Ngôi Sao Em, Bầu Trời Anh
Vắng Em ... bầu trời Anh vô vọng quá
Có Em... bầu trời Anh mênh mông lạ...
Em Sao Kim, còn Anh là khoảng trống bao la...
Bốn mùa dù A luân vũ, Em vẫn đi qua
Những chiều Hôm, em thả mình rơi sáng cùng ánh Dương tà
Anh buồn thăm thẳm đi dần vào đêm tối vờ cùng muôn sao yên ả
Trống trải chờ Mai lên, em lấp lánh mờ xanh... trên nền rừng muôn lá
Anh mở lòng... reo cảm xúc...làm màu những khoảng trời tan ra...
Em đừng nặng ghen mà tàn bởi đốt cháy muôn Sao xa
Cứ nhẹ bay theo thời gian... cùng Anh lẫn vào dải Thiên Hà
(Viết trên máy bay, khi đi công tác)
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuHoài cổ là đi tìm vẻ đẹp trót bỏ quên
08/06/2019Linh HanyiNếu lãng quên lịch sử
13/02/2014Nguyên CẩnTản mạn nghịch lý và tại sao???
29/12/2007Linh LinhToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpSống chậm giữa đời nhanh
02/07/2010Lê Thiếu NhơnTương lai trong lòng quá khứ
06/02/2009Nguyễn Quân