Nam - Nữ về nguồn
Nam Nhi khí cốt
Dưới trần ai, ai mà không nợ?
Nợ nước, nhà, há nỡ không hay!
Nợ nhà: dưỡng dục nặng thay
Ân cha nghĩa mẹ: sông dài núi cao!
Nợ nước còn lớn lao xiết kể:
Thẳm ngất Trời, rộng bể mông mênh!
Xiêm y, giáo huấn, an ninh
Thảy nhờ nòi giống bình sinh hộ trì
Ấy mới biết nam nhi đa trái
Bổn phận đòi trang trải cho xong
Tề gia lấy Hiếu làm nòng
Đứng trong xã hội lấy Trung làm nền
Xây nếp sống vững bền Đạo Lý
Lễ, Nghĩa, Nhân, Tí, Tri là căn
Kính trên, mến dưới, thương dân
Giữ gìn chủng tộc bảo toàn non sông
Nêu danh khí cốt hào hùng!
Nam Giới lưu manh
Ngao ngán những ra tuồng anh tuấn
Chẳng ép mình học vấn kỷ cương
Xô nhau vào ngả bất lương
Nhục dục thì trọng, cương thường lại khinh
Mê mẩn thói "lưu manh du thủ"
Suốt đêm ngày lượt lũ lả lơi
Chước phường "bất giáo ngoại lai"
Ma cô, đạo kiếp, bài bạc, yên, hoa!...
Say đắm với cần sa, tửu vũ
Hủy hoại nền Hiếu, Thứ, Liêm, Trung
Đầu đường...Hi viện... lông bông...
Sống đời vất vưởng, sống không mai ngày!
Ôi dơ dáng! Gáy tai xõa tóc
Nhởn nhơ tuồng "khỉ độc" dong chơi!
Áo quần sặc sỡ đủ mầu
Chân đi lểu nghểu “ma trơi” diễn trò!
Lại còn lũ vấy nhơ quan chức
Dựa thế quyền Đế Thực tác oai
Buôn dân, bán nước, phản thầy
Gây ra bè phái làm vây nối nghề
Vô liêm sỉ, làm “Hề” đủ thứ
Nâng đỡ nhau nắm giữ công quyền
Tôn phò “Chủ nghĩa moi tiền”
Chung lung tổ chức “dây chuyền gian manh”
Mặc dân vì chiến tranh đói rét
Cứ vung tay vơ vét đủ trò
Chợ đen, buôn lậu, đầu cơ…
Bao thầu, xây cất, bạc cờ… mọi khoanh!
Đen hay trắng tung hoành tự ý
Thoả thích giàu, phỉ chí làm sang
Than ôi! Giống Việt đàng hoàng
Mà mang lòng thú dạ lang hại nòi!
Thêm số nọ tôi đòi ngoại quốc
Từng trổ tài bán nước buôn dân
Gập trào cách mệnh lan tràn
Từ bi núp bóng, lương dân trá hình!
Nay thấy hội lộng hành ma quỷ
Lại xồ ra gặm quỹ quốc gia
Thói quen lối cũ mọt già
Mong chôn Văn Hoá nước nhà cho cam
Bao giờ nhỉ? Lương tâm tỉnh thức
Đưa chúng về đạo đức làm trai
Biết xa vật chất tanh hôi
Tri khai vị nước, tâm khai vị nhà
Góp công xây dựng Sơn Hà
Nữ giới đoan trang
Nữ đoan trang như hoa cắm lọ
Bao tài tử ngấp ngó thầm khen
Tạo kia khéo nặn mà nên
Đã tươi tươi sắc, lại bền bền hương
Cơ vận chuyển Âm Dương xứng đổi
Thoả thuận lòng chắp mối lương duyên
Anh hùng hạnh ngộ thuyền quyên
Chữ đồng khắc cốt, thần tiên dựng đời
Chim liền cánh: thảnh thơi rộng bước
Khí thanh đồng: non nước vui chơi
Quan chiêm bể rộng sông dài
Dập dờn sóng vỗ thuyền chài lửng lơ
Tùng nghển cổ đón chờ khách lại
Trúc nghiêng mình kính vái người qua
Đào, Lan, Mai, Cúc rủ là
Ngát hương ngâu sói, thướt tha huệ hồng
Kìa vân cẩu chập chờn đẹp mắt
Nọ thông đàn réo rắt êm tai
Trước sân cây múa lả lơi
Sao treo đỉnh núi, trăng cài bên hiên
Cảnh thiên nhiên gợi niềm luyến ái
Mượn thi quỳnh tỏ dãi lòng son
Đôi bên giao cảm tâm hồn
Hai tâm liền một, hai hồn hoà hai
Thanh cao ngư thuỷ duyên hài!
Nữ lưu bê bối
Toe toét mồm luôn như ống nhổ
Lân la vào các ổ ăn chơi
Công, ngôn, dung, hạnh, chẳng rồi
Xiêm y cỗn kển, đứng ngồi hở hang
Trang sức bằng đủ hàng giá đắt
Phấn, son, chì vẽ mặt mày môi
Dồi mông! Dồi ngực! Sơn tay!
Nửa Hề! Nửa Nộm! Nửa Người! Nửa Ma
Xiết lung ong, õng à õng ẹo
Dạo phố phường, nhõng nhẽo cùng trai!
Dâm ô đủ truyện liền tay
Loã lồ tranh ảnh trưng bày khơi khơi
Ôi bê bối! Sao đời lì lợm!
Khiến nhân quần ghê tởm khi khinh
Khinh như vật nọ hôi tanh
Phó cho muông cẩu dựt dành hơn thua
Rơ ráng bấy! Của thừa cặn bã
Miệng thế truyền nhục nhã ô danh!
Khuyên mau trở lại sửa mình
Trong khuôn “TỨ ĐỨC” thông tinh một lòng
Xứng danh TRƯNG TRIỆU nối lòng!
Đạo vợ chồng
Trong vũ trụ, Âm Dương đã có
Tạo ra người, phải có nữ nam
Đôi bên nam nữ đồng tâm
Kết duyên phu phụ, trăm năm đồng hành
Trên đường đời, đồng thanh tiến bước
Tạo gia đình giúp nước độ dân
TRẦU kia ghi nết nữ nhân
CAU kia khắc tiết nghĩa phần nam nhi
Tuy "phu xướng phụ tùy" phải lẽ
Nhưng Đức Hiền ai dễ khinh ai
Song song như đũa có đôi
Sớm hôm mưa nắng vui vầy trúc mai
Nữ thanh tú, tươi tươi hoa nở
Sắc có rồi, Hương nỡ nào không
Hương là Dung, Hạnh, Ngôn, Công
Chuẩn thằng "TỨ ĐỨC" khuôn trong rèn mình
Nhà là Gạch xây THÀNH xã hội
Nhà tốt lành, xã hội lành theo
Nghĩa tình gắn bó sơn keo
Bể đông tát cạn, vạn đèo vượt qua
Trong siêng năng, việc nhà ngăn nắp
Tiếp việc ngoài, xếp sắp chung lưng
Việc trong vợ xếp chồng ưng
Việc ngoài chồng sắp, vợ chung một lòng
Phận nam nhi tây đông hồ thỉ
Phải hiên ngang phỉ chi tang bồng
Hai vai gánh lấy non sông
Hiếu Trung nặng nợ trông mong đền bồi
Gặp trường hợp việc đời nặng đảm
Đừng xẩy điều vợ cản con ngăn
Vợ chồng đàm luận chính chân
Đồng tâm kết giải, ân cần giúp nhau
Cõi trần gian, sang giàu sá kể
Cuộc cờ tàn, hỏi để chi nao?
Gương xưa LIỆT NỮ ANH HÀO
TINH THẦN BẤT DIỆT ghi vào sử xanh
Ấy rằng vạn cổ lưu danh!
Bằng hữu thâm giao
Được cùng nhau, sánh vai bằng hữu
Phải chăng nhờ "Phú dữ" mệnh thiên?
Sự đời thảy có tiền duyên
Thơ HY CHU nọ, rớt thuyền ĐỨC LÂN!
Huyền cơ chuyển: Sâm Thương cách biệt
Thiên Địa bài: giao kết Gia - Lưu (Gia Cát - Lưu Bị)
Vậy đà nâng chén tạc thù
Xử sao cho vững, toàn chu mối tình
Luôn kính nhường, đồng thanh đồng khí
Tỏ ứng cầu, thiện chí cùng nhau
Đừng thay đổi dạ, vàng, thau
Bền lòng gắn bó trước sau một niềm
Kìa Dương - Lễ đức hiền khôn kể
Giúp Lưu - Bình đạt để vinh an
KỲ, NHA lưu tích cũng gần
KỲ đà mệnh một, NHA đàn nữa đâu!
Thiếu tri âm, đời hầu vô vị
Thiêng liêng thay! Hữu nghị thâm tình!
Khi xa, coi vẫn bên mình
Không ngừng xem thể bóng hình, chân tay
Vui chia sẻ ngọt cay, bĩ thai
Giữ chung tình thắm mãi đừng phai
Luận đàm tận dụng lòng ngay
Gặp điều phải trái, giãi bày răn khuyên
Gần mực đen, gần đèn ắt sáng
Đã gặp người xứng đáng tâm giao
Coi nhường chung giọt máu đào
Trăm năm tô nét son vào Sử xanh
Hữu Bằng thiết cốt phương danh!
Mối tình huynh đệ
Anh em huyết mạch
Sống trên đời, khí phách phải hòa nhau
Thân thích tưởng răng lợi khác gì đâu
Mà chia rẽ trở hầu vô dụng!
Răng thiếu lợi, răng không chỗ đứng
Lợi thiếu răng, hỏi lợi xứng làm chi?
Lý đương nhiên răng lợi bất khả ly
Dầu vật đổi sao dời thì vẫn thế
Giống chân tay, phận đòi tương tế
Chủng dòng máu chẳng thể chẳng liên quan
Dưới gian trần, bất diệt ấy tình thân
Sao bất nhẫn qua phân thê thảm?
Đối nước lã, máu đào đâu thua thắm
Bỏ mồ cha! Mà thương cảm khóc bòng bong!
Gẫm xem kìa quần tụ giống nghĩ phong
Luôn sát cánh đề phòng, tương trợ
Linh hơn vật, nhân loài há nỡ
Cắt ruột rà mà xử sự vôn luân!
Ai ơi! Cốt nhục tình thâm!
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuHoài cổ là đi tìm vẻ đẹp trót bỏ quên
08/06/2019Linh HanyiHư học hư làm, hư tài
16/04/20147 nguyên tắc sống bất di bất dịch của Đại bàng
24/12/2015Bài học cuộc sống từ "Vua hề Sác-lô"
07/12/2015Nếu lãng quên lịch sử
13/02/2014Nguyên CẩnTản mạn nghịch lý và tại sao???
29/12/2007Linh Linh