Kẻ thù - Kẻ ta yêu
Hỡi kẻ thù!
Ta yêu ngươi!
I.
Hỡi kẻ thù!
Ta yêu ngươi!
Ngươi tấm gương Từ bi
Chiếu tâm ta soi thấu
Sâu thẳm nơi tận cùng
Trong lòng ta ẩn náu
Kẻ Hận sân Nội thù
II.
Giấu mặt nơi tối tăm
Tâm ta - Hận nắm giữ
Ý ta - Sân trói buộc
Giả thân thiết bạn bè
Hắn từ lâu lừa dối
Cất tiếng từ lòng ta
Ngọt tai ta hắn nói:
"Hỡi danh dự đàn ông
Ta - Bạn ngươi - Sân hận
Sân ta là vũ khí
Tuyệt đấu với kẻ thù
Hận ta là trợ thủ
Giúp chiến mọi kẻ ghét
Sân Thần ta đưa bạn
Đạt danh dự con người".
III.
Ta nào đâu nhận biết
Ôm hận, ghét trong lòng
Để giận, sân dẫn dắt
Dùng hận sân đối chọi
Với mọi hận sân đời
Chẳng ngại chém kiếm hận
Chẳng ngại đâm tên sân
Mặt ta phừng lửa giận
Tay ta nhuộm máu sân
Kẻ lạ và người thân
Bạn bè và cha mẹ
Ta giận, ghét, hận, sân
IV.
Mãi rồi đến một ngày
Ghét, giận phủ đầy thân
Hận kéo che mờ mắt
Sân tràn nhiễm trí khôn
Sự an ổn bình yên
Tâm ta dần đoạn tuyệt
V.
Ta cô độc trên đời
Cả biển người xa lánh
Chỉ ngươi không rời ta
Giữa rừng người không thương
Chỉ ngươi thường bên cạnh
Kẻ thù - Kẻ thương ta
VI.
Chỉ ngươi, hỡi kẻ thù
Như Tấm Gương Từ Bi
Thấu lòng ta soi chiếu
Nơi tối tăm giấu mặt
Hận ta và Sân ta
Chính là kẻ hủy diệt
Tâm ta và Ý ta
Đã từ bao kiếp nào
VII.
Kẻ Ngoại thù Từ bi
Ngươi - người thương ta nhất
Ngươi - người thực giúp ta
Khi soi vào ta biết
Nhận ra và trừ diệt
Kẻ ghét, hận - Nội thù
Ẩn ở giữa tâm ta
Nấp ở trong ý ta
Đã từ bao lâu hủy hoại
Ta và sự an bình".
VII
Ôi kẻ thù Từ Bi
Ngươi làm cho lộ diện
Con quỷ sân giày vò
Chỗ Tâm ta - hắn nấp
Nhờ ngươi ta tỉnh giấc
Cơn mê giận, sân, buồn
Nơi Tâm ta - nguồn tạo
Nhờ ngươi ta thấy được
Dù ta đã nuông chiều
Bao lâu lòng sân giận
Trong ta chỉ chứa chất
Bất an và nản phiền
IX.
Ôi kẻ thù Từ Bi
Ngươi khuyên bằng lưỡi dao
Cắt vào nơi đau nhất
Của tâm ta tật nguyền
Lời ngươi khuyên chân thật
Như người bạn tốt nhất!
Ngươi chữa bằng mật đắng
Chẳng một ai muốn dùng
Uống rồi dã muôn tật
Hơn Thần Y giỏi nhất
Bậc Từ mẫu ngươi chăng?
Ngươi dạy bằng bài học
Ác độc và dối lừa
Chưa từng đau đắt giá
Đâu ta nhớ không quên
Bậc thày uyên - Ngươi đó
X.
Hỡi kẻ thù Từ Bi
Không ngươi, ai khiến được
Cơn mưa lành hạnh Nhẫn
Dập tắt lửa hận sân?
Không ngươi, ai trao tặng
Vòng nguyệt quế Bồ Đề
Thắng mọi thù, mọi hận?
Không ngươi, ai thổi được
Thuyền Bi, Trí căng buồm
Vượt muôn trùng sân hận
Cập bờ Từ, biển Nhẫn
XI.
Hỡi kẻ thù Từ Bi
Ngươi soi sáng đường Trí
Ngươi dẫn chỉ lối Tâm
Ngọc quý trân đâu bằng
Vũ khí ngươi trao tặng
Triệu người đã chiến thắng
Khỏi giận, sân, mê lầm
Và Nội thù hiểm thâm
Tâm dần thoát trói buộc
XII.
Khi ghét hận mãi chia
Khi giận sân mãi lìa
Ta bước đi trong đời
Tâm an lành đón đợi
Mắt nhận chân, sáng ngời
Lòng chất đầy từ ái
Mãi trong ta biển thương
Mãi ta thương biển người!
Kẻ thù, ta yêu ngươi
Ân người ta ghi khắc
Bạn giúp ta đâu bằng
Hỡi người - ai thấy chăng?
Thực thương ta - kẻ thù!
Kẻ thù - ta mãi yêu!
(Cảm hứng từ Kinh Phật, từ Đạo Sư Nguyệt Xứng (Candrakirti) &
từ Bộ luận Nhập Bồ Tát Hạnh của Bồ Tát Tịnh Thiên (Shantideva))
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuHoài cổ là đi tìm vẻ đẹp trót bỏ quên
08/06/2019Linh HanyiHư học hư làm, hư tài
16/04/2014Nếu lãng quên lịch sử
13/02/2014Nguyên CẩnTản mạn nghịch lý và tại sao???
29/12/2007Linh LinhToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpSống chậm giữa đời nhanh
02/07/2010Lê Thiếu Nhơn