Sản phẩm của ai
Chưa bao giờ vấn đề giáo dục và chương trình học trong nhà trường được xã hội quan tâm như hiện nay. Báo chí lên tiếng về tình trạng học sinh bỏ học, nạn học vẹt, nạn dạy thêm học thêm tràn lan... Tôi đọc và thấm thía, một nỗi buồn, cho những chú chim non bị trói buộc trong cái lồng sơn son thiếp vàng đang treo trên cành cây cao kia...
Năm học trước, tôi gửi con tôi vào một lớp luyện của một giáo viên giỏi khác trường con mình đang học với hy vọng bổ sung “ nguồn năng lượng mới”cho cháu. Ngay buổi học đầu tiên cô gọi đến mắng tôi tới tấp rằng, “nó mất kiến thức cơ bản rồi, chẳng biết nó học gì ở trường”. Tất nhiên, tôi sốc (vì cháu là bọc sinh giỏi với điểm trung bình môn trên 9 phẩy, vì tôi chưa quen với suy nghĩ con mình còn nhỏ và con mình cũng có thể ham chơi, học sa sút). Và tất nhiên, tôi mắng tới tấp, mà không kịp hỏi cháu tại sao. Tối đến, tôi ngồi vào bàn để giảng lại nội dung bài học ban sáng, mới hay ra. Bài ở lớp học thêm đi trước bài cháu đang học ở lớp 1 chương, nhưng vì ở lớp mới bạn lạ, cô mắng té tát, cháu im lặng chịu đựng, không hề giải thích!
Rút kinh nghiệm từ môn Toán, tôi đọc sách rất kỹ và tự kèm cháu môn Văn. Cách cảm thụ văn thơ không có vấn đề gì với thằng bé. Ngữ pháp cháu vững. Phần lý thuyết làm văn có chút vướng mắc cũng được tháo gỡ một cách vui vẻ. Hai chúng tôi lại rất ưa đọc sách tham khảo để tìm cách viết mới, sáng tạo, đọc báo để lấy thông tin minh hoạ và có những cuọc trao đổi rất lý thú về những dạng đề bài mở, có sức hẫp dẫn…Vậy nhưng, một điều tôi lấy làm lạ là bài viết ở lớp của cháu không bao giờ có điểm khá. Lời phê của cô giáo cũng rất chung chung, khó hiểu, không biết nên rút kinh nghiệm chỗ nào. Tôi mượn 1 bài điểm 9,5 của bạn cháu và 1 quyển vở học thêm của các cháu với cô giáo bộ môn, mới hay rằng, những bài kiểm tra ở lớp thực chất là bản sao của những bài văn mẫu cô dạy ở lớp học thêm.
Tôi ấm ức kể, chị tôi can, rằng cô dạy giỏi thì văn mẫu cũng tốt chứ có sao, gửi nó vào lớp học thêm đi. Cháu nghe lóm, nói nhỏ với tôi, thôi thôi, con học với cô ở lớp là đủ lắm rồi. Cô toàn phát âm “năm 2008” thành “lăm 2008”, “mười năm” thành “mười lăm”. Cô viết trên bảng rõ to “quan chi huyện”. Trong giờ ngữ pháp, cô nhầm một trạng ngữ là chủ ngữ, cả lớp ngạc nhiên. Có bạn thắc mắc, cô bảo, hồi nãy không phải trạng ngữ nhưng bây giờ: . . là trạng ngữ đấy! Cô cho những 42 câu hỏi yêu cầu về soạn trước để ngày hôm sau học phát biểu cho rôm rả vì sẽ có Ban giám hiệu dự giờ...
Liên quan đến chuyện các thầy cô ở trường, con trai chị hàng xóm nhà tôi góp chuyện, rằng cô dạy thể dục của rường cháu chỉ giảng lý thuyết, không bao giờ làm mẫu để học sinh quan sát. Cô chẳng bao giờ ra nắng. Cô bịt mặt kín mít khi buộc phải ra hố nhảy để đo kết quả nhảy xa của học sinh trong giờ kiểm tra. Hay như một thầy giáo nọ vừa nghe điện thoại vừa đọc tin nhắn trong giờ thực hành được học sinh “bấm giờ” thấy tiêu hao hết. . . 1/3 thời gian ngắn ngủi của tiết học 45 phút.
Mấy ngày gần đây, các nhà trường, các nha quản lý giáo dục rối lên vì cái góp ý kiến đánh giá ưu điểm, hạn chế và để xuất các giải pháp hoàn thiện chương trình, sách giáo khoa phổ thông” để báo cáo về Bộ GD - ĐT đã gần kề, 15 - 4. Phải hội thảo cấp trường, phải lấy ý kiến của tất cả giáo viên đối với chương trình – sách giáo khoa từng môn của các lớp trong các cấp học. Ý kiến của học sinh và các bậc cha mẹ cũng được trưng cầu. Có nghĩa là các bậc cha mẹ sẽ được thổ lộ nỗi lòng mà không sợ bi nghi ngại. Nhưng liệu việc làm này sẽ giải quyết được gì khi mà lịch học thêm vẫn dày đặc, bài tập về nhà vẫn được đếm bằng con số chục, phương pháp đọc chép, kiểu làm văn mẫu, e ngại sự sáng tạo và những câu hỏi ngược vẫn chưa thể nhận được sự động viên, khích lệ?
Nền giáo dục và những lỗ hổng như vậy còn rất nhiều. Nó là sản phẩm của ai? Của chương trình, của những bộ sách giáo khoa kinh điển, nhồi nhét nặng nề? Của cách dạy khô khan, thiếu sinh khí trong nhà trường... Vẫn còn kịp nếu chúng ta không muốn nhìn thấy bức tranh giáo dục do chính chúng ta vẽ ra, đang ngày càng tối màu đi.
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuTản mạn nghịch lý và tại sao???
29/12/2007Linh LinhToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpBóng đá: trò chơi cũ kỹ theo một trật tự cũ kỹ và trong một thế giới cũ kỹ
22/06/2006Trà ĐoáCái tâm đời thường
20/10/2005Phan Chí Thành“Gã nhà quê làm thương hiệu”
25/04/2005Văn hóa đọc cho thiếu nhi - cần không?
09/07/2005Phan Đăng