Lạc Long Quân và Âu Cơ

08:15 CH @ Thứ Tư - 08 Tháng Tư, 2009

Các nhà sử học, các nhà văn hóa biết khá rõ về tổ tiên người Việt chúng ta. Họ đã xác định được danh tính của các Cụ một cách chính xác. Cụ Ông tên là Lạc Long Quân, họ nhà Rồng. Cụ bà là Âu Cơ, người nhà Hạc. Hai cụ sinh ra một bọc trăm trứng, nở ra 100 người con. Sau đó 50 người theo Cụ Ông xuống biển, 50 người còn lại theo Cụ Bà lên rừng. Từ đó xuất hiện dân tộc Việt. Tất cả điều đó đều chính xác, có cơ sở khoa học, và đã được biết. Nhưng chưa đủ vì không có một tấm hình nào các Cụ để lại cho con cháu, nên không biết hình dáng, tầm vóc các Cụ ra sao. Kể cũng nan giải, vì ngay các nước phát triển nhất bây giờ cũng chưa có phương pháp nào xác định được hình dạng người đã khuất 500 năm trước chứ chưa nói đến nhiều ngàn năm như các Cụ nhà mình.

May mắn làm sao, trong các thế hệ hậu duệ của các Cụ cũng có người thông minh lanh lợi. Mới đây xuất hiện hàng loạt các nhà ngoại cảm. Một vài người trong số đó đã giúp tìm được mộ các liệt sỹ hy sinh cách đây vài chục năm trở lại. Nhưng chưa xuất hiện đứa cháu mà nó có thể nói gì cụ thể hơn về các Cụ, ngoài những điều toàn dân đã biết.

Thể rồi vừa mới hôm nọ tình cờ tôi gặp một người ở nhà một anh bạn. Người này có anhbạn thân làm ở Sở giao thông Công chính của thành phố Hà Nội. Theo lời anh này kể lại thì người bạn của anh ta là một nhà ngoại cảm siêu hạng, có thể nhìn thấy những gì xảy ra khoảng một vạn năm trở lại. Không biết có thêu dệt gì thêm không chứ anh chàng này khi sinh ra tóc đã mọc xanh rì, còn thêm nốt ruồi tím sẫm ở ngay giữa trán. Lên hai tuổi anh đã biết đọc chữ Tàu, chữ Nôm vanh vách. Trí nhớ mới siêu phàm làm sao: ba tuổi đã thuộc lòng cả quyển Đại Nam Thực Lục, Chinh Phụ Ngâm với truyện Kiều (bản tiếng Nôm) chỉ cần đọc một lượt là đã thông như cháo chảy. Ngay từ bé anh đã thể hiện khả năng có một không hai về tìm hiểu và nghiên cứu những vấn đề thuộc về quá khứ, mặc dù anh khá chật vật làm quen vớinhững tri thức hiện đại và cận hiện đại. Chẳng thế mà anh phải mất 8 năm mới qua được cấp 1, mà ngày xưa chỉ bao gồm lớp một đến lớp bốn. Là người say mê nghiên cứu quá khứ nên anh đã chọn ngành địa chất, chứ không phải khảo cổ. Có thể, đối tượng nghiên cứu địa chất "già" hơn tất cả. Sau 10 năm làm việc trong đoàn địa chất, anh đã đi khắp nơi trên miền Bắc, trong đó có các vùng đất của Phú Thọ, Vĩnh Phú, Cao Bằng, Bắc Kạn anh đi nhiều nhất. Sau đó anh chuyển công tác về Hà Nội, làm việc ở một vài cơ quan trước khi về Giao thông Công chính thành phố từ 1995. Mọi cái diễn ra bình thường, ngoại trừ một việc là anh hay đọc các sách có những chữ cổ mà chẳng mấy ai hiểu được, kể cả các chuyên gia khảo cổ học kỳ cựu. Nhiều hôm anh mang đến cơ quan những thứ dụng cụ rất kỳ quái như con lắc bằng thứ gì đen tuyền, bóng loáng, la bàn trên đó có khắc nhiều ký hiệu khó hiểu, vài bản đồ tự vẽ trông nhàu nát như từ thời Hai Bà Trưng. Lắm lúc anh ngồi thừ ra như giữa chốn không người, mắt nhìn đi đâu đăm đắm. Rồi một hôm, gần đây thôi, chưa quá một tháng hai n gày, anh nói với mọi người trong Sở rằng, anh đã biết thêm được nhiều thông tin về hai cụ, anh sẽ thu thập thêm rồi công bố rộng rãi cho con cháu các Cụ ở đầu thế kỷ 21 được biết. Vì từ xưa đến giờ anh ít nói, nhưng đã nói là có thể kiểm chứng được nên lời của anh có trọng lượng, ít nhất là anh chưa bao giờ bịa bất cứ một chuyện gì. Vì thế mọi người hồi hộp nhưng không thúc giục, để anh chuyên tâm tìm về Nguồn cội.

Hôm rồi, cách đây một tuần, nhân ngày đẹp, anh ăn mặc trang trọng đến cơ quan, ngồi xếp bằng giữa phòng, mắt lim dim, và đúng 9 giờ anh gọi mọi người trong phòng đếm bà năý đâì phán về các Cụ. Anh nói, Cụ Âu Cơ là một người cao, to, hoành tráng theo cách nói bây giờ. Trong khi đó Cụ Lạc Long Quân lại là người bé nhỏ hơn, thấp hơn khá nhiều so vớicụ Bà. Đã thế cụ Ông trông không thật cường tráng, ăn mặc cũng có phần lép vế so với người bạn đời. Tất cả mọi người đều gật gù vì thuở xa xưa chế độ Mẫu hệ là phải như vậy, chồng không bằng vợ là chuyện tất nhiên. Anh nói tiếp, vị trí mà cụ Bà sinh ra cái bọc trăm trứng bây giờ nằm ở dưới nền ngôi nhà gần như bỏ hoang chỗ ngã ba một đường lên Phú Xá, một đường về Yên Phụ. Hai Cụ ở nơi đó chừng 20 năm thì mới chia nhau mỗi người đi khai hoang một ngả. Do theo Mẹ Âu Cơ tài giỏi nên 50 người con của hai Cụ đều ăn nêm làm ra, nhanh chóng trở nên giàu có, mỗi người đều có dinh cơ khang trang riêng, trong đó có nhiều dinh cơ rất hoành tráng. Ngược lại, do theo Cụ Ông xuống biển, lại chưa có phương tiện đánh bắt cá xa bờ nên 50 anh em còn lại sống khá chật vật. Không những thế, những người này còn có tư tưởng ỷ lại vào Bố, nên đã nghèo lại nghèo thêm. Và thế là họ cứ bám sát Ông Cụ, không chịu rời nửa bước nên Lạc Long Quân ngày càng tiều tụy. Đã thế chúng lại còn thường xuyên đào xới, lục lọi khắp người Cụ, tưởng Cụ có nhiều của chìm của nổi. Tất cả những người có mặt lúc đó đều tin anh, và thấy xót xa cho Cụ Ông vô hạn, vì những chịu đựng mà các con của Cụ, tức là các Ông Tổ của chúng ta, đã gây nên. Nhưng cũng thấy phần nào được an ủi vì sự thành đạt của một nửa Tổ tiên đã sớm về rừng sinh sống.

Tôi không có mặt vào cái buổi sáng lịch sử đó, nhưng được nghe từ một người đáng tin cậy như anh bạn của bạn tôi nên cũng thấy điều mà nhà siêu ngoại cảm phán là có lý. Mà nói cho cùng thì đã có ai nói được một cái gì cụ thể như anh ấy đâu. Biết đâu chính anh ấy là người được các Cụ chọn mặt gửi vàng để nói những điều cần biết về Tổ tiên cho các con cháu đời này. Đấy là sứ mạng, mà chỉ những người đức cao và dày mới được trao. Niềm tin ấy được củng cố gần như là chắc chắn trong tôi, vì ngày hôm kia nhân có thời gian rỗi tôi quyết định đến thăm nơi mà siêu nhân có nói rằng chiếc Bọc Trăm Trứng được sinh ra ở đó. Tôi đi dọc theo đường từ chợ Bưởi lên Nhật Tân. Đã lâu không đi đường này, bây giờ thấy nó xuống cấp quá. Con đường khá dài, hơi ngoằn ngèo, hai bên nhà lấn đến sát lề đường, các quán hàng trông khá tạm bợ. Mặt đường bị đào xới, rồi vội vã lấp lại, nhiều chỗ nham nhở như đường thời chiến. Đi mãi mà chẳng biết tên đường, đến gần ngã ba lịch sử mới biết là đường Lạc Long Quân. Tôi cảm thấy như run lên vì cho rằng đây không phải là một sự ngẫu nhiên. Chắc rằng các Cụ thấy tôi có lòng thành hướng về Tổ Tiên nênmới tạo nên một sự trùng hợp như thế này. Đó phải chăng là ý Cụ Ông bày cho các cháu ngoan của Người khi đi tìm những gì thuộc về các Cụ. Đúng như lời dạy của nhà "khứ Tri" (người chỉ nói được cái gì thuộc về quá khứ, ngược lại với nhà tiên tri), tại ngã ba đầu đường Lạc Long Quân, tôi thấy một ngôi nhà chẳng biết của ai, trông khá cũ nát. Tôi dừng xe, và nhẩn ngơ ngắm rồi hồi tưởng về cái thời xa lắc, nơi này đã từng là cái nôi của dân Đại Việt chúng ta. Đứng đó chừng một tiếng, tôi quyết định đi dạo một vòng quanh Hồ Tây. Tôi lên xe và leo lên bờ đê cao ngất ngưởng và rẽ về bên phải. Từ trên này nhìn xuống mới thấy đường Lạc Long Quân thấp hơn rất nhiều. Trên bờ đê thật mát mẻ, gió chiều lộng thổi. Đê khá rộng rãi, rất thoáng vì nhà hai bên đều ở thấp hơn mặt đường. Ở đây không thấy tình trạng đào bới lộn xộn như đường Lạc Long Quân, mặt đường phẳng lỳ, nhựa còn tươi màu đen bóng. Con đường còn đẹp vì nhà hai bên đều là các biệt thự, với đủ các kiến trúc Tây, Tàu, Ả rập. Quả là khu dành riêng cho những người giàu. Bỗng cái biển chỉ tên đường đập vào mắt tôi. Hóa ra đây là đường Âu Cơ. Thế thì đúng rồi, cả Cụ Bà cũng quý tôi mà mách bảo cho tôi nơi sinh thời hai Cụ yêu nhau. Như vậy, lời của nhà khứ tri là đúng đắn một trăm phần trăm.

PS. Rất tiếc là khi tôi viết xong bài này thì căn nhà nhỏ trên nền tổ ấm của các Cụ, tức nơi sinh ra Bọc trăm trứng đã bị phá bỏ do việc mở rộng đường Lạc Long Quân. Tại vị trí lịch sử đó giờ đây là một vườn hoa nhỏ hình tam giác. Vậy thông báo để mọi người cùng biết.

Nguồn:
FacebookTwitterLinkedInPinterestCập nhật lúc:

Nội dung liên quan

  • Ngày Valentine: "Ngày Tình Yêu"

    14/02/2019J.B. Huỳnh Mai TrácNgày 14 tháng 2 là ngày lễ Valentine, ngày lễ của những tình nhân đang yêu nhau thắm thiết. Họ gửi cho nhau những tấm thiệp với lời lẽ yêu đương nồng cháy hoặc những cánh hoa hồng rực rỡ tượng trưng cho tình yêu. Trong dịp này người ta thường kể lại câu chuyện tình của quận công d" Orléans.
  • Đàn ông thì…

    24/02/2020HoàngNgày còn là sinh viên chúng tôi thường mặc vest khi ra khỏi nhà đến lớp, dạo phố, xem phim, đi nhậu... Mỗi khi ủi đối với áo sơ mi, anh bạn cùng phòng của tôi chỉ ủi hai vạt trước. Hỏi thì được nghe trả lời rằng những chỗ khác của sơ mi đã được áo vest che, ủi chi cho mất công, cho mất thì giờ, cho tốn điện?!
  • Vẻ đẹp của người Phụ nữ qua lịch sử mỹ thuật thế giới

    06/03/2017Minh BùiMỹ thuật là bộ phận kiến thức cơ bản về văn minh nhân loại. Các tác phẩm mỹ thuật là những nhân chứng, dấu tích hiển hiện rõ nhất các bước văn minh của con người. Dõi theo các tác phẩm mỹ thuật, chúng ta có thể thấy vẻ đẹp phụ nữ đã được hàng vạn họa sĩ khám phá, thể hiện ở hàng triệu họa phẩm ra mắt từ xưa tới nay được thể hiện hết sức đa dạng, đặc biệt là phản ánh qua lăng kính của các thiên tài nghệ thuật.
  • Làm giàu

    29/06/2016Nhật XuânTôi bậm môi rút số tiền còn lại trong tài khoản để tiếp tục đầu tư vào việc học. Ông bà mình chả từng bảo “Ruộng bề bề không bằng một nghề trong tay” đó sao! Chỉ cần ẵm thêm được mảnh bằng tiến sĩ này, cơ hội giàu có sẽ lập tức đến ngay...
  • Bí mật câu chuyện tình

    05/05/2016Anh MinhNgày nàng, là em họ của giám đốc, mới đặt chân vào công ty, trông nàng ngơ ngác như một con nai. Lúc đấy, tôi mới chợt hiểu rằng thế nào là con nai vàng đạp trên lá vàng khô. Vâng, vì quả tim của tôi vốn như là quả táo tàu khô nay bỗng tên rỉ dưới gót dày cao tít của nàng...
  • Thông thái

    01/03/2016Nguyễn Văn BìnhQuốc gia nào càng nhiều nhà thông thái thì quốc gia đó càng cường thịnh. Cơ quan nào càng nhiều nhà thông thái thì càng… “không biết đâu mà lần”.
  • Đàn ông cần gì ở người vợ?

    24/01/2016Ngọc MỹBản chất của đàn ông là thích đi chinh phục. Họ muốn tỏ rõ khả năng và sự dũng mãnh của mình. Bởi vậy người vợ cần vừa xảo quyệt, vừa nhân hậu, nghĩa là phải thông minh. Như thế đàn ông sẽ không bao giờ biết chán vì chẳng bao giờ thấy khám phá được hết phụ nữ. Càng tiến vào sâu càng như uống rượu cần, say lúc nào không hay và khi đã say thì đứ đừ. Điều đó người ta đánh giá bằng từ ngắn gọn là sự "quyến rũ” của đàn bà...
  • Đối thoại giữa ông lớn và thảo dân

    13/12/2015Nguyễn Tất Thịnh1000 VNĐ: Gõ cửa… - Thưa cụ…
    1 tỉ VNĐ: Không nhìn lên – Hả, đứa nào đấy?
    1000 VNĐ: - Dạ! Con là cháu chắt của cụ đây ạ, con xin cụ bớt chút thời gian…
    1 tỉ VNĐ: - Cháu chắt như mày ta nhiều lắm, cả đời đếm không hết. Nhưng mày cũng có chút hơi hướng của ta. Thôi nào… cái gì?
  • Tình yêu và tình dục

    18/04/2014Sưu tầmTình yêu quá nhiều lần bị lép vế trước tình dục. Nó dày công vun xây những tình huống lãng mạn tuyệt vời và rồi đùng một cái tình dục ló mặt ra làm lâu đài tình linh thiêng kia tan ra như bong bóng xà phòng...
  • Tham nhũng cũng có sứ mệnh

    24/07/2010Nguyễn Sơn (tp. HCM)Từ cổ chí kim đều khẳng định: Ai không có chức, quyền chỉ được "ham" chứ không thể "tham" được. Tham nhũng là đặc quyền của giới quan chức. (Quan chức Nhà nước, quan chức xã hội)...
  • Đàn ông và "tám", cafe, xe, đàn bà

    01/04/2009Phan AnĐàn ông có hay đi café không? Một phần đời của nhiều đàn ông trôi trong những quán café. Có nhiều đàn ông, trước khi lên giường phải café như một phần tất yếu của cuộc sống… lên giường rồi, lúc thức dậy lại café. Đàn ông chat với người đẹp, biết nick này đang ở cùng thành phố với mình thường buông lời: “Café nhá”...
  • Vợ mến yêu!

    08/03/2009Nguyễn Phúc Hạo NhiênThời gian thấm thoắt thoi đưa, vậy là đã tới cái "ngày ấy", ngày mà chỉ một số ít người đàn ông mẫu mực như anh vừa đi công tác về đã kiếm cho được món quà gì đó tặng em, theo thông lệ "cống nạp" vào tháng 3 đói kém hàng năm. Gian nan và đau đớn, đó là những ngôn từ ngắn gọn nhất dùng để mô tả cho sự "kỳ công" của người chồng đầy trách nhiệm...
  • Ốc đảo ai-ti

    24/01/2009Nghi NghiXứ sở Tình Tang được thiên nhiên ban đãi, có thắng cảnh tự nhiên đẹp mê hồn như hoa hậu hoàn vũ,bãi biển trải dài quanh năm sóng vỗ, nước trong veo.
  • Ngôi nhà hạnh phúc

    03/10/2008Diana ([email protected])Diana Từng nghe một người nào đó ví hạnh phúc như một ngôi nhà, phải biết cách xây và gìn giữ, em thấy rằng điều đó đúng. Nhất là trong những ngày mưa gió bão bùng như bây giờ...
  • Hai vợ chồng nhà thơ

    01/01/1900Đỗ Thanh- Anh chỉ là người thường, chứ không phải thiên tài. Hiểu chưa?
    - Hiểu, nhưng tại sao em lại nói thẳng ra cái điều đó? Phải chăng anh không có quyền mơ ước?
    - Em mệt mỏi lắm rồi.
    Đừng khóc nữa, em yêu! Anh tin vào thiên tài của mình nhưng anh chưa nói điều đó với mọi người.
  • Phụ nữ trong mắt nhà khoa học

    29/07/2006Hoàng Phủ Ngọc PhanNếu có quyển sách mà trong đó, nhan sắc của phụ nữ không hề được ca tụng lấy một câu thì đó là những quyển Kinh Phật. Kinh Phật cho rằng thuộc tính của phụ nữ "quán bất tịnh" (thường bị dơ dáy) và thân thể đàn bà là một cái túi da hôi hám. Quan điểm nàyrất gần với những phân tích lý hóa tính của giới khoa học...
  • Vẻ đẹp trí tuệ

    24/07/2006Martha LackritzTrong bộ trang phục sẫm màu lịch lãm với một chiếc khăn choàng duyên dáng trên vai, bà Tôn Nữ Thị Ninh hòan toàn mang phong cách một nhà nữ ngoại giao quốc tế, với trình độ học vấn và sự hiểu biết sâu sắc cùng một tính cách rất tự nhiên và cởi mở...
  • Đàn ông là… đàn ông

    02/07/2006Nguyên PhạmTrước hết, đàn ông là kẻ mày râu. Nói chữ thì đó là hạng “tu mi nam tử” Mày râulà trời sinh ra thế. Nhưng đó là cái phần tự nhiên. Còn cái phần xã hội thì mày râu lại liên quan đến chuyện luân lý đạo đức...
  • Thư gửi Adam

    11/03/2006Thục AnhAdam yêu quí!
    Thế là lại sắp đến ngày em được chàng tặng quà rồi. Sung sướng quá, mỗi món quà chàng tặng là một kỷ niệm không thể nào quên được...
  • xem toàn bộ