Hành trình làm lại Cuộc Sống

03:00 CH @ Thứ Sáu - 17 Tháng Chín, 2010
Cần thống nhất về Hai Định Nghĩa tôi dùng trong chuyện viết dưới đây :

Đạo:là năng lực cảm nhận, hiểu biết và tuân thủ những Qui Luật của Tạo Hóa để duy trì và phát triển cuộc sống An hòa, tối thiểu xung đột và hủy hoại…để muôn Loài khác, điều khác, thứ khác vẫn có cơ hội tồn tại như Tạo Hóa từng ban cho nó, trao cho nó cái vai trò tham gia vào Qui luật vĩ đại đó

Chính trực: là khả năng của mỗi người vượt qua được thử thách của Cuộc sống, chấp nhận được khổ nạn, gian khó mà bằng với chính Bản Thân minh là sự chứng thực những điều tuyệt vời còn lại của Cuộc sống, giữ được ‘Đạo Đời’.

Ở một Thành Phố kia, con người sống lộn xộn, tệ nạn hoành hành, Thiên nhiên suy kiệt…Đến cỏ cây cũng phun độc và muông thú sót lại cũng hóa điên… Thượng Đế cho rằng vì Thành phố đó vô Đạo, không có người chính trực nên xã hội của nó mới như thế, Ngài rất giận muốn trừng phạt nên giáng sấm sét báo trước sẽ gây hỏa hoạn thiêu rụi Thành Phố đó, nhưng gửi thông điệp: giành thời gian 1000 ngày cho con người ở đó được khiếu nại.

Ai cũng sợ hãi, lòng dạ rối bời, nhưng nhìn nhau chờ đợi mà chẳng ai lên đường đến Nước Trời khiếu nại cả…Ngày hết hạn dần co lại…khiến mọi người sống gấp hơn, loạn hơn. Các Quan tìm cách tẩu tán tài sản và đưa dần gia đình chuyển đi nơi khác…Cuối cùng cũng có một người đàn ông đã lặn lội được đến trước Cửa Nước Trời mà kêu : Xin Thượng Đến tha thứ, chứ Người gây ra hỏa hoạn thì sẽ có bao nhiêu người tốt, vô tội, người chính trực còn lại sẽ bị chết oan uổng…

Thượng Đế phán : Thành Phố các ngươi đã suy đồi đến như vậy thì những người như ngươi vừa nói có sống tiếp ở đó thì sung sướng gì, rất nhiều trong số họ thường kêu thấu đến ta : ‘Giời ơi ! sao không đến bắt con đi…’ đấy thôi. Chúng đã hại nhau và hủy hoại cả Thiên nhiên ta tạo ra và ban tặng, nên hỏa hoạn mà khiến tất cả có chết hết thì hà tất có gì phải thương xót, nhưng Thiên nhiên vĩ đại của Ta sẽ còn tái tạo lại được như vốn có. Các ngươi phân biệt trẻ già trai gái, quan với dân, Thượng lưu với thấp hèn… chứ với Ta thì không, chỉ có giống người và muôn Loài khác mà thôi. Cách các ngươi gọi ‘người tốt hay kẻ xấu’ bị xê dịch đến mức rất là loạn, Ta được biết rất nhiều kẻ, dù ai, trong số đó thì cũng đã gây ra cho con cháu họ, người khác bao nhiêu điều phiền toái đau khổ khác nhau đấy. Với Ta chỉ có Đạo và vô Đạo mà thôi và Ta muốn thấy Ai là người Chính trực...

Luật của Ta là Nhân Quả. Trong đó: sự xấu xa nhất là bất tin vào Luật của ta mà làm càn tất yếu sẽ bị trừng trị đích đáng, cho dù vài người nào đó trong số các ngươi có thể chạy thoát tạm thời trong xã hội của nó.

Ta tạo ra Thế Giới có trách nhiệm duy trì Luật duy nhất đó. Con người sống vô Đạo, không chính trực, gây nên loạn xã hội thì đó là trách nhiệm thuộc về họ. Các ngươi tin kẻ không chính trực vẫn có thể sinh ra những gì tử tế, nhưng với Ta người nào tự chứng minh được mình là có Đạo, là chính trực mới là sự tử tế còn lại, bởi vậy nếu chưa hết những người như thế thì họ phải hành động chứng minh điều đó nếu muốn tiếp tục tồn tại. Ta không tạo ra Thế giới này để bị hủy hoại và cũng không tạo ra cho những kẻ không làm gì.

Thượng Đế xuống giọng : vì vậy, trước kia Ta tạo ra 100 con người thả xuống đó gây giống, bao nhiêu thời gian trải qua, các ngươi sinh đàn sinh lũ. Bây giờ đến đây trình diện ta liệu còn đủ số 100 kẻ có Đạo và chính trực không , Ta chỉ có một gợi ý : sẽ còn cơ hội cho kẻ nào đến được Nước của Ta mà chứng tỏ, sẽ quay về được nó…

Người đàn ông kia được Thượng Đế cho Mây đưa nhanh về trở lại Thành phố, đi tìm 100 người. Ai cũng nhao nhao tự nhận mình là người có Đạo, chính trực, gần đủ dân Thành phố. Các Quan thì vẫn giữ cái bộ mặt lạnh lùng như xưa mà rằng : Chùa chiền, đền Thờ, Miếu mạo nếu không phải là bọn ta đưa ra quyết định thì có được xây nhiêu đến như thế không , đấy là chưa kể điện thờ nguy nga trong nhà riêng nữa… rồi cúng tế phúng viếng, thử hỏi có ai qua mặt được gia đình chúng ta không…

Vẫn chưa thấy ai sẵn sàng đi cùng người đàn ông đó cả. Có người nói : đúng là rất nhiều kẻ thật đáng chết lắm, tại sao ta phải đi cho chúng sống. Có người khác lại bảo : ôi ta cũng chẳng thiết sống thêm làm gì trong cái bể khổ này. Có kẻ liều mà rằng : ah ta vốn mệnh Thủy, hỏa hoạn ư, đếch sợ. mà cháy tí cho bọn cẩu quan bớt giàu đi, ấy là chưa kể biết đâu ta còn hôi được tí của. Những người yếu đuối thì chỉ biết than thở mọi nơi : ôi sợ quá, nhưng nước Trời xa xôi thế, đi gian truân vô cùng có mà chết dọc đường trước khi có Hỏa hoạn thôi

Ôi, 1000 ngày… bình thường, trong cuộc sống an hòa thì dài lắm, đủ cho mọi chuyển hóa, mưu cầu lương thiện của mọi người…nhưng đứng trước việc tồn vong của cả một Thành Phố thì nhanh như thoi thời gian đưa, dường như không đủ cho bất kì một cuộc kiến thiết mưu cầu, chuyển hóa bình thường nào nữa…



Biết không thể chờ đợi được gì hơn, người đàn ông kia quyết định cứ một mình, khẩn trương lên đường quay trở lại Nước Trời….Kì lạ thay….dọc đường tự nhiên dần dần hội tập được rất nhiều người…Có cả những nhóm, những bầy tham gia, đi thành cụm cách biệt nhau…Nhưng giữa họ lặp lại cái quan hệ và cách thức như họ từng trong xã hội của Thành Phố….Khi gặp khó khăn, thiếu thốn…trong vài nhóm xảy ra sự cãi cọ, xung đột…rồi tự nhiên rơi vãi đâu cả…Chỉ còn một ít người nhỏ lặng lẽ, chẳng ai đa ngôn và ca thán gì, cứ lầm lũi mà kiên trì… những khổ nạn gặp trên đường, mỗi người họ phải tự nhận thức, đối diện, chính mình âm thầm vượt qua mà thôi…Tất cả họ đều ý thức điều khiển bản thân mình tránh gây tổn hại, không xung đột với mọi điều, mọi thứ trên đường…Rất tự nhiên họ luôn duy trì đi thành hàng dọc liền kề nhau…và cũng tự nhiên bước chân của người này thôi thúc, đỡ đần bước chân của người kia…

Rồi họ cũng đến được trước Cửa Nước Trời….ôi , đúng còn 100 người! Họ được dẫn trước Thượng Đế…Ngài hỏi: Các người là ai? Từng người họ, không ai bảo ai, đều trả lời: thưa Thượng Đế : Con sinh ra từ Sự thật, con mang trong mình Tâm Thành, con được là Hữu ích trong Thế giới của Người

Thượng Đế hỏi: các ngươi đã vất vả gian khó vô chừng để đi lên được đến đây, bây giờ các ngươi muốn ở lại hay quay về? Họ đáp: thưa Thượng Đế: Con muốn quay về mang Tâm Thành, nuôi Sự Thật, xây Hữu ích trong Thế Giới mà Người ban cho…

Thượng Đế chuẩn tấu…giúp họ nhanh trở về…Tất cả đã đứng trước lối vào Thành Phố…không con thấy những tòa nhà, con đường, công trình, chợ búa…những dòng người đông đúc xô bồ như trước kia nữa…Chỉ còn lại những cánh rừng núi non, và con sông chảy trên đồng cỏ…với những muông thú đang đi lại nhởn nhơ trên đó…

Những khái niệm về xã hội mà họ từng có trong đầu ngày xưa…bay biến đâu hết…thật trong trẻo… Họ biết rằng Cuộc sống mới bắt đầu…


FacebookTwitterLinkedInPinterestCập nhật lúc:

Nội dung liên quan

  • PR – Công cụ trong hành trình của bạn vào xã hội văn minh

    21/03/2018Nguyễn Tất ThịnhĐặc tính của con người là muốn làm đẹp và được sự thừa nhận. Điều đó tự nó đã là một khuynh hướng , gần như là bản năng muốn là gì với người khác, cao hơn nữa hướng ra xã hội với một điều mãnh liệt thầm kín nhưng chính đáng là khẳng định mình. Đương nhiên là phải bắt đầu từ ‘Cái Tôi’ của mỗi người...
  • Chia sẻ hành trình sống

    09/08/2009Nguyễn Tất ThịnhĐường xa đôi chân mỏi
    Tim đập dồn máu tươi
    Thời gian chẳng ngừng trôi
    Bỏ lại Ai tiếc nuối...
  • Hành trình người trẻ

    03/08/2009Ba tháng hè nóng bỏng sục sôi không khí thi cử, rộn ràng các phong trào tình nguyện, náo nức các hành trình khám phá, thế hệ trẻ có thêm cơ hội khẳng định bản lĩnh, tâm hồn, sức sống của mình trước sự phát triển vũ bão của thời đại. Tưởng rằng trường học là nơi có thể học được tất cả mọi điều trên thế gian này, toàn bộ những vấn đề liên quan đến lao động của bạn, nhưng thế cũng chưa đủ, tuổi trẻ cần nhiều hơn thế. Đó là không chỉ khám phá những điều bên ngoài thế giới, mà còn phải khám phá cả những suy nghĩ bên trong, thái độ cư xử người với người, lẽ sống và tinh thần trách nhiệm, cách lựa chọn các thông tin hợp lý, suy xét hợp lý, các giá trị và cách hành động hợp lý để tổ chức cuộc sống cá nhân, cộng đồng tốt hơn.
  • Hành trình đi tìm tự do

    17/07/2009Nguyễn Trần BạtThế giới đã đi qua nhiều chặng đường phát triển, nhưng có thể nói, những thành tựu của khoa học công nghệ, khoa học tự nhiên và khoa học nhân văn vẫn chỉ dành cho gần một phần ba nhân loại. Hai phần ba còn lại của nhân loại vẫn đang phải vật lộn với cuộc sống để tồn tại. Đó là những con người thiếu tự do, và vì thiếu tự do nên họ lâm vào tình trạng nghèo đói, lạc hậu và không phát triển được...
  • Hành trình vào triết học

    30/06/2009Cuốn sách dành cho các bạn sinh viên và những người mới bắt đầu quan tâm đến triết học. Trải dài trên ba trăm trang sách là con đường suy tư về mọi phương diện đời sống – từ hiện hữu trong thân thể mình đến hiện hữu trong thế giới tự nhiên, từ hiện hữu trong cộng đồng người (người khác) đến hiện hữu trong thế giới siêu hình...
  • Tư duy lại khoa học

    26/02/2009Tôi hy vọng rằng các ý tưởng và kiến giải đó sẽ tạo được những ấn tượng đậm nét trong suy tư của bất kỳ ai quan tâm đến tiền đồ phát triển của khoa học trong một giai đoạn bước ngoặt hiện nay, khi thực tế tự nhiên và xã hội - các đối tượng nhận thức của chúng ta - đã và đang bộc lộ rõ các đặc trưng phức tạp, hỗn độn và bất định của mình, mà tầm nhìn và năng lực nhận thức của chúng ta thì vẫn đang còn loay hoay nhiều trong vòng vây cố hữu của tư duy cơ giới với niềm tin vào các luật nhân quả giản đơn, tuyến tính, tất định trong một thế giới ổn định và tiên đoán được.
  • Thành công là một cuộc hành trình

    27/12/2008John C. MaxwellBạn đã khởi hành như thế nào trong cuộc hành trình tìm kiếm thành công ? Bạn cần trang bị những gì để đi đến thành công? Có hai điều bạn cần phải có đó là: một quan niệm đúng đắn và các nguyên tắc thích hợp để thực hiện. Vua Solomon của người Israel cổ đại, vị vua nổi tiếng thông thái và giàu có từng nói: “Những ai ham thích tiền bạc sẽ không bao giờ cảm thấy đủ, và những ai khao khát sự giàu có sẽ không bao giờ cảm thấy thỏa mãn với những gì mình kiếm được”. Vậy thành công đích thực là gì?
  • Hành trình trí tuệ - 7 quyết định của mọi quyết định làm nên thành công!

    06/12/2008Minh BùiCầm sách lên rồi phát hiện có một quyển nhỏ đính kèm đã thôi thúc mọi người đọc ngay. Càng đọc càng thấy mình là người may mắn. Cẩm nang “Hành trình trí tuệ” của nhà văn Andy Andrews không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là chiếc chìa khóa vàng cung cấp 7 quyết định làm nên thành công...
  • Hành trình không đơn độc

    26/05/2007Phan Thuỷ Chi, Khoa Quản Lý Đào tạo Quốc tế, ĐH Kinh tế Quốc dânTôi tin tưởng rằng những người hiểu được và giữ được cho mình những Giá trị Đích thực của cuộc sống cũng là những người biết sống Hạnh phúc. Có thể người đó không giàu có, không được coi là thành đạt, không có quyền cao chức trọng...., nhưng bao giờ họ cũng biết sống Hạnh phúc, biết cảm nhận được Hạnh phúc, bởi ở họ có được niềm tin bền vững vào cuộc sống và vào bản thân mình...
  • Giới thiệu sách "Tư duy lại cuộc đời"

    10/10/2004Đã hơn nửa thế kỷ trôi qua, Điều khiển học và Khoa học hệ thống đã phát triển, lớn mạnh như một ngành khoa học chủ đạo của thế kỷ XX. Lịch sử đang chứng minh tính đúng đắn luận điểm do nhà triết học Đức Godner Klaus đưa ra năm 1965: "Điều khiển học đang đẻ ra những tư tưởng mới của Triết học". Thật vậy, điều khiển học & khoa học hệ thống thực sự trở nên hữu ích, đóng góp có giá trị cho Thế giới quan, Nhân sinh quan của mỗi chúng ta. Chuyên luận này là kết quả tổng kết của Giám đốc công ty Bùi Quang Minh về những ảnh hưởng của Điều khiển học và Khoa học hệ thống tới Thế giới quan của mỗi người...
  • xem toàn bộ