Người xưa có luận nơi thành bại?
Cùng với sự phát triển của nhịp sống hiện đại, vai trò cá nhân càng được nhìn nhận đúng đắn và đề cao hơn trong xã hội. Chúng ta mỗi ngày đề cao sự thành đạt ở mọi lĩnh vực khác nhau như tín hiệu tốt đẹp cho tương lai. Có lúc vì buồn, có lúc vì vui, có lúc vì hoài niệm, thong thả nghĩ và bất chợt hỏi: “Người xưa có luận nơi thành bại không”?
Quan niệm nghe có vẻ cũ kỹ nhất, nhưng bền vững nhất và mang tính khuôn mẫu nhất cho sự thành bại là "chính tâm, minh đức, thiện ý, tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ". Những phẩm chất được chuẩn bị cho từng con người ở từng bước đường cụ thể, quả không đơn giản chút nào. Quân tử phải hội đủ ba yêu cầu “chính tâm, minh đức, thiện ý" để có thể “tu thân" và nếu có thể thì thực hiện ba việc tiếp theo "tề gia, trị quốc, bình thiên hạ". Thế nhưng, cái sự đòi hỏi này quá lớn, lịch sử loài người chỉ có vài ba vĩ nhân như vậy.
Thành công của cổ nhân tùy từng thời mà có những đánh giá riêng biệt. Thành công có khi trọng danh vọng, thành công có khi trọng đức hạnh, thành công có khi trọng chữ nghĩa. Truyền thống người phương Đông hiếu học, nên sĩ tử luôn được đặt lên hàng đầu về sự "thành". Trong bài "Đi thi tự vịnh", Nguyễn Công Trứ cho rằng: "Đã mang tiếng ở trong trời đất. Phải có danh gì với núi sông". Bảng vàng đề tên là một trong những tiêu chí thành đạt khi xưa. Bút nghiên anh đồ đợi đến ngày đỗ đạt vinh danh cả họ hàng tôn tộc. Thử hỏi cái ngày quan trạng về làng bái tổ, sao không nở mặt nở mày chứ!
Ý nghĩa thành đạt của người xưa gắn liền với giúp nước giúp đời, chứ không phải khư khư lo nồi cơm niêu canh nhà mình. "Quốc gia lâm nguy, thất phu hữu trách", mỗi khi non sông bị giày xéo thì chuyện đánh đuổi ngoại xâm trở thành ước nguyện của bao người, như Đặng Dung cảm khái “quốc thù vị báo đầu tiên bạch" hay như Phạm Ngũ Lão đau đáu “làm trai nợ nước còn chưa trả, nhắc chuyện Vũ Hầu thẹn trí mưu". Hình ảnh người anh hùng dọc ngang trừ gian diệt bạo, đánh đông dẹp bắc cũng trở thành một biểu tượng sống ở chế độ phong kiến. Nữ sĩ Hồ Xuân Hùng đứng trước đền thờ Sầm Nghi Đống ta thán rằng: "Ví đây đổi phận làm trai được. Thì sự anh hùng hổ bấy nhiêu" hoặc nhà thờ Nguyễn Đình Chiểu viết “Lục Vân Tiên" cũng gửi gắm: “Nhớ câu kiến nghị bất vi. Làm người thế ấy cũng phi anh hùng". Vậy nhưng, vượt lên trên hết, người xưa công bằng ghi nhận sự thành bại của một người nằm ở bản lĩnh đương đầu với khó khăn thách thức nếu phải đường đời bằng phẳng hết, anh hùng hào kiệt có hơn ai". Thiền sư Quảng Nghiêm ( 1121- 1190) nương thân nơi cửa Phật vẫn có cái nhìn rộng lớn ra thế giới: "Chí trai hướng tới vầng cao thẳm. Chớ hướng Như Lai tiếp lộ trình". Sống hết lòng, sống tận tụy với cuộc đời bằng một ý thức vươn lên thì sự thành đạt cũng hiện rõ dần. Người nào muốn bay và dám bay thì chang lo gì không có chân trời, dẫu có lúc bẽ bàng thua thiệt, dẫu có lúc áo gấm đi đêm!
Không quá chú trọng đến luân hồi hay kiếp sau, nhưng nói gì thì nói, sự thành đạt của một đời người là để lại tiếng thơm cho con cháu. Sinh thời luôn trắc ẩn "non thấp non cao mây thuộc, cây cứng cây mềm gió hay", những năm tháng hiến dâng cao đẹp của danh nhân Nguyễn Trãi khiến hậu bối tin rằng ngay cả trong bi kịch oan án Lệ Chi Viên thì ông cũng chẳng mong gì hơn là vàng vua Lê Thánh Tông thay mặt hậu thế ban tặng Ức Trai tâm thượng quang Khuê tảo”. Cũng như thi hào Nguyễn Du lấp lánh đi qua cõi người "mua vui cũng được một vài trống canh" vẫn xa váng tự hỏi mình có đủ tài đức để "bất tri tam bách dư niên hậu, thiên hạ hà nhân khấp Tố Như".
Bây giờ kinh tế thị trường, nhiều thứ đều quy đổi dễ dàng ra "đô", nhưng người giàu chưa chắc đã là người sang, bộ quần áo thời trang hay mùi nước hoa đắt tiền chưa chắc nói được gì về phẩm giá... |
Người xưa luận thành bại đã như chuyện... ngày xưa. Còn bây giờ, có thể vì ham hố tiến thân, có thể vì khoa trương khoe mẽ, xã hội Việt Nam những năm đầu thế kỷ XIX xuất hiện không biết bao nhiêu kiểu chạy chức, chạy quyền, chạy học vị, chạy giải thưởng, chạy danh hiệu... Lặng lẽ nghĩ mà kinh, càng nghĩ càng kinh?
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpBóng đá: trò chơi cũ kỹ theo một trật tự cũ kỹ và trong một thế giới cũ kỹ
22/06/2006Trà ĐoáCái tâm đời thường
20/10/2005Phan Chí Thành“Gã nhà quê làm thương hiệu”
25/04/2005Văn hóa đọc cho thiếu nhi - cần không?
09/07/2005Phan ĐăngTri thức có thúc đẩy quá trình tiến hóa hay không?
26/07/2006Đỗ Kiên Cường