| Làm sao đây?
 Làm sao kiếm được nhiều tiền ?
 Làm sao kiếm được tên miền (domain) thật ngon ?
 Làm sao giấc ngủ cho tròn ?
 Làm sao khi chết vẫn còn lưu danh ?
 Làm sao để tiền bóng banh ?
 Làm sao để nó nhanh nhanh sinh lời ?
 Làm sao sống giữa cuộc đời ?
 Làm sao sống được chơi bời xa hoa ?
 Làm sao cứ mãi trêu hoa ?
 Làm sao biết được người ta yêu mình?
 Làm sao biết cách tỏ tình ?
 Làm sao biết được rằng mình đang yêu?
 Vô địch? Tiền là tiên là PhậtLà sức bật của lò xo
 Là thước đo của lòng người
 Là tiếng cười của tuổi trẻ
 Là sức khỏe của tuổi già
 Là cái đà của danh vọng
 Là cái lọng để che thân
 Là cán cân của công lý
 Là triết lý của cuộc đời
 Về tiền
 
 Xưa nay ai cũng nói đến tiền
 Là vàng, là bạc, cũng là tiên
 Đồng tiền đem đến bao ân oán
 Bao chuyện phiền nhiêu sẽ đến liền
 Có tiền cũng bực, không tiền cáu
 Biết làm sao hỡi các bạn hiền
 Tiền là ham muốn của nhân gianLàm bao kẻ đảo điên vì tiền
 Nó đâu có phải là nàng tiên
 Mà sao sức mạnh hơn tiên giáng trần
 Ca dao
 
 Tiền trao cháo múc
 Không tiền cháo trút lại mau
 Tin nhau buôn bán cùng nhau
 Thiệt hơn, hơn thiệt, trước sau như lời
 Hay gì lừa đảo kiếm lời
 Một nhà ăn uống, tội trời riêng mang
 Theo chi những thói gian tham
 Phôi pha thực giả tìm đường dối nhau
 Của phi nghĩa có giàu đâu
 Ở cho ngay thật giàu sau mới bền
 
 
 Trong tay chẳng có một đồng
 Miệng nói như rồng cũng chẳng ai nghe
 Vai mang túi bạc kè kè
 Nói quấy nói quá người nghe ầm ầm
 
 Có tiền vợ vợ chồng chồng
 Không tiền chồng Đông vợ Đoài
 
 Giàu sang lắm kẻ tới nhà
 Khó khăn nên nỗi ruột rà xa nhau
 
 Đồng tiền không phấn không hồ
 Mà sao khéo điểm khéo tô mặt người
 
 
 Chơi đề
 
 Đêm qua tớ ngủ nằm mê
 Đánh con 36 nó lại về 63
 Sáng nay tớ mới chạy ra
 Nhà cái để đánh con 63 mười ngàn
 Tối về không biết trách than
 Mười ngàn của tớ tan tành khói mây
 Bây giờ tớ vẫn ngồi đâyTiếc con 36 hôm nay lại về
 Thương thay cái số lô đề
 Đánh con nọ nó lại về con kia
 Nhiều lần tớ phải thức khuyaNghiên cứu kết quả để tia con đề
 Đánh đề là phải ra đê
 Nhưng sao tớ lại cứ mê đêm ngày
 Biết đâu tớ lại gặp may
 Trời cho mấy điểm cầm tay đẫy đà
 Tay cầm năm chục trên tayNgẫm đi ngẫm lại hôm nay đánh gì
 Thuốc lào liên khúc mấy bi
 Thơ tay nghiền ngẫm biết ghi con nào
 Hôm nay chắc chắn đầu caoChắc con 99 sẽ vào lô rơi
 Chắp tay khấn vái ông trời
 Hôm nay được số cả đời ấm no
 Xong rồi vẫn thấy lo lo
 Vì nay ta cốp vố to một lần
 Đánh xong vẫn cứ phân vânTối về tẩn ngẩn tần ngần chờ tin
 Nghĩ là chắc được như zin
 Khi có kết quả 90 to đùng
 Giờ đây như kẻ điên khùngMắt thì trợn ngược, mồm phùng to ra
 Hôm nay trời lại phạt ta
 Ngày mai ta phải bán nhà đi chơi
 Thơ tiền...!
 Ngồi buồn tự hỏi thế gianĐồng tiền sức mạnh vô vàn phải chăng?
 Cuộc sống đang rất thăng bằng
 Vì tiền xáo trộn lăng nhăng hết rồi
 Mới có vài tháng đây thôiGiá cả lên xuống đứng ngồi không yên
 Đồng tiên lạm phát triền miên
 Không theo quy luật tự nhiên nữa rồi
 Giá vàng nhảy vọt liên hồiGiá xăng được thế đồng thời cũng lên
 Lương thì bò chậm như sên
 Công nhân viên chức ngồi rên "Thiếu tiền"
 Mong rằng chính sách ưu tiênĐem lại cuộc sống bình yên mọi nhà...
 Tiền đâu phải là tất cả(Trần Vân Sơn, Trà Vinh)
 
 Nghiên cứu tiền mới biết đến tiền
 Không phải tiền như tiên mình nghĩ
 Đô la Mỹ cũng như Việt nam đồng
 Nó chỉ là một tờ giấy không
 
 Trông chờ nó cuộc đời sẽ khổ
 Để cho nó công cụ tuyệt vời
 Là làm phương tiện trong cuộc sống
 Tống suy nghĩ tiền là tất cả
 
 Mà nó là vất vả làm ra
 Để cho ta thấy được hạnh phúc
 Lúc được ở bên cạnh gia đình
 Tình anh em, cha mẹ, vợ chồng
 Chúc Tết
 Thơ Tú Xương
 
 Lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau:
 Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu
 Phen này ông quyết đi buôn cối
 Thiên hạ bao nhiêu đứa giã trầu
 Lẳng lặng mà nghe nó chúc giàu:Trăm, nghìn, vạn mớ để vào đâu?
 Phen này, ắt hẳn gà ăn bạc
 Đồng rụng, đồng rơi, lọ phải cầu.
 Lẳng lặng mà nghe nó chúc sang:Đứa thì mua tước; đứa mua quan.
 Phen này ông quyết đi buôn lọng,
 Vừa bán vừa la cũng đắt hàng.
 Lẳng lặng mà nghe nó chúc con:Sinh năm đẻ bảy được vuông tròn.
 Phố phường chật hẹp, người đông đúc
 Bồng bế nhau lên nó ở non.
 Bắt chước ai ta chúc mấy lờiChúc cho khắp hết ở trong đời
 Vua, quan, sĩ, thứ, người muôn nước
 Sao được cho ra cái giống người.
 Thằng Bờm tân thời Thằng Bờm có cái quạt moQuan tham xin đổi ô-tô Cam-rì
 Bờm rằng chẳng thích Cam-rì
 Đường xe kẹt cứng làm gì thoát ra?
 Quan tham tiếp tục lân laHỏi Bờm xin đổi vi-la mặt tiền
 Bờm rằng không lấy mặt tiền
 Mai sau quy hoạch mặt tiền cũng bay
 Nên Bờm đành phải xua tay...Quan tham đề nghị đổi ngay chức quyền
 Bờm rằng chẳng thích chức quyền
 Tham ô, hối lộ đi liền nhà giam
 Bờm liền nói thẳng: "Hổng tham"Quan tham nóng mặt: "Mày tham cái gì?"
 Thằng Bờm chỉ biết cười khì:
 "Cái tâm, cái đức có thì đổi ngay"
 Quan tham đành phải... bó tayTìm đâu tâm, đức những ngày làm quan?
 10 tiêu chuẩn yêu
 Một yêu anh có Sen-koHai yêu anh có Pơ-giô cá vàng
 Ba yêu nhà cửa đàng hoàng
 Bốn yêu hộ khẩu rõ ràng thủ đô
 Năm yêu không có bà bô
 Sáu yêu Văn Điển ông bô sắp về
 Bảy yêu anh vững tay nghề
 Tám yêu sớm tối đi về có nhau
 Chín yêu gạo trắng phau phau
 Mười yêu nhiều thịt ít rau hàng ngày.
 Tờ tiền
 Tiền là cái chi chiTiền là mảnh giấy số ghi rõ ràng
 Có tiền phú quý giàu sang
 Không tiền lắm kẻ cơ hàn điêu linh
 Có tiền lắm kẻ chung tìnhKhông tiền nó đá cho mình quay lơ
 Có tiền kẻ đợi người chờ
 Không tiền bàn hữu thờ ơ đứng nhìn
 Có tiền đầy đủ họ hàngKhông tiền cô bác bàng hoàng chơi vơi
 Có tiền thỏa thích ăn chơi
 Không tiền làm toát mồ hôi cả ngày
 Có tiền sáng sỉn chiều sayKhông tiền bụng đói suốt ngày nằm phơi
 Có tiền bát phố xe hơi
 Không tiền nằm ngủ chao ôi đói lòng
 Có tiền cưới vợ gả chồngKhông tiền tơ hồng ông cũng quên se
 Có tiền anh nói em nghe
 Không tiền anh nói em chê anh nghèo
 Không tiền khổ lắm ai ơiKhông tiền cam phận mồ côi một mình
 Đói cho sach rách cho thơm
 Nguyễn Xuân Tính
 Cha cu ly, con đi cửu vạnMẹ lang thang mua bán ve chai
 Đói thì cơm bụi lai rai
 Khát tu nước máy, ngủ ngoài công viên
 Đói, tự làm kiếm tiền “đói sạch”Rách, giữ gìn phong cách “rách thơm”
 Hơn bao nhiêu kẻ bất lương
 Xoay tiền bằng đủ mọi đường gian tham
 Chủ nhiệm HTX
 Mỗi người làm việc bằng hai
 Để cho chủ nhiệm mua đài, mua xe
 Mỗi người làm việc bằng ba
 Để cho chủ nhiệm xây nhà, xây sân
 Mỗi người làm việc bằng năm
 Để cho chủ nhiệm vừa nằm vừa ăn...
 Tết với sếp
 
 Xuân này khác hẳn mấy xuân qua.
 Chứng khoán thua đau khắp mọi nhà.
 Cơ quan thưởng Tết... vài kí gạo.
 Tết nằm ăn cháo với... khoai ta.
 
 Tết đến xuân về thêm nhức xương.
 Cái vụ tiền thưởng với tiền lương.
 Long lanh đôi mắt, nhân viên đợi.
 Đỏng đảnh làm duyên, sếp bảo chờ.
 
 Tết đến xuân về, chán với chê.
 Tiệc tùng đình đám tới phủ phê.
 Lơ thơ tháng chạp vài đám cưới.
 Xuân này, thôi nhé ở nhà chơi.
 
 Nước cờ cao
 Bố vào tù “hy sinh đời bố”Bởi bố lo “củng cố đời con”
 Bao năm đục khoét, rút bòn
 Những mong để lại cho con thật nhiều
 Cả đời con ăn tiêu xả lángVài năm tù chẳng đáng là bao
 Đây là một nước cờ cao
 Nước này không phải anh nào cũng tinh
 Tống biệt tù
 (Thơ thi sĩ Thâm Tâm)
 Đưa tiền bạc tỉ mà không xongTa nghe khổ não cả trong lòng
 Bóng chiều hắc ám đen thui thủi
 Cả đống vàng đô thôi đi tong.
 Ta biết người bị còng hôm trướcKhi công an khui ra tuốt luốt
 Dũng anh, Dũng Huế vào trại luôn
 Thức đến bao đêm chờ đến lượt!
 Ta biết Việt Tiến sáng hôm nayKhám nhà, thứ trưởng bị còng tay
 Con rể rồi đây cùng đến lượt
 Gia tài đâu chỉ trang trại này?
 Người thua ừ nhỉ người bóc lịchTiền tỉ coi như chiếc lá bay
 Trang trại coi như là hạt bụi
 Gái đẹp chân dài hơi rượu say.
 Tiền mạnh quá trời
 (họa nguyên vận 14 câu kết Truyện Kiều)
 Nguyễn Xuân Tính
 Ngẫm xem tiền mạnh quá trờiLắm tiền, lắm của lắm người cầu thân
 Tiền là tiên, Phật giáng trần
 Cho leo cao mới được phần leo cao
 Đồng tiền thiên vị bên nàoBên nặng, bên nhẹ dồi dào cả hai
 Phép mầu của nó cực tài
 Vung tiền lập tức họa tai xoay vần
 Có tiền phù hộ độ thânKhỏi cần cầu thánh, cầu thần đâu xa
 Đồng tiền biến hóa người ta
 Biến anh dốt nát thành ra anh tài!
 Mấy lời góp nhặt dông dàiĐêm nằm suy ngẫm thức hoài năm canh
 Truyện Kiều
 (Nguyễn Du)
 
 Trong tay đã sẵn đồng tiền
 Dầu lòng đổi trắng thay đen khó gì
 
 ...
 Tiền lưng đã sẵn, việc gì chẳng xong
 
 
 "Đố ai !"
 
 Đố ai đếm được lá rừng ?
 Đố ai đếm được… tiệc mừng liên hoan ?
 Khắp nơi sôi nổi tràn lanHọp to, họp nhỏ, họp bàn…đều “xơi”
 Bia lon, đặc sản… kính mờiTha hồ nhậu nhẹt ai thời… xót đâu
 Bỏ ra tiền túi mới đauCòn tiền công quỹ ai sầu làm chi !
 Vài triệu bạc đã thấm gìBao nhiêu hội nghị cũng vì… dân thôi ?!
 Công văn, chỉ thị… phớt đờiMặc ai tiết kiệm…, “ông” ngồi say sưa
 Hết mùa nắng…. Lại mùa mưaĂn chơi lãng phí vẫn chưa chịu dừng
 Đố ai quét sạch lá rừng ?Đố ai “quét” được…tiệc mừng liên hoan ?
 
 
 Thơ về Giá - Lương
 
 Giá ơi thương lấy lương cùng !
 Tuy rằng khác loại nhưng chung là tiền.
 Thương nhau lương giá đi liền
 Ghét nhau lương giá hai miền xa xôi.
 
 Gió đưa cái giá về trời,
 Cho lương ở lại chịu nhiều đắng cay.
 Giá ơi ta bảo giá này:
 Giá lên nhanh quá có ngày…chết lương.
 
 Nhiễu điều phủ lấy giá gương
 Đồng lương vật giá phải thương nhau cùng.
 Người ta đi cấy lấy công,
 Tôi nay đi cấy còn trông nhiều bề
 
 Trông cho vật giá…rẻ rề,
 Lương tăng vùn vụt là mê lắm rồi.
 Bắc thang lên hỏi ông trời
 Giá lương như thế, dân thời sống sao?
 
 Ông trời ổng biểu kệ tao,
 Mày đi hỏi sếp chứ tao biết giề!
 Phú hai mặt đồng tiền
 (Độc vận)
 Nguyễn Xuân Tính
 Tệ chính là tiền;Tiền cũng là bạc
 Sức mạnh của nó ta vốn suy tôn
 Chức năng của nó không ai bài bác
 Nói “Tiền tài như phấn thố”, e đánh giá saiBảo “Có tiền có tất cả” cũng là xuyên tạc
 Có tiền thì no cơm lành áoNhà cửa rộng khang trang
 Không tiền thì đói rách bần hànVách đất lều tranh xơ xác
 Lạ chi ma lực đồng tiềnVốn biết phép mầu đồng bạc
 “Thiên biến vạn hóa” sấp biến ra ngửa
 Trắng biến ra đen
 “Thất đảo bát điên” đúng hóa thành sai
 Thiện hóa thành ác
 Tiền biến anh dốt nát thành kẻCó đức, có tài
 Bạc điều đứa ngu ngơ nắm giữ
 Chức này chức khác
 Tiền cứu trợ người nghèo khổThoát khỏi cảnh khó khăn
 Bạc dắt dẫn quân bất nhân
 Vào trong vòng trụy lạc
 Của đâu mà chất đầy nhàTiền đâu mà tiêu như rác?
 Người lao động thì thắt lưng buộc bụngĐóng góp chắt chiu
 Kẻ ngồi mát lại thả sức phóng tay
 Vét vơ đẽo vạc
 Ngửi thấy “hơi đồng” phường gian thamTìm cách săn lùng
 Nghe tiếng “sột soạt” bọn lưu manh
 Trổ tài kiếm chác
 Tiền sai quân thất đức đâm thuê chém mướnSát hại lẫn nhau
 Bạc khiến bọn bất nhân bể mặt vỡ đầu
 Tan thây mất xác
 Trai vì bạc lắm thằng vượt mặt Sở KhanhGái ham tiền khối ả hơn đồ đĩ rạc
 Một ngàn lẻ một chuyện vì tiềnHàng tỷ những mưu mô vì bạc
 Nay đang thời đổi mới cơ chế làm ăn
 Nên tiền chảy như mưa
 Lại gặp vận kinh tế thị trường hội nhập
 Nên bạc tuôn như thác
 Chớ nghĩ “có tiền mua tiên cũng được”Nên sẵn sàng mua bán lương tâm
 Đừng tương “nén bạc đâm toạch tờ giấy”
 Nên ngang nhiên đâm vào tội ác
 Ăn lắm của độc ắt bội thực không tiêuTham thực cực thân bởi buốt nhiều khó khạc
 Lắm tiền chưa hẳn đã hạnh phúc vinh thân
 Tham bạc có khi bị tù đầy mọt xác
 Đồng tiền hai mặt, đừng có chủ quanSấp ngửa trắng đen, đề cao cảnh giác
 
 Nhờ ông dạy cách làm giàu
 Nguyễn Xuân Tính
 Ngày xưa ông bủng, ông beoVợ con nhếch nhác, nhà nghèo xác xơ
 Từ ngày lên chức đến giờ
 Đời ông đã đạt giấc mơ đổi đời
 Sẵn tiền ông sắm xe hơiSẵn đất ông dựng mấy ngôi nhà lầu
 Con ông du học Tây, TàuVợ ông kẻ hạ người hầu tới lui
 Ông đi rao giảng khắp nơi
 “Làm giàu không khó” ai ơi làm giàu!
 
 Dân nghèo nghe nói rủ nhau
 Nhờ ông dạy cách làm giàu cho dân
 Máu cờ bạc Vầng trăng ai xẻ làm đôiNửa in tứ sắc nửa kia bài cào
 Đánh bài ta cứ thẳng tay
 Tiền bạc thì cứ đi vay mà dùng
 Đừng dại lấy tiền mình chơiChơi tiền người khác lỡ thua...thì xù
 Ngẫm thay mưu sự tại trời
 Chơi bài kiểu đó nên thua đều đều
 Chẳng ai cho mượn cho vayBực mình lấy tiền của mình ra chơi
 Tiền mình chơi tưởng linh hơn
 Ai ngờ trời bắt phải là trắng tay
 Hết tiền hết bạc từ đâyMà dòng máu nóng cờ bạc vẫn trôi.
 Kết bạn cờ bạc
 Tứ hải giai huynh đệBốn tay lại một "sòng"
 Nào cùng nhau "tiến lên"
 Đánh bài đánh bài điĐừng có nghĩ ngợi chi
 Có bài thì cứ đánh
 Hết tiền lại cứ vay
 Hết đen rồi lại đỏ
 Đời này có là chiĐã mang tiếng là vay
 Thì cứ vay cho đã
 Khi nào thắng sẽ trả
 Còn nếu không thì xù
 Đánh bài là sướng thếNghĩ đúng không bạn hiền
 Kiếp đỏ đen
 Cờ bạc là bác thằng bần
 Ở đời ít bạn nhiều bèRủ nhau nhậu nhẹt lè nhè suốt đêm
 Đên khi ai nấy say mèm
 Lăn đùng ra ngủ chẳng thèm nhờ ai
 Cà phê cà pháo bạc bàiKhông làm mà lại nằm dài thế kia
 Học chi cái thói ba lia
 Suốt ngày chỉ giỏi tía lia cái mồm
 Uổng công cha mẹ sớm hômTảo tần khổ cực lo còm tấm thân
 Vì con mà phải nợ nần
 Mồ hôi nhỏ giọt trăm phần đắn đo
 Sao con chẳng thấu chẳng loMẹ cha đã chết giả đò khóc than
 Giờ đây ai nữa khuyên can
 Cả đời lam lũ tấm thân thấp hèn
 Có tiền! ai cũng vui cườiBạn bè đủ kiểu bao người viếng thăm
 Say sưa nhậu nhẹt bao năm
 Quên đi tất cả chỉ nhằm nghĩa ân
 Đến khi tiền đã cạn dầnKhông còn một cắc nợ nần khắp nơi
 Bạn bè chẳng thấy đến chơi
 Đến đâu cũng vẫn im hơi vắng lời
 Gặp ai cũng bảo giờ thờiPhải lo sự nghiệp chẳng mời được đâu
 Thân tàn lui gót âu sầu
 Ngán thay thế thái tình đâu mất rồi
 Giờ đây ta đã lỗi thờiThôi đành đành vậy cam đời ngu si!
 Hân lòng than vãn ích gì
 Xót xa uất nghẹn ai bi " thói đời! " !
 Tiền!
 Sỹ diện - lòng tự trọng
 Muốn tiền! thì phải đi làmMồ hôi đổ xuống phải cam thân rồi
 Ngồi không! ăn chực của người
 Miệng đời nói mãi coi mòi chẳng xong
 Muốn cho thân khỏi long đongSiêng năng chăm chỉ chẳng trông lo phiền
 Đến khi kiếm được nhiều tiền
 Hãy cho mẹ với nhớ liền nha con!!!
 Say - Thói đời tình và tiền
 Tình đời ngao ngán lắm thayVì tiền tham vọng nên hay đổi lòng
 Ra đi chẳng thiết ai mong
 Ở lại chẳng bận ngóng trông mong chờ
 Giờ đây đành phải hững hờThôi đừng đến nữa ván cờ đã xong
 Còn gì đâu nữa mà mong
 Vạn lời xin lỗi chờ trông thêm phiền
 Tình tiền hai lối rẽ riêngKhi lòng và dạ ngã nghiêng vì tiền
 Tâm hồn điên đả đảo điên
 Chúc ai vui dạ vô duyên cam phần
 Tặng ai bài hát ân cầnLặng yên chẳng nói tình gần như xa
 Xin đừng lưu luyến thiết tha
 Mộng mơ hoài vọng tình đà du tiên
 
 
 Tri nhân tri diện bất tri tâm*)
 
 Tri nhân tri nghiã tri tình
 Tri ân tri ái cùng mình với ai
 Thói đời lòng một dạ hai
 Tri nhân tri diện chẳng tài tri tâm !!!
 
 Đồng tiền có nghĩa lý chi
 Mà sao thiên hạ khinh khi mọi ngươì
 Thế gian nghĩ cũng nực cười
 Trọng tiền quên nghĩa đất trời có hay
 
 Lòng người thật đáng tởm thay
 Vì tiền quên cả ơn dày đã mang
 Dù cho tình nghĩa đầy tràng
 Con người sâu hiểm chằng màng gì đâu
 
 Ở đời sách đã có câu
 "Ăn cháo đá bát " để hầu khuyên ai
 Con người lòng một dạ hai
 " Bàng Quyên Tôn Tẩn " ghi sâu đáy lòng
 
 Làm người sao chẳng nhớ công
 Ai thương nuôi dưỡng sánh sông biển dài
 Thế sao sao lại chơi bài
 "Trọng tiền quên nghĩa" bao ngày đã mang
 
 Ngàn năm bia miệng vẫn vang
 Ai đời nuôi rắn hổ mang cắn người
 Hãy nên ghi nhớ mấy lơì
 " Tri nhân tri diện bất thời tri tâm "
 
 *)Thấy người, thấy mặt nhưng không thể thấy và hiểu tận trong lòng người ta được
 
 
 Viết cho người bạn cờ bạc
 
 Có một người bạn tốt
 Ta có một bờ vai
 Để những lúc buồn,vui
 Ta có người san sẻ.
 
 Sao bạn không nghĩ thế
 Mà trượt dài tháng năm
 Cờ bạc...rồi khó khăn
 Nợ chất chồng...quay quắt ?
 
 Bao dung trong nước mắt
 Tha thứ...toát mồ hôi
 Thương nhiều lắm bạn tôi
 Sao bạn không tỉnh ngộ ?
 
 Trượt dài theo năm tháng
 Mất việc sống lang thang
 Trở thành kẻ dối gian
 Sống lừa người...phản bạn
 
 Tiền !Mồ hôi nước mắt
 Sao nỡ cướp của người
 Tội lỗi dưới gầm trời
 Là dối lừa tình bạn.
 
 Bạn! Sao như thế được
 Tội!Đâu phải trời đầy
 Lời khuyên chẳng vào tai
 Thôi ta đành mất bạn.
 
 Nhắn ai chơi cờ bạc
 Mãi là bác thằng bần
 Tù tội nhục bản thân
 Làm ê chề gia cảnh ...!
 Thương kẻ cờ bạc
 
 Đi cầu đi cúng khắp nơi
 Nhưng tâm không sáng thì đời tối tăm
 Lười làm, cờ bạc lăng nhăng
 Hết tiền thành kẻ bất nhân mất rồi
 
 Thương cho một kiếp làm người
 Cả đời cờ bạc ...thành người vô lương
 Vợ con, bè bạn coi thường
 Mà sao vẫn cứ một đường để đi
 Muốn thành cái thứ vô tri...
 Vài anh
 
 Một anh làm chẳng nên chi
 Hai anh ngồi lại tức thì lai rai
 Ba anh không dám nói sai
 Nhậu cho đến sáng ngày mai ngủ bù
 Bốn anh.. thôi bữa này tu
 Không ăn không nhậu từ từ "mình binh"
 
 Năm anh nổi nhạc linh đình
 Ðua nhau ca hát nhạc tình cải lương
 Sáu anh lúc ấy mới phiền
 Uống bia, hút thuốc như nghiền xì ke
 Bảy anh kết lũ kết bè
 Tán dóc nói bậy ai nghe hết hồn
 Tám anh đừng tưởng là khôn
 Anh nào anh nấỵ... đem chôn là vừa
 Chín anh cứ nghĩ là thừa
 Mải mê cờ bạc lọc lừa thâu đêm
 Mười anh đủ hội mà xem
 Đua xe lạng lách chẳng thèm biết ai...
 
 Thôi nào hỡi những chàng trai
 Hãy vì sự nghiệp ngày mai ...tu mình.
 
 
 Đàn ông
 
 Đàn ông ưa nhậu suốt ngày
 Bởi vì cần sức kéo cày cả đêm
 Đàn ông bản tính... giời ơi
 Bà nào nói vậy dở hơi là bà
 
 Đàn ông nhậu nhẹt tà tà
 Lái xe đụng ẩu, vào xà lim chơi
 Đàn ông không thích nói dai
 Chẳng qua là để lắng tai nghe bà
 
 Đàn ông ở bẩn như ma
 Là vì tiết kiệm áo bà vợ may
 Đàn ông hay đánh bài tây
 Bởi vì ông muốn tiền đầy trong băng
 Được thì dắt vợ đi ăn
 Lỗ thì đành chịu cắn răng kéo cày
 
 Đàn ông cờ bạc gớm ghê
 Nướng nhà, nướng cửa, nướng thê, nướng đời
 Được thì dắt bạn đi chơi
 Thua thì xin vợ: “Anh hơi... túng tiền!”
 
 Đàn ông sáng mắt rõ mày
 Ra đường gặp gái liếc ngay tỏ tình
 Khen cô eo nhỏ mặt xinh
 Nếu em được rảnh... chúng mình hẹn nhau...
 
 Đàn ông cặp mắt láo liên
 Giữa đường gặp gái ngó xiên ngó quàng
 Đến khi gái đến hỏi chàng
 Dối rằng: “Chưa vợ chưa nàng nào đâu!”
 
 Đàn ông bản tính lăng nhăng
 Nhờ trời, em Xuyến, em Hằng đều thương
 Thôi thì... Nhỏ, Lớn cùng giường cho vui
 Đàn ông chẳng phải nhặng thường
 Chỉ bu quanh đám các nường gái tơ
 
 Xun xoe đến độ phát khờ
 Sức thì chả mấy, mệt phờ sợi râu.
 
 Cờ bạc
 
 Bài bạc làm chi khổ hại tâm
 Kẻ mê tham nhiễm gốc sai lầm
 
 Muốn gom tiền bạc vô đầy túi
 Rốt cuộc đói nghèo khổ họa thâm.
 
 Tiền gốc nó là bạc bẽo thay!
 Bõ vào trong túi bữa hôm nay
 
 Sáng mai nó chạy tiêu đâu mất
 Vì nó bao người mãi đắng cay.
 
 
 
 Đây thôn lạm phát
 (phỏng thơ Hàn Mặc Tử)
 
 Sao em không về xem bão giá,
 Từ mấy ngày qua chới với luôn.
 Tiền lương vừa lãnh cầm đi chợ,
 Bão giá quây quanh mặt xanh rờn.
 Giá theo lối giá, lương đường lương,
 Đời sống hôm nay thật thảm thương.
 Tiền lương tiền thưởng như chiếc lá,Có trụ qua mùa bão giá không?
 
 Mơ đến ngày nao...đến ngày nao,
 Lương mình được lãnh tăng thật cao.
 Điện nước xăng dầu-ồ chuyện nhỏ,
 Cuối tháng lãnh lương, thở cái phào.
 
 
 Tiền không mua được...
 Tiền mua được cao lương mĩ vị, nhưng không mua được sự ngon miệng
 Tiền mua được thuốc, nhưng không mua được sức khoẻ
 Tiền mua được đồng hồ Rolex, nhưng không mua được thời gian
 Tiền mua được bộ quần áo sang trọng, nhưng không mua được phong cách
 Tiền mua được hợp đồng bảo hiểm, nhưng không mua được sự yên ổn
 Tiền mua được Sex, nhưng không mua được tình yêu
 Tiền mua được nhà cao cửa rộng, nhưng không mua được tổ ấm
 Tiền mua được kính Rayban, nhưng không mua được tầm nhìn
 Tiền mua được máy tính, nhưng không mua được sự sáng tạo
 Tiền mua được địa vị, nhưng không mua được sự kính trọng
 Tiền mua được sách, bằng cấp nhưng không mua được tri thức
 Tiền mua được đàn, nhưngkhông mua được cảm xúc…
 Tiền có thể thoả mãn được tham vọng, nhưng không thoả mãn được khát vọng.
 
 
 Khác nhau giữa Người Giàu & Kẻ Nghèo
 Nghịch cảnh không đáng sợ, mà sợ người ta góp phần tạo ra nó để bị đọa đày trong đó
 (Nguyễn Tất Thịnh)
 
 Người giàu ngày ăn ba bữa
 Người nghèo nấu nữa ăn thêm
 
 Người giàu họ ngủ ban đêm
 Người nghèo lại muốn ngủ thêm ban ngày
 
 Người giàu sắm cuốc sắm cày
 Người nghèo lại sắm đôi giày đi chơi
 
 Người giàu làm tốt rồi nghỉ ngơi
 Người nghèo lại muốn dong chơi khi làm
 
 Người nghèo tỉ phú thời gian
 Người giàu họ có cơ man việc làm
 
 Người nghèo gặp khó từ nan
 Người giàu họ quyết vượt cả ngàn khó khăn
 
 Người nghèo hủ hóa tục trần
 Người giàu muốn tạo nhân gian thiên đường
 
 Người nghèo sống dựa lòng thương
 Người giàu sống cố không vương lụy tình
 
 Người nghèo hóng hớt u minh
 Người giàu trải nghiệm cho mình Huệ năng
 
 Money, Money, Money (Tiền, Tiền, Tiền bạc)
 Lời : Ban nhạc ABBA
 
 I work all night, I work all day
 To pay the bills I have to pay
 Ain't it sad?
 
 And still there never seems to be
 A single penny left for me
 That's too bad
 
 In my dreams I have a plan
 If I got me a wealthy man
 I wouldn't have to work at all
 I'd fool around and have a ball
 
 Money, money, money
 Must be funny
 In a rich man's world
 Money, money, money
 Always sunny
 In a rich man's world
 Aha-ahaaa... All the things I could do
 If I had a little money
 It's a rich man's world
 It's a rich man's world
 
 A man like that is hard to find
 But I can't get him off my mind
 Ain't it sad?
 
 And if he happens to be free
 I bet he wouldn't fancy me
 That's too bad
 So I must leave, I'll have to go
 To Las Vegas or Monaco
 And win a fortune in a game
 My life would never be the same
 
 Money, money, money
 Must be funny
 In a rich man's world
 Money, money, money
 Always sunny
 In a rich man's world
 
 Aha-ahaaa, all the things I could do
 If I had a little money
 It's a rich man's world
 Money, money, money
 Must be funny
 In a rich man's world
 Money, money, money
 
 Always sunny
 In a rich man's world
 
 Aha-ahaaa, all the things I could do
 If I had a little money
 It's a rich man's world
 It's a rich man's world
 
 
 Tiền, Tiền, Tiền bạc
 Tạm dịch lời ABBA
 
 Tôi làm suốt đêm, tôi làm suốt ngày,
 Để trả tiền cho những hóa đơn
 Có đáng buồn không nhỉ?
 
 Và mãi vẫn thế, chẳng xu lẻ nào
 Còn sót lại với tôi
 Tệ quá đi!
 Trong giấc mơ tôi mơ tới điều
 Nếu có một người đàn ông giàu có
 Sẽ chẳng phải làm nhiều việc thế,
 Sẽ rong chơi và có thời gian vui vẻ
 
 Tiền, tiền, tiền bạc
 Hẳn là vui
 Trong thế giới người giàu
 Tiền, tiền, tiền
 Luôn nhoẻn miệng
 Trong thế giới người giàu
 
 Aha-ahaaa... mọi thứ tôi đều có thế làm
 
 Nếu tôi có một chút tiền
 Đó là thế giới những người giàu
 Đó là thế giới những người giàu
 Người đàn ông như thế thật khó tìm
 Nhưng tôi chẳng thể dẹp ý tưởng đó
 Có đáng buồn không nhỉ?
 Và nếu điều đó tự nhiên tới
 Tôi cá là người đó sẽ không thích tôi
 Thật là tệ!
 Nên tôi phải đi, tôi cần phải ra đi
 Tới Las Vegas hoặc Monaco
 Và giành may mắn trong canh bạc,
 Đời tôi sẽ không bao giờ thế này nữa...
 
 Tiền, tiền, tiền bạc
 Hẳn là vui
 Trong thế giới người giàu
 Tiền, tiền, tiền bạc
 Luôn nhoẻn miệng
 Trong thế giới người giàu
 
 Aha-ahaaa, mọi thứ tôi đều có thế làm
 
 Nếu tôi có một chút tiền
 Đó là thế giới những người giàu
 Tiền, tiền, tiền bạc
 Hẳn là vui
 Trong thế giới người giàu
 Tiền, tiền, tiền bạc
 Luôn nhoẻn miệng
 Trong thế giới người giàu
 
 Aha-ahaaa, mọi thứ tôi đều có thế làm
 Nếu tôi có chút tiền
 Đó là thế giới những người giàu
 Đó là thế giới những người giàu
 Thư gửi con du học ở Liên Xô
 Hôm nay cha viết thư này
 Gởi qua thằng bạn chỗ mày về chơi
 Cả nhà mừng lắm con ơi
 Thùng hàng mới nhận, bán lời lắm nghe .
 Niken đẩy được chục que,
 Vòng bi thắng đậm hơn xe rất nhiều,
 Điều hòa chẳng được bao nhiêu,
 May nhờ trong ruột khá nhiều thuốc tây .
 Biết không mấy cuộn E-may,
 Tính qua chi ít năm cây có thừa!
 Xô tôn đã dặn đừng mua,
 Tại sao mày cứ đóng bừa vào đây .
 
 Thùng sau lưu ý thuốc tây,
 Đồ nhôm nghỉ khỏe chớ dây làm gì.
 Lanh-cô, e-rích, am-pi,
 Kháng sinh tổng hợp kiểu gì cũng chơi .
 Got-den xem kĩ con ơi, (Ghi chú: năm sản xuất)
 Kẻo mà quá đát là đời đi tong!
 
 Hóa chất có xoáy được không?
 Cha đây đang có hợp đồng triệu đô.
 Hải quan con chớ có lo,
 Thằng nhỡ toa đã cài kho Hải phòng
 Còn như ở tuyến hàng không
 Cậu con soi máy khám trong Nội Bài .
 
 Từ nay cho tới tháng hai
 Chú Hai đi Bỉ, Gì Ba đi Bồ
 Điều tờ-răng-dít Liên Xô
 Thông tin giá cả báo cho kịp thời .
 Đồng rúp thì mất giá rồi,
 Lấy xanh mà tính lãi lời bảo cha .
 Cần gì ghi thật rõ ra:
 Đồng hồ áo chấm hay là áo phông,
 áo thêu ở ngực con công,
 Hay là xi-líp có bông hồng cài,
 áo da đểu, xuyến đeo tai,
 Nữ hoàng lộng lẫy con xài tiếp không?
 
 Bên ấy gái cộng khá đông,
 Theo cha nên đánh cả vòng tránh thai .
 Thể thao mác giả Ki-tai, Hay mì chính thái với đài hồng kông.
 Bây giờ đang giữa mùa đông,
 Con xem loại tất xù lông thế nào ?
 Áo ren các kiểu ra sao, Ki-mo-no đã đi vào sử xanh.
 Cá sấu một thuở tung hoành,
 Te-pe nay đã trở thành thiên thu .
 
 Sự đời nghĩ cũng phù du,
 Mốt này kiểu nọ tít mù cung mây .
 Mới vừa như hổ bướm bay
 Bướm vừa rã cánh, hổ quay về rừng.
 Hươu kia khi thế bừng bừng
 Nay đang ôm hận giữa rừng áo da
 Mèo vừa mới ló sang Nga,
 Chịu không thấu lạnh, vượt sang Polần. (Poland)
 Ào ào áo gió ra quân,
 Hỏi xem sống được mấy tuần nữa đây ?
 
 Xét xem thế sự ngày nay
 Thị trường biến hóa đổi thay chóng đầu .
 Đồ thật thì đắt, tiền đâu!
 Mình buôn như thế bằng hầu người ta .
 Tiền dân Nga đất dân Nga,
 Theo cha đồ rởm vẫn là lời hơn.
 
 Ngoài ra trong chuyện bán buôn,
 Thị trường quyết định thiệt hơn rất dầy .
 Hàng sang con chớ đổ ngay,
 Đợi thời mà bán đến tay người dùng.
 Liên bang rộng lớn vô cùng,
 
 Sức trai con cứ vẫy vùng đôi chân.
 Dè chừng với lũ công nhân,
 Tham gia "quân đội nhân dân" rất nhiều (quân đội nhân dân: từ lóng chỉ ở lại lưu vong)
 Ma phi trấn lột đủ điều,
 Quen nghề đạo chích từ nhiều năm nay .
 Ngang nhiên chiếm cứ sân bay,
 Cướp hàng từ cửa sân bay vừa về.
 Tránh voi thời chẳng xấu gì,
 Lĩnh hàng chi chúng vài tì mà ra .
 
 Bây giờ kể chuyện bên ta:
 Lạm phát phi mã người dân hãi hùng
 Trung ương hội nghị mấy lần
 Bàn đi tính lại chi, vay thế nào
 
 Dân tình ca cẩm như ri
 Tính bao nhiêu kế giữ sao được tiền
 Thằng giàu tiền nở thêm mười,
 Kẻ nghèo vắt sức tiêu xài hụt hơi
 Bung ra nay đã đến thời,
 Sức dân cố mãi ông trời chẳng tha
 
 Trong nam lục tỉnh mất mùa
 Sơn La sau một trận mưa tan tành.
 Trông vời mấy nước đàn anh,
 Liên bang tận số cứu mình chẳng xong.
 Cu Ba một mớ bòng bong
 Nga cúp viên trợ khó lòng đứng yên.
 Báu gì ông bạn Triều-Tiên
 Vốn quen vay nợ, mượn tiền vòng quanh
 
 Mấy nhà lãnh đạo Bắc Kinh,
 Thế cô đổi giận làm lành với ta .
 Mối tình hữu nghị Việt-Hoa,
 Sau cơn cấu xé dần dà lên hương.
 Nhân vì Hoa Việt thông thương,
 Hàng Tàu tràn ngập thị trường nước ta .
 Dân tình kiếm cớ qua Nga
 Mượn danh đi học thực là đi buôn!
 
 Đào vàng sập cả núi non,
 Nghe đâu đã đỡ lại càng khiếp hơn:
 Quỳ Châu cùng cốc thâm sơn,
 Ai đem hồng ngọc đến chôn xứ này?
 Nhiều thằng số đỏ vận may,
 Đã ô tô Nhật, lại xây nhà lầu,
 Khối thằng bỏ xác rừng sâu,
 Khối thằng ngã nước trọc đầu như sư.
 
 Ông trời ăn ở khéo ư!
 Người ăn chẳng hết kẻ thừa đổ đi!
 Trách trời cũng chẳng được gì,
 Có thân ta tự độ trì mà thôi .
 
 À, hôm chủ nhật vừa rồi
 Mấy anh tổ lái vào chơi nhà mình.
 Nghe đồn ở tận Bắc Kinh
 Năm đô một bịch to uỳnh nhân sâm,
 Ở Nga trăm tám mươi đồng
 Đem về Hà Nội đếm không hết tiền
 Bây giờ thời thế đảo điên,
 Ông già bà lão phóng tiền ra mua
 
 Năm nay thời tiết trái mùa
 Bão to lụt lớn chiêm mùa trắng tay .
 Trời thì cao đất thì dày
 Trung Ương hứa sẽ chuyển lay tình hình!
 
 Nhân đây kể chuyện nhà mình
 Để cho con rõ tình hình con nghe:
 Thằng Hai đánh bạc, gá xe!
 Thằng Ba vẫn cứ rượu chè liên miên
 Thằng Tư vừa mới vượt biên,
 Thằng Năm tháng trước lại lên Hỏa lò!
 Con Sáu học dốt như bò,
 Thi trược tốt nghiệp vào lò mát-xa
 Khoe rằng lương tháng triệu ba
 Còn thêm cái khoảng puốt-qua rất dày,
 
 Hôm qua khóc với mẹ mày:
 Mẹ ơi! Con mấy tháng này ...mất kinh!
 Khách hàng là thứ linh tinh
 Làm sao biết khối duyên tình của ai ?
 
 Tao nghe mà sởn tóc mai,
 Vội mời thầy thuốc phá thai tại nhà.
 Tạ thầy mấy chục đô la,
 Mong thầy kín tiếng kẻo mà về sau .
 Thầy thuốc nháy mắt gật đầu:
 Lần sau cô bị em hầu cô ngay .
 
 Nhân đây nói đến chuyện mày:
 Nghe đâu cũng xứng là tay giang hồ!
 Người yêu rải khắp Liên Xô
 Và trong số đó chục cô có bầu!
 
 Cha không trách khứ con đâu,
 Đương trai cứ việc kẻo sau tiếc thầm.
 Nhưng còn tính chuyện hôn nhân,
 Lút-se nên chỉ một lần mà thôi . (Ghi chú: Tốt nhất...)
 Phải suy tính kĩ con ơi,
 Trong cơn hoan lạc ngừng lời trăm năm.
 
 Thường khi chung gối chung chăn,
 Người thường dễ dãi đem thân hiến bừa.
 Và rồi cha cũng có nghe
 Con yêu cô bé cùng quê tỉnh mình.
 
 Hẳn rằng a-ná phải xinh, (Ghi chú: con đó...)
 Nên con mới phải nghiêng mình trao tay
 Nghe cha ghi kĩ điều này:
 Phải con ông cốp xấu gầy cũng yêu!
 
 Ông cha cực khổ đã nhiều,
 Sống xa Hà Nội thiệt nhiều nghe con.
 Núp mình dưới bóng ô trò,
 Tương lai xán lạn lầu son đuề huề.
 
 Hồ Gươm liễu rủ xum xuê,
 Hàng Ngang, Hàng Bạc, Thụy Khuê, Hàng Tiền,
 Đồng Xuân chợ họp liên miên,
 Mùa nào thức nấy sẵn tiền dễ mua .
 Thăng long đất cũ ngàn năm
 Mình con tỉnh lẻ ai đưa mình vào .
 
 Xa xôi tình cảm dạt dào
 Bận gì thì cũng ghi vào lời cha:
 Coi chừng với lũ gái Nga,
 Kẻo mà lại dính si-da có ngày!!!
 
 CHA NHỚ CON
 
 Tái bút:
 
 À, quên tao hỏi điều này:
 Chẳng hay sức khỏe của mày ra sao ?
 Học năm thứ mấy trường nào ?
 Phòng khi nhỡ có ai vào tao khoe .
 
 Dặn thêm đừng có mua xe,
 Bây giờ lãi độ năm que là cùng,
 Mà chổ lại chiếm nửa thùng,
 Khuân vác lại nặng phát khùng phát điên.
 
 Em mày vốn tính ngài phiền,
 Mặc dù nó thích dây chuyền từ lâu,
 Con chẳng dám xin anh đâu
 Anh con lại bảo Em đâu hay vòi
 
 Mẹ mày thì luống tuổi rồi
 Đừng nên tặng thứ tân thời làm chi .
 Can-sô, xe-pốt, xe-ghi (Ghi chú: Nhẫn, Vòng, Dây chuyền)
 Nặng gam là được cần gì hoa văn!
 Môi giới ca
 
 Môi giới nhìn tôi môi giới cười.
 Tôi nhìn môi giới nước mắt rơi.
 Bao tiền tôi nướng vào chứng hết.
 Thôi thế là xong một kiếp đời.
 
 Môi giới nhìn tôi môi giới bàn.
 Theo em anh nên bán con PAN.
 Tay cầm tờ lệnh run tôi nói.
 Bán hết cho tôi với gía sàn.
 
 Ra cửa nhìn tôi môi giới mời
 Lúc nào rảnh rỗi anh lại chơi.
 Không mua, không bán thì uống nước.
 Tâm sự đôi bên biết lẽ đời.
 
 Khi tiễn tôi về môi giới khuyên.
 Anh nên an nghỉ, gạt ưu phiền.
 Chưa đến ngũ tuần đầu bạc trắng.
 Trông anh chẳng khác một thằng điên.
 
 
 Em ơi, teo rồi
 
 Tài khoản teo rồi bà xã ơi
 Nhớ về năm trước nhớ chơi vơi
 Kinh đô mua được lên không mỏi
 REE bán đi về tiếc ngẩn ngơ
 Dốc lên Index dốc thăm thẳm
 Leo vút ngàn mây, điểm tới trời
 Ngàn mốt leo lên ngàn mốt xuống
 Danh mục iem mua có chút vơi
 Anh bạn Vi-en không bước nữa
 Nghìn mốt năm mươi bị đứt hơi
 Chiều chiều ngân hàng gọi xiết nợ
 Đêm đêm toan tính cố giữ nhà
 ....
 Thua chứng cụt trym đầu trọc lóc
 Da xanh màu lá giống thạch sùng
 Mắt trừng thiếu ngủ nhìn bảng điện
 Đêm mơ Hà nội bảy phần trăm
 Rải rác Downtrend phải Cutloss
 Chứng trường đi toàn bộ gia tài
 Cắm nhà mua chứng anh cụt gốc
 Bỏ vợ con thơ bước với đời
 Chơi chứng ra đi không hẹn ước
 Đến đây bất lực kệ đời trôi
 Ai chơi chứng khoán mùa xuân ấy
 Hồn ra Văn điển thẳng về xuôi.
 
 Bảo em rồi
 Em bảo anh bán đi
 Sao anh ham giữ lại?
 Em bảo: còn đỏ tiếp
 Sao anh cố cãi xanh?
 
 Bảng điện tử màu đỏ,
 Và mắt em màu xanh
 Sao anh nhìn bảng giá,
 Chẳng nói em câu nào?
 
 Quà Tết
 Văn phòng không rượu cũng không hoa
 Toàn computer với gái già
 Chứng thì ế ẩm, lương thì thấp
 Tết này ta nhận gạo làm quà
 
 Sàn Ho đỏ ửng, khách tan hoang
 Đôi mã còn xanh, lấm tấm vàng
 Sột soạt đếm lương, toàn tiền lẻ
 Trên bàn, quyết định: Tết ăn khan
 
 
 Buồn giao dịch
 
 Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa.
 Bán nốt mấy k Vê Cê Gờ.
 Sáng nay tôi vào sàn thăm lại.
 Sàn vắng đìu hiu đến khó ngờ.
 Tôi lại lần theo lối phố quen.
 Đến phòng giao dịch đứng nhìn xem.
 Sàn ơi, sàn hỡi buồn u ám.
 Phòng vắng bản tin cũng chẳng thèm.
 Chứng đã toi rồi, toi thật sao?
 Nhớ năm xưa hăm hở đón chào.
 Nghe tin bè bạn đi buôn chứng.
 Mua cả xe hơi, cả nhà lầu.
 Chứng khoán kia lên xuống với ai?
 Cổ tức 1 được 2 cũng chẳng đoài.
 Còn đâu bóng dáng ai đặt lệnh.
 Quanh mặt sàn than ôi vắng tanh.
 Ôi phải chi lòng được thảnh thơi.
 Năm canh bớt nặng nỗi thương đời.
 Chứng ơi!chứng quá ư tai quái.
 Bao gia đình li thân từ mi.
 Tôi chẳng buồn đâu, tôi chỉ đau.
 Mỗi khi thua chứng vợ u sầu.
 Chỉ khổ con cái nó vô tội.
 Bao nhiêu bực tức dội lên đầu.
 
 Tự hát !!
 
 Chẳng dại gì em ước nó lên trần
 SSI, anh đã từng biết đấy
 Em là người coi thường của cải
 Nếu lên trần, em bán nó đi ngay.
 
 Em cũng không mong nó giảm sàn
 Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
 Lại mình anh với đêm dài câm lặng
 Mà lòng anh xa cách với lòng em
 
 Em trở về đúng nghĩa búc ve luy (book value)
 Hết khao khát những điều anh mơ ước
 Hết xúc động qua nhiều nhận thức
 Hết Kim Long, và hết cả Éc Ai ( SSI )
 
 Giáp Tý nay sao bão mưa nhiều
 Chứng khoán chìm như con tàu chẳng đáy
 Dải đồng hoang và đại ngàn đỏ máu
 Em lạc loài giữa sâu thẳm Vờ ni ( VNindex ) ....
 
 Em lo âu trước xa tắp đời mình
 Trái tim đập những điều không thể nói
 Trái tim đập cồn cào cơn đói
 Mã Chứng khoán nào le lói giữa cô đơn ?
 
 Em trở về đúng nghĩa Book value
 Bao máu thịt, đời thường ai chẳng thế
 Chứng khoán rơi và cuộc đời không còn nữa
 Nhưng biết yêu anh cả khi mất hết rồi !!
 
 
 Từ ấy
 
 Từ ấy trong Tôi tiền mất sạch
 Nợ lần chồng chất Chói bên tai
 Tài sản trong nhà bay theo Cổ
 Cũng vì ham hố số đổi đời
 
 
 Khắc khoải
 
 Một mùa đông đến, mỗi hoàng hôn
 Nhìn tài khoản vơi bỗng thấy buồn
 Tiền hết mất rồi...ôi muốn khóc
 Bao giờ cho trứng được "lên hương"
 
 
 Cáo bình Cổ cánh
 
 Hỡi ơi !
 
 Súng giặc đất rền,
 Lòng dân trời tỏ.
 Mười năm công xe ôm, xưa ắt còn danh nổi phao câu,
 Một trận chứng ung, tiền tuy mất tiếng vang như mõ.
 
 
 Nhớ khi xưa
 Côi cút làm ăn,
 Toan lo nghèo khổ,
 Chưa quen chứng khóan đâu tới sàn nhung
 Chỉ biết xe ôm,bán rau trong chợ nhỏ
 Việc cân, việc đong, việc đo, việc đếm, tay vốn làm quen;
 Lệnh mua, Lệnh bán, Lệnh hủy, Lệnh gì , mắt chưa từng ngó.
 
 Đêm nằm mê thấy xe hơi nhà lầu mà muốn tới ăn gan
 
 Ngày coi thấy gái đẹp mà muốn ra cắn cổ
 Nào đợi ai đòi ai bắt, phen này xin ra sức kinh doanh.
 Chẳng thèm cổ tốt cổ xấu, chuyến này dốc hết tay bộ hổ.
 
 
 Khá thương thay:
 Vốn chẳng phải đầu cơ, đầu tư, theo giòng ở phái kinh doanh;
 Chẳng qua là xe ôm,bán bún , mến chứng thì đầu tư tài chính
 Mười tám công ty chứng khóan đang đợi tập rèn;
 Trăm bốn chục công ty niêm yết không chờ bài bố.
 Ngoài cật có một manh áo vải, nào đợi mang bao tải, bao tiền,
 Trong tay cầm một sổ đỏ, cần gì phải tiền Bảng,Tiền đô
 Chân đi dép tổ ong, cũng mua được cổ này cổ nọ;
 Đầu đội nón cối, cũng bán được mã này mã kia.
 Chi nhọc xếp hàng, đạp rào lướt tới, coi bảo vệ cũng như không.
 Mặc kệ thằng Tây bán cổ nhỏ, cổ to, xô cửa xông vào đặt lệnh, liều mình như chẳng có.
 
 Ngày lên sàn ngó thấy Trần-Sàn -Xanh Đỏ
 
 Tối về nhà coi Báo-Đài-Mạng-Tivi
 
 Nhưng Hỡi ôi:
 
 Một trận Chứng tan,
 Hai sàn sụp đổ.
 
 Những ngày đen tối, đâu biết xác phàm vội bỏ.
 Một phút thương trường, nào hay da ngựa bọc thây;
 
 Giờ đây tay trắng.
 
 Tương lai mịt mù
 Nghĩ rằng
 Vì ai khiến nhà đầu tư khó nhọc, ăn tuyết nằm sương?
 Vì ai xui nhà cửa tan hoang, xiêu mưa ngà gió?
 Sống làm chi ôm cổ phiếu , quẳng thì thương, vương thì tội nghĩ lại thêm buồn;
 Sống làm chi ở sàn chứng khóan,uống nước lã, gặm bánh mì, nghe càng thêm hổ.
 Ôi thôi thôi
 Đau đớn mấy, mẹ già ngồi khóc trẻ, ngọn đèn khuya leo lét trong lều,
 Não nùng thay, vợ yếu chạy tìm chồng, con bóng xế vật vờ trước ngõ.
 Ôi!
 Thác mà trả được nợ, danh thơm đồn sáu tỉnh cũng đều khen;
 Thác mà còn nợ , tiếng ung trải muôn đời ai cũng chửi
 Sống chứng khóan, thác cũng chứng khóan, linh hồn theo giúp nhà đầu tư muôn kiếp nguyện được trả nợ kia
 Sống cổ phiếu, thác cũng cổ phiếu, lời dụ dạy đã rành rành một chữ ấm đủ đền công đó.
 Nước mắt đầu tư lau chẳng ráo,thương vì hai chữ Chứng ung.
 Cây nhang nghĩa khí thắp nên thơm, cám bởi một câu vương thổ.
 Hỡi ơi!
 Có linh xin hưởng.
 
 
 Thưởng
 
 Tết đến xuân về thêm nhức xương
 Cái vụ tiền thưởng với tiền lương
 Long lanh đôi mắt, nhân viên đợi
 Đỏng đảnh làm duyên sếp bảo chờ
 Tết đến xuân về, chán với chê
 Tiệc tùng đình đám tới phủ phê
 Lơ thơ tháng chạp nhiều đám cưới
 Xuân này, thôi nhé ở nhà chơi...
 Mơ Xuân
 Ôm chặt bao năm chẳng thấy lên
 Xuân này không biết tháo hay thêm
 Tiền hưu cứ xuống không như ý
 Tóc bạc mãi rơi còn cọng mềm
 Con tạo khéo bày trò chứng khoán
 Thế gian vào lọ chuyện cầu duyên
 Năm canh tuế nguyệt tâm trăn trở
 Biết đến khi nào mới được hên ??!!
 
 
 Bong bóng bay
 
 Chứng khóan năm rồi chỉ lo âu
 Nhà nhà ngóng mỏi gói kích cầu
 Nổ một tỷ rồi, lên sáu tỷ
 Lời nói gió bay có khó chi
 
 Lấy từ đâu kích, kích vào đâu
 Nguồn thu đô giảm, vì giá dầu
 Đầu cơ nhà đất, bong bóng ảo
 Kích vào bong bóng sẽ bay cao
 |