Biết nói gì về... Chuyện tình
“Biết nói gì về một cô gái hai mươi lăm tuổi vừa mới qua đời? Rằng nàng đẹp và thông minh. Rằng nàng yêu nhạc Mozart và Bach. Yêu Beatles. Và yêu tôi”. Erich Segal mở đầu Chuyện tình (Love story) (*) nổi tiếng bằng những dòng cô đọng, đặc sắc như vậy.
Nương theo những dòng chữ đó cũng có thể viết rằng: “Có thật nhiều điều để nói về tác phẩm để đời của Erich Segal - nhà văn Mỹ vừa ra đi hôm 17-1 tại London. Rằng đó là một chuyện tình lãng mạn, đẹp và buồn. Rằng nó được kể bằng một thứ ngôn ngữ vừa thô ráp vừa thông minh, đầy lôi cuốn theo cung cách hiện đại”.
Một bi kịch tình yêu - quả vậy, nhưng ở đây không có chuyện “tóc mai sợi vắn sợi dài, lấy nhau chẳng đặng thương hoài ngàn năm”, càng không phải là chuyện tình tay ba, tay tư éo le, gay cấn.
Chàng là Oliver Barrett IV - sinh viên Đại học Harvard, con trai một “đại gia” ngân hàng thuộc một dòng họ danh tiếng, quyền uy, và nàng là Jennifer Cavilleri (Jenny, như cách gọi thân mật) - cô sinh viên trường nhạc Radcliffe, con gái một người Ý nhập cư làm bánh ngọt. Họ tình cờ gặp gỡ, yêu nhau và tự làm đám cưới theo kiểu riêng của mình. Và nàng chết vì bệnh ung thư máu - khi cả hai vừa tạo dựng một tổ ấm hạnh phúc.
Tham khảo các bản dịch gần đây:
- Chuyện tình, Hoàng Cường dịch, NXB Văn học, 2001.
- Chuyện tình, song ngữ Anh-Việt, bản dịch tiếng Việt của Hoàng Cường và Bích Thủy , NXB Thanh Niên, Hà Nội 2000 (in lần thứ 3).
Nguồn:Thời báo Kinh tế SG