Đối thoại giữa Thật & Giả
Tôi tức điên phải đi tàu đêm đến Vính ( do nhân viên làm kế hoạch sai ) để kịp làm việc sáng mai…vứt bỏ điều khó chịu xuống đường, viết một bài vu vơ…ai ngờ mở máy tính ra tự nhiên gõ hàng tràng những dòng chữ về ‘Thật’ / ‘Giả’…khái quát với những cư xử lớn, những sự kiện điển hình trong cuộc sống xã hội để tự hiểu về bản chất những điều đang xảy ra…. ‘Thật’ / ‘Giả’ là hai phạm trù xã hội, ở nơi này đang như thế nào?
Giả: Nói thật với cậu nhé, dù chúng ta hàng ngày vẫn nhẵn mặt nhau, nhưng ta chả thèm bận tâm đến cậu đâu, muôn người khác cũng thế thôi. Trông cậu xanh xao, gày gò, như luôn đói kém, ăn mặc xo rúi …trong khi đa số bây giờ ai cũng không béo tốt, bảnh bao thì cũng đầy đặn lành lặn. Chưa kể những điều cậu nói ra nghe nó mới mệt làm sao, nguy hiểm cho người nào xung quanh tỏ ra là có nghe…Còn tí may cho chính cậu là chẳng có quyền chức, hay danh tiếng gì khiến người ta phải hóng hớt nghe
Thật: Em cảm ơn anh đã tiếp chuyện em ạ. Nói ra nhiều người bảo điêu, chứ chính bọn cùng loại em, thỉnh thoảng gặp nhau cũng mặt nặng mày nhẹ , ngôn ngữ văng ra cũng khó chịu lắm, ai cũng cho mình to hơn, quan trọng hơn kẻ khác. Hôm nay, nghe anh nói em cảm được anh rất thẳng thắn và sâu sắc. Em trông anh đúng là thuộc giới người quan trọng lắm, hay ít ra cũng là chỗ quen thân của giới Vua biết mặt, Chúa biết tên. Em nói không biết anh có tin không chứ bọn em nhiều khi nhìn các anh cũng tủi phận lắm
Giả: Ô, tin á? Từ đó không có trong ngôn ngữ bọn này, nhưng điều đó thì ta thông cảm ! Bọn này phải tường tận về lẽ đời thì mới trăm cửa trăm quan muôn vàn biến báo được. Nói thật là các cậu không phải là trở ngại gì của bọn này cả, không đến nỗi là kẻ thù của nhau như nhiều kẻ nông nổi nghĩ. Cái chính là đối tác hay bạn bè của bọn này cơ… Toàn là cốp bự cả, hoặc giới học thức đầy mình, bét ra cũng là những người trải nghiệm đi qua vạn gian dối… Họ chấp nhận mình, coi mình là bạn ruột, là đồng minh, thì tài năng khiến lớp người đó chấp nhận được mới là vấn đề… Chứ bản thân các cậu… bọn ta ..phù…chỉ cần cơn gió nhẹ thổi bay, lớp mây mù là tan biến. Các cậu chưa bao giờ là đáng được gọi là ‘thế lực’ cả. Lũ các cậu cô đơn và tồn tại thiếu thuyết phục trong đời sống rất thực này. Các cậu có bằng chứng thôi cũng đã chả đáng kể gì…nhìn đám lậu nhậu các cậu cùng đời thực của các cậu cũng chả ai muốn theo
Thật: Nói chuyện thân tình được với nhau thế này, em cũng xin được tâm sự thật nỗi đau tâm thế của bọn em: nhiều khi không dám gọi tên người, hay sự vật bằng đúng bản chất của nó nữa. Ví như phải gọi người này người kia bằng Y, Z,@.... Không dám nói thất nghiệp mà phải nói: lao động dư dôi, nói đói là đứt bữa, nói tham nhũng là thất thoát, nói ăn độn là ăn tổng hợp, nói về Nước lớn ăn hiếp mình là Nước Lạ, thậm chí nhắc về dải đất hùng vĩ yêu quý của mình ở dọc phía tây và nam nhưng phải tránh nói tên, đừng đi kèm với từ boxit… Kêu về tiêu cực lộm cộm tung hoành mà chỉ dám ca là như ngứa ghẻ đôi chỗ đôi nơi đôi người đôi lúc thôi ạ…. Em mới thấy phục vài ông mà anh vẫn thẳng thừng ca ngợi dám nói thế là ‘Quốc nạn’
Giả: ( thở dài )…Ôi…tớ biết là lũ các cậu đã thế cũng là yêng hùng rồi…. Thật ra bọn chúng mình về điểm này cũng còn có chỗ giống nhau. Nhưng ta dù sao vẫn ăn to nói lớn được hơn thế: còn thẳng thắn trong khuôn khổ những cuộc họp nhớn về sự dân chủ chưa được phát huy, sự quản lý nhà nước vẫn còn bị buông lỏng, tệ những nhiễu chỉ mới đẩy lùi được vài bước, sự lạm quyền vẫn cần được tăng cường chấn chỉnh… Đấy…các cậu có dám như thế không ? Và có chỗ nào như thế để được tham dự mà nói không ? Còn những loại báo cáo láo, bệnh thành tích, tư duy bao biện, nói một đằng làm một nẻo…như người ta vẫn đề cập á… không đáng xếp vào hàng ngũ bọn này, nghe chưa ! Chỉ là biểu hiện kém cỏi của một bộ phận quan chức nhỏ, công chức vặt thôi…Cũng giống như trong giới các cậu nào là ‘nói thẳng, nói đúng, nói trúng…gì gì đó’ cũng chỉ là gãi ngứa cái mẩn muỗi…bản lĩnh các cậu chưa vào cái bên trong mà thấy hết, toàn cục và bản chất cho được… Ha ha…còn bọn ta á…tường tận ngóc ngách , thao túng hết trơn….chưa kể lại có luận thuyết, trường lớp, học giả…
Thật: Bọn em vẫn nghe nói: điều không đúng nói mãi người ta cũng tin, điều gì sai làm mãi cũng thành hợp lý, điều gì trái mà mọi người cùng đi rồi tất thành phải…. Bọn em đi tìm Chân lý nhưng càng đi càng mung lung, lạc đường, thất tán…Người ta bảo chính các anh bắt giữ được Chân lý và giấu nó trong tay áo của mình. Chúng em hồ nghi điều đó ghê gớm, và lại các anh lại có nguồn lực và sức mạnh để cất kỹ và bảo vệ nó khỏi sổng mất, giữ để thao túng nó. Có đúng thế không ạ ?
Giả: cả đời, toàn bộ sự nghiệp thành danh của tớ, trước câu hỏi này của cậu phải nói thật: không phải thế như người ta đồn đâu ! ( thở dài ). Ôi Chân lý ! Là gì tớ đâu được biết mặt mũi nó ra sao?! Thực ra là bọn ta luôn làm ra vẻ thể hiện có nó thật trong tay mà thôi..đôi khi cho nó lấp ló trình diễn trong những sự kiện PR có rất nhiều vòng bảo vệ, truyền thông, ánh đèn công nghệ…. Ta hỏi cậu: Nghe nói cậu hay đến các Chùa chiền..nhiều nơi tự bảo chỗ mình có cất ‘Xá lị của Phật Tổ’ thì cậu có tin không ? Nếu không tin cậu thể hiện thế nào ? Hãy nói thật ?
Thật: Dạ với câu hỏi này của anh thì có phần em không được chân xác cho lắm, em cũng có hồ nghi, nhưng không dám nói là không tin ạ. Đi về lại còn khoe mình đã tận mắt nhìn thấy nữa. Chắc không quá ngoa , khi chính nhiều đứa trong bọn em cũng hay nói lấy được, rồi tự gán vào mình những từ ‘chân thiện mĩ’ thực ra chưa hiểu thấu đáo mấy, rồi cũng hay tầm chương trích cú kiểu ‘vi phạm bản quyền’ khi muốn củng cố điều gì muốn chứng tỏ . Khổ, hôm vừa rồi em có giành chút tiền tiết kiệm làm từ thiện, bị bọn bạn mắng cho là muốn đánh bóng bản thân vì họ thấy có vẻ giống giống cách làm của các anh!
Giả: đấy, thấy giới các cậu chưa ? Không thể nhất quán….và tự bị phân thân , phân chia bởi thế… Các cậu chưa đủ tư cách để là chính mình. Còn tớ đây đã là siêu tính cách để lời nói của tớ, biểu hiện của tớ được cộng đồng xem là hợp lý. Chưa kể các cậu cũng khá thô thiển khi nói về sự vật hiện tượng trần trụi, chả nghệ thuật gì, đến người chính trực cũng khó nuốt trôi cho nổi. Còn bọn ta á...nhìn vết nứt chân cầu thì có ngay cách nói ‘vết nứt an toàn’ , đường bị uốn cong thì ứng khẩu ngay thuật ngữ ‘ cong mềm mại’…Này…hãy nghe ta chia sẻ một điều: ‘hãy biết dựa vào những gì chính thống, chứ không phải là sự thật’ hiểu chõ ký ào nghe chưa. Nghe ta hỏi chuyện thời sự kh đây: sự kiện Trung Quốc đem dàn khoan khủng vào lãnh hải VN… thì cậu bình luận ra sao ? Sử dụng ngôn ngữ kiểu gì ? Thể hiện và phản ứng như thế nào …hả…
Thật: Dạ…dạ…cái Nước Lớn Lạ í hành động thế là sai ạ, phía Nhà nước Việt Nam em thấy trên truyền thông toàn đăng phỏng vấn những cán bộ cấp nhỏ, hoặc phó và rất nhiều ý kiến của cán bộ đã về hưu, những còm men của dân thường ạ…Chắc Bác Nhất khẽ khọt bận họp quy hoạch cán bộ và tăng cường nhận thức về lấy phiếu tín nhiệm, Bác Hai đang vê mép giấy chỉ đạo ra soát vài vụ lừa dối ngân hàng, Bác Ba cươi cười ở hoi nghị quốc tế về viễn cảnh tầm nhìn của khối, bác Tư thì hình như đang nhẩu môi buồn về chuyện nhiều văn bản chồng chéo ạ…Nhưng em thấy vẫn còn hơi may là Mĩ Nhật ngay lập tức lên tiếng phê phán cái Nước Lớn Lạ kia ạ. Hóa ra họ quên họ trước kia là kẻ thù của nước mình rồi. Còn Nước mình sẽ coi Nước Lớn Lạ là gì từ chuyện này thì tầm em chưa hiểu được anh ạ
Giả: ( thở dài, lắc đầu )…đấy, thấy chưa…cái sản phẩm tư duy, lao động trí óc của lũ các cậu sao nó không hơn báo lá cải thế nhỉ ?! Tư liệu, cứ liệu cũng chỉ nhặt nhạnh trên mạng thế thôi á…Quan điểm và chính kiến cũng chỉ là thắc mắc kiểu dân thường thế ư…tội nghiệp …cho các cậu…à quên, cho những đối tác của các cậu…Nghe ta đây: Cái Nước Lớn Lạ đó là Tổ sư của ta đấy ! Hiểu chưa ?! Ta tiết lội sự thật lớn lao đó cho bọn Thật các người đấy ! Khổ !!!!
Thật: bọn em tuy có yếu, nhỏ, và lẻ….nhưng cố trước anh để giành nói câu cuối trong buổi gặp ngày hôm nay: Bọn em tháo khẩu hiểu mà sẽ hành động đề lớn mạnh anh ạ….
Giả: ( Cười đểu) Ư hừm…ừ thì để cho cậu nói câu cuối cùng, được chưa? Sốt ruột…và liệu hồn đấy! Ta cũng mong lũ các người sống được đủ để bọn ta luôn là thế lực!
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuHoài cổ là đi tìm vẻ đẹp trót bỏ quên
08/06/2019Linh HanyiHư học hư làm, hư tài
16/04/2014Nếu lãng quên lịch sử
13/02/2014Nguyên CẩnTản mạn nghịch lý và tại sao???
29/12/2007Linh LinhToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpSống chậm giữa đời nhanh
02/07/2010Lê Thiếu Nhơn