹ. Tuy nhiên, khác với Mỹ, người Châu Á giữ chặt các khoản tiết kiệm trong các két sắt hoen gỉ, chỉ đến khi nền kinh tế đi vào tự do hóa thì mớilàm được như Mỹ là đưa vào sản xuất kinh doanh. Và khi đó, tiền tiết kiệm đã trở thành một nguồn lực khổng lồ thực sự cho cải cách kinh tế. Một điều nữa là tất cả các cộng đồng dân cư trong các nền kinh tế tăng trưởng nhanh Châu Á đều có
quyết tâm rất cao và cần cù lao động. Họ đã nghèo, lạc hậu và quá đông đúc nên quyết vươn lên, khác hẳn với ở Mỹ Latinh và Tây Phi. Họ lại được các thủ lĩnh quyết đoán và kiên cường, đôi lúc độc đoán, dẫn dắt nên có đủ niềm tin để tớiđích bằng được. Rất có lý khi Lý Quang Diệu viết: "Người Châu Á biết rõ họ phải tự sống. Họ tự nguyện chịu đựng khó khăn gian khổ và học cách để sáng tạo cái mới, theo cách của họ. Đây chính là lợi thế duy nhất và lớn nhất để các nước Đông Á tiến lên".
Trở lại vàng son
Tờ The Economist Inteligentce Ltd(
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpBóng đá: trò chơi cũ kỹ theo một trật tự cũ kỹ và trong một thế giới cũ kỹ
22/06/2006Trà ĐoáCái tâm đời thường
20/10/2005Phan Chí Thành“Gã nhà quê làm thương hiệu”
25/04/2005Văn hóa đọc cho thiếu nhi - cần không?
09/07/2005Phan ĐăngTri thức có thúc đẩy quá trình tiến hóa hay không?
26/07/2006Đỗ Kiên Cường