Làm sao thoát khỏi nghịch cảnh?
Trong cuộc sống nghịch cảnh không ngừng phát sinh, nhất là trong lĩnh vực hôn nhân, tình yêu... Khi sống trong cảnh ấy, con người luôn phải chịu sự dằn vặt, đau khổ, khó mà tìm thấy được sự bình yên trong tâm hồn. Cho nên muốn đạt được hạnh phúc thì không cách nào thoát hơn là phải hóa giải được nghịch cảnh ấy. Nhưng trước khi hóa giải người ta phải biết nghịch cảnh ấy là do đâu mà có, để phải trả một cái giá tương xứng.
Do chính mình tạo rạ
Đây là loại nghịch cảnh phổ biến, do chính sự si mê lầm lạc của mỗi người tạo ra, vì vậy cũng chỉ có sự tỉnh táo, nghiêm khắc với chính bản thân mình mới giúp họ thoát khỏi sự lầm lạc đó.
Anh L.V.H. là giảng viên ở một trường đại học lớn TP. Hồ Chí Minh, anh còn trẻ, độc thân, tiền đồ xán lại. Trong trường lẫn ngoài trường có rất nhiều cô gái trẻ, trí thức yêu anh, muốn cùng anh tiến đến hôn nhân. Thế nhưng V.H lại tỏ ra kiêu hãnh, khinh bạc trước những tấm chân tình ấy. Rồi bạn anh, một giảng viên khác được ra nước ngoài học để hoàn tất bằng tiến sĩ. Trước khi đi, người bạn thân ấy nhờ anh quan tâm chăm sóc vợ con của họ. Nhưng tiếc thay, V.H đã phụ lòng tin của người bạn khi “ ăn vụng” trái cấm ngọt lịm ấy và có lẽ sự vụng trộm nào cũng đầy ma lực nên anh ta càng ngày càng dấn sâu vào… Đến mức người chồng ở nước ngoài kia bị cắm sừng phải bay từ nước ngoài về. Rất bình tĩnh, người chồng ấy đưa ra một giải pháp khá phóng khoáng và nhận lại đứa con mình, mang về cho mẹ ruột chăm sóc và nhường vợ cho bạn. Mọi chuyện vỡ lở khi bà mẹ V.H biết được. Là một phụ nữ nghiêm khắc và sùng đạo, bà không thể nào chấp nhận chuyện con trai mình đi cướp vợ người khác nên ra điều kiện, nêu H chọn người phụ nữ kia thì xem như không có mẹ. Nhưng V.H đâu còn cơ hội lựa chọn, vì người phụ nữ ấy khi biết mình săp mất tất cả đã ra điều kiện rằng nếu bị V.H bỏ rơi, cô ta sẽ phá tới cùng cho rằng tại V.H mà mình mất chồng, mất con… Cô ta nói là làm, V.H quen bạn gái nào là cô ta đến… làm quen và xưng là vợ của anh. Cô gái nào đàng hoàng mà nghe thế mà chẳng hoảng vía. Đến mức cô ta trơ tráo như thế thì V.H hiểu rằng anh ta khó bề thoát khỏi “ mê hồn trận” .
Nhưng cũng có nghịch cảnh không do người trong cuộc tạo ra vì những hành động liều lĩnh, thiếu suy nghĩ của họ mà do hoàn cảnh xã hội, gia đình tạo ra… Một ngày đẹp trời M.Quân, một bác sĩ trẻ, con trai của một quan chức đầu ngành đưa người yêu về giới thiệu với cha mẹ mình. Dù anh đã 29 tuổi, cũng từng qua mấy mối tình nhưng chưa cô gái nào được anh cư xử trân trọng như vậy. Mới nhìn qua, cha mẹ anh đều hài lòng vì cô gái xinh đẹp và rất nền nã, kín đáo đã tạo được ấn tượng tốt đẹp với họ ngay lần gặp đầu tiên. Cô cũng là một bác sĩ vừa ra trường đang xin việc. Thế nhưng bà mẹ, với tất cả sự nhạy cảm của phụ nữ đã nhận ra cô gái có dáng vẻ gì rất quen thuộc. Bà hỏi ông, ông bảo không nhớ nhưng bà bảo không thể nào quên. Thăm dò sơ khởi cô gái cho biết cha cô đã mất và mẹ cô, một người buôn bán nhỏ nuôi cô ăn học. Một cô gái nghèo, mồ côi cha, được học đến nơi đến chốn trong một gia đình danh giá ấy quả là đáng tin cậy và ngưỡng mộ.
Khi cô gái về rồi, mọi việc xảy ra cách đây 20 năm như một đoạn phim cũ, tái hiện nguyên vẹn trong màn ảnh kí ức của bà. Hồi đó ông chỉ là một trưởng phòng, nhưng được cái vẻ điển trai nên hấp dẫn hấp dẫn không ít phụ nữ , trong đó có một nữ nhân viên rất si mê ông, bà tìm cách ngăn cản nhưng không thành. Khi cô gái co thai, không cách nào khác là bà tìm đến cô, vừa van xin vừa đe dọa vừa mua chuộc, cho cô một số tiền lớn để cô phá thai và ra khỏi đời ông. Từ “ tai nạn” ấy bà bắt đầu kiểm soát ông chặt chẽ và ngày ông càng thăng tiến, giữ những chức vụ cao hơn cho đến ngày hôm nay, bà tưởng mọi chuyện đã ngủ yên.
Nhưng không, sự xuất hiện của cô gái khiến bà thấy khiếp sợ, vì quá khứ như một bóng ma trỗi dậy. Bà vái trời đó không phải là sự thật, nếu phải trả bao nhiêu tiền để đổi trắng thay đen bà cũng sẵn lòng chi. Chẳng mấy khó khăn khi mà bà tìm được gốc gác cô gái, sự thật ấy khiến bà đổ xuống như một cái cây mục gặp giông bão. Bà kinh hãi nghĩ rằng mọi chuyện sẽ bị phơi bày, hơn thế nữa, con trai sẽ phạm tội loạn luân. Lạy trời, không biết hai đứa đó đã cuộc sống gì với nhau chưa.
Dăm bẩy năm sau, họ mới lần lượt lấy vợ lấy chồng. Nhiều dịp hai đôi vợ chồng ấy cùng sum họp dưới một mái nhà. Một tình yêu vùi chôn, dồn nén vẫn còn nhói đau dưới vỉa ký ức rất dày trong tâm hồn của hai anh em nhà bác sĩ nọ, thế nhưng trên hết vẫn bao trùm một niềm hạnh phúc dạt dào khi họ biết vượt qua chính mình, biết hóa giải nghịch cảnh bằng những tình cảm lớn lao, rộng mở hơn của cuộc sống.
Cho nên nghịch cảnh, không tự nó phát sinh và không tự nó tiêu diệt. Chính sự si mê lầm lạc của con người đã tạo nên nghịch cảnh và cũng chỉ có sự cao thượng của con người mới giúp họ thoát được nghịch cảnh.
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuHoài cổ là đi tìm vẻ đẹp trót bỏ quên
08/06/2019Linh HanyiTản mạn nghịch lý và tại sao???
29/12/2007Linh LinhToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpSống chậm giữa đời nhanh
02/07/2010Lê Thiếu NhơnTương lai trong lòng quá khứ
06/02/2009Nguyễn QuânKế thừa tinh thần yêu nước truyền thống của dân tộc ta trong bối cảnh toàn cầu hóa
02/02/2010Mai Thị Quý