Rỗi hơi!
Nhà nông mình chăm cấy cày đến mấy vẫn có những khoảng thời gian trống giữa hai vụ gọi là nông nhàn,từ cái truyền thống ấy mới sinh ra nhiều chuyện cãi vã trên trời dưới biển chẳng ra ngô khoai gì. Cổ họcchép, có hai chàng tranh luận khoa học (chắc hẳn lúc đợi lúa chín), Giáp hỏi Quý lấy đồng đúc thành chuông, đẽo gỗ làm dùi, dùng dùi đánh chuông thì chuông kêu boong boong, vậy tiếng kêu ấy của gỗ hay đồng?
Quý cho rằng lấy dùi gõ vào tường không kêu, gõ chuông kêu thì do đồng kêu! Giáp không tán thành, vì lấy dùi gõ vào đồng tiền trinh không thành tiếng nên chưa chắc đã phải đồng kêu? Quý giải thích đủ đồng tiền đặc, chuông rỗng, vậy đồ vật rỗng sẽ kêu! Giáp cũng không đồng ý, vì lấy bùn làm chuông đánh không kêu, chắc gì cứ vật rỗng là kêu? Tiếu lâmvui hơn nên kể chuyện chửi thi.
Đặc biệt lạ lùng và có thể coi là sung sướng vô biên là những người ăn lương Nhà nước nhưng rỗi việc. Trong công sở uy nghi bề thế, máy lạnh chạy êm ru, các công chức bảnh bao, mặt hoa da phấn hồ hởi buôn dưa lê hoặc nấu cháo điện thoại khiến cho các đường dây luôn sốt nóng lên. Nhiều cơ quan hành chính, sự nghiệp thắt chặt chi phí dành cho điện thoại thì những nhàn chủnày quay sang sử dụng máy vi tính. Máy nào đã kết nối thì lướt web, tham gia trò chơi điện tử thăm thú chỉ số thị trường chứng khoán, dùng email hẹn hò, tự tập, bình luận tin... Máy tính chưa nối mạng thì lôi ra Line. Solitaire, Mines, Spiders,
Ngoài đường phố cũng vô số nhàn chủtrẻ trung năng động, nhưng vì không được hưởnglương tháng nên họ tự giác chiara hai trường phái có tiền vàkhông tiền. Với ví trong, túi ngoài căng phồng, các chàng, nàng rủng rỉnh rủ nhau "sở lượn" qua các shop thời trangảnh viện, mỹ phẩm, siêu thị để thỏa chí sắm sanh, một số khác kéo đến nhà nhau tụ tập khiêu vũ, bài bạc, rượu chè, hưởng thụ mùi đời và thậm chí học đòi chích hút đi mây về gió, hoặc đua xe tử thần xem ai chóng chết. Nhiều nhàn chủkhác có máu khoa học nên mọc rễ trước màn hình máy chơi, chìm đắm hốc hác trong rừng sưu tập trò chơi điện tử từ rùng rợn máu me đến mỹ nhân sướt mướt, rồi bán buôn, bán lẻ các loại khí giới, phụ tùng để mong làm giàu bằng công nghệ thông tin. Số khác mộng mơ hơn, ưa đi mây về gió cùng lời nhắn gửi, hứa hẹn, lả lơi buông mồi thăm dò qua chít chát online quên hết sự đời. Còn vô số nhàn chủcháy túi, thủng túi, phi tiền, khôngnghề, khinh kiến thức, ghét học hành, chỉ yêu tự do như chim trời cá nước, lang thang vật vờ từ đầu ngõ, ra đường, trên hè phố hoặc lê lết ở các quán cóc,uống chịu cốc nước, điếu thuốc,chén cuốc lủi và chờ xía mũi vào muôn sự đời. Bất kỳ sự vụ nào xảy ra trên đường, va quệt, đâm xe, tai nạn, đòi nợ. đánh nhau, cãi cọ là lập tức họ bâu đến như ruồi ngửimắm tôm, nói năng càn rỡ, khích bác, gây gổ bên này bên nọ, hoan hô đánh hôi, nhặt đồ đòi chuộc góp phần đáng kể làm phố phường của ta càng trở nên chật chội, đông đúc, lộn xộn bất kể ngày nghỉ hay ngày đi làm.
Nguyên nhân khiến các nhàn chủxuất hiện khá nhiều chủ yếu là do lười biếng (cán bộ hưởng lương, bảo hiểm ổn định, chỗ làm chắc chân rồi, vô tư mà nhàn rỗi và những kẻ nhác học, lười nghĩ chỉ muốn sống ăn bám để hưởng thụ), không có việc làm (số người nông nhàn ngoại tỉnh tràn vào thành phố kiếm sống, mong được đổi đời), đua đòi hư hỏng (các cô cậu tuổi teen có cha mẹ nhiều tiền của nuông chiều muốn gì được nấy nên thách nhau tiêu tiền của hưởng thụ cuộc đời, trong số này khá nhiều lứa vị thành niên đang ngồi trên ghế nhà trường cũng trốn học chơi bồi hội nhóm), nhàn cư vi bất thiện (gia cảnh đàng hoàng, của ăn của để, nhà cao cửa rộng, trang trại gần xa, tài khoản ngân hàng, vô lo bất cần)...tất cả đều dẫn đến kết quả làmmòn mỏi tri thức, bó bột khả năng, hủy hoại sức lực dần dần vô dụng hóa và sẽ trở thành gánh nặng cho xã hội và gia đình, dù chưa phải ngay bây giờ thì cũng ở tương lai rất gần. Chúng ta vẫn quen với các cụm từ văn hóa xã hội, văn hóa làng xã, văn hóa phố phường, văn hóa gia đình, văn hóa ẩm thực, văn hóa mặc, văn hóa đọc... nhưng lại ít nhắc đến vănhóa lao động.Cổ nhân đã biết rỗi quen thành lười, lười quen thành bệnh nên mới khuyên rằng: Đạo dưỡng thân không gì bằng dậysớm thứckhuya, phân chântinh thần kiêmra việcmà làm.Vì thế, những nhànchủ, đặc biệt là thế hệ trẻ tuổi với tương lai rộng mở cần phải có định hướng cho cuộc đời để có ích cho xã hội và gia đình, không thể ôm cây đợi thỏmãi mãi, ngoài ra mỗi chúng ta cũng cần phải tự nhận thức đúng đắn về lao động chân chính, nếu ai ngại nghĩ về lao động, chỉ còn mỗi cách là ra đường tu luyện để mau chóng trở thành rỗihơi đại sưmà thôi!
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpBóng đá: trò chơi cũ kỹ theo một trật tự cũ kỹ và trong một thế giới cũ kỹ
22/06/2006Trà ĐoáCái tâm đời thường
20/10/2005Phan Chí Thành“Gã nhà quê làm thương hiệu”
25/04/2005Văn hóa đọc cho thiếu nhi - cần không?
09/07/2005Phan ĐăngTri thức có thúc đẩy quá trình tiến hóa hay không?
26/07/2006Đỗ Kiên Cường