Bài ca 30 tháng tư
1- Đi từ 30 tháng Tư
30 Tháng Tư ta ngồi họp mặt
Thắp nén hương tưởng nhớ bạn bè mình
Cửa ngõ Sài Gòn trước giờ toàn thắng
Máu các anh hồng tươi cầu Rạch Chiếc buổi bình minh…
30 Tháng Tư, trời bỗng trong xanh
Khói đạn chiến tranh lùi vào dĩ vãng
Sau hai mươi năm mất còn, đằng đẵng
Hội tụ đoàn viên, vui quá nước mắt tràn…
30 Tháng Tư nay, con gái mình 30 lần mừng mai vàng nở
Cháu nội nghiêng nghiêng nắn nót chữ i tờ
30 năm sạch dây thép gai, vết thương lành sẹo
Ta bên nhau mừng đất nước tuổi xuân thì!
30 Tháng Tư đón bạn trở về
Từ viễn xứ òa vào lòng mẹ
Tóc điểm bạc vẫn ngây thơ như con trẻ
Trái tim mênh mông tình mẹ rộng mở bốn phương trời!
30 Tháng Tư như của riêng tôi
Dưới cờ Đảng, thuở ung dung và tuyên thệ
Và 30 Tháng Tư, trời nào đẹp thế
Dinh Độc lập sao vàng bay, cả nước ngước mắt rưng rưng!
30 Tháng Tư, giờ phút ấy quá thiêng liêng!
Em ở đâu, xa gần, mơ và thực
Ai vẽ đường tiến công và lái xe húc vào cổng dinh Độc Lập
Ai suy tư trên trang sách Lênin, xốn xang nắng Ba Đình…
30 Tháng Tư này, và ngày ấy gặp anh
Ta đi từ 30 Tháng Tư hạnh phúc
30 Tháng Tư, nối vòng tay Thống nhất
30 Tháng Tư thành phố Bác, ta về…
Và từ 30 Tháng Tư, ta đi về phía trước
Mở đại lộ Hồ Chí Minh, điện sáng ngời Tổ quốc
Trong đêm giông, bao bà mẹ quặn đau trở dạ…, oa oa
30 Tháng Tư, thế hệ này viết tiếp khúc hùng ca
30 Tháng Tư, như mơ và rất thực
Em ngã vào tay vòng anh, hai trái tim thổn thức
Nghe xuân về trời đất hóa nên thơ
30 Tháng Tư thành phố đỏ hoa cờ…
Nào ta hát trong ngày vui đại thắng
Nào ta hát, nghĩa tình sâu nặng
Bao thủy chung chờ đợi ngất ngây say…
Giữa Sài Gòn náo nức sáng xuân nay!
2- Trưa nay giữa dinh thống nhất
Ôi trưa ấy, Sài Gòn như nghẹn thở
Ngọn cờ Hồ Chí Minh rực rỡ cả trời Nam
Cả nước ôm nhau, khóc cười, bỡ ngỡ
Rạo rực tim ta, rạo rực non ngàn!
Ôi mới đó đã ba mươi xuân rồi!
Trưa nay ta ngồi "ôn cố tri tân" giữa Dinh Thống Nhất
Nơi thủ phủ xưa ngự trị của quân bán nước
Đã từng lê máy chém khắp quê hương!
Chúng muốn ta suốt đời trong nô lệ lầm than
Tên sen đầm ngỡ súng đạn tối tân là vô địch
Kẻ gieo cái ác, cuối cùng phải cút
Vẫn còn đây bạo tàn chất độc da cam!
Một Việt Nam kỳ diệu đến không ngờ
Bản lĩnh, lương tâm và trí tuệ vô bờ
Bao nghìn năm dồn tụ như bão giông thác lũ
Cuốn phăng bạo tàn bè lũ bù nhìn bám gót ngoại xâm …
Ai đã vượt Trường Sơn, ai vượt Tháp Mười
Ai đào hầm, ai vót chông, may cờ, dẫn lối
Hôm nay về đây
Rạo rực, bồi hồi nhớ lại…
"On cố tri tân" ta hiểu thêm mình
Con đường mới, dựng xây và hội nhập
Dân tộc hóa thân, Phù Đổng lại vươn vai…
30 xuân, bốn mươi, năm mươi xuân nữa
Ta hẹn nhau, đất nước những lâu đài…
Trưa nay ngồi giữa Dinh Thống Nhất
Nghe âm vang dân tộc ngàn đời
Người đã khuất nhắn về người đang sống
Ta làm gì đây để xứng với một thời?
Mảnh đất này chứng kiến bao sự tích
Chứng kiến bao lần hòa hợp cháu con
Người Việt Nam là người chiến thắng
Mẹ anh hùng giang rộng lòng son…
Trưa 30 Tháng Tư, thành trưa huyền thoại
Muôn đời sau như thực như mơ
Trưa 30 Tháng Tư thành trưa đoàn tụ
Và từ đỉnh cao này ta đi tới những miền xa …
Ta tự viết bài thơ ta hát
Tự trái tim ta hay dỡ, bạn đừng cười
Nửa cuộc đời, 30 Tháng Tư là mốc lớn
Đỉnh vàng son cháy sáng mãi trong tôi…
3- Ba mươi tháng Tư ngày hẹn ước
Có một bức thư người lính
Bây giờ đọc sách mới hay
Viết thư cho người yêu, linh tính:
-30 Tháng Tư 1975, anh sẽ gặp em ở chốn này!
Người viết thư giờ hay còn mất
Dự cảm lạ kỳ mà hiện thực y sao
Tôi chỉ biết trước giờ xung kích
Người nào cũng mang nặng những ước ao!
Trước giờ cờ đỏ sao vàng pháp phới tung bay
Báo hiệu toàn dân ngày toàn thắng
Địch còn bắn vào anh, máu hồng phụt thẳng
Trước cổng Dinh Độc Lập, quá đau thương!
Anh có phải là người có lời tiên đoán ấy
Ở đâu đây người vợ vẫn mong chồng
Anh chỉ còn trong trái tim chung thủy
Và trên nền cờ Tổ quốc quang vinh!
Ôi lời hẹn như thần mách bảo
Lời diệu kỳ còn ẩn số với mai sau
Chỉ có điều là ai cũng hiểu
Anh vì ai mà ngã xuống cho đất nước mỡ màu!
Chúng ta đã một thời ra trận
Kháng chiến trường kỳ, ai biết ngày mai!
Đi dọc suốt mùa đông gặp mùa xuân tới
Trên đường dài hoa nở nụ với ai!
30 Tháng Tư sao kỳ diệu vậy?
Trong trái tim ta bao mơ ước tràn về
Ngày toàn thắng như mùa xuân hẹn ước
Rừng cờ rừng hoa hạnh phúc tràn trề…
Lời hẹn ước như mơ mà có thật
Xin thắp nén hương thơ tặng người lính năm nào
Ôi trước giờ cờ đỏ ta bay trên đỉnh Dinh Độc Lập
Địch còn bắn vào anh! Ôi lồng lộng vàng sao!
Và nỗi đau xé ruột!
Vầng khăn tang ở đâu như tia chớp
Ôi ai mòn mỏi trông chồng. Hy vọng một niềm tin!
30 Tháng Tư ai hẹn ước một lời nguyền?
Có một 30 Tháng Tư giờ ta mới biết…
4- Trưa ấy, 30 tháng Tư: sáng nắng ở trên đầu
Có một trưa 30 Tháng Tư (1965), nắng cháy đỏ trên đầu
Dưới luỹ tre làng, tôi bâng khuâng bước chân vào Đảng
Rạo rực trong tim tuổi xuân mười tám
Nghe chiến trường dục giã bước chân son!
Bốn mươi xuân rồi, nhịp bước nước non
Lúc còn mất, bạn bè nằm lại
Tấm cờ Đảng ôm trái tim nhân ái
Một trái tim dũng mãnh trước súng thù
Nhớ không em từ một Mùa Thu
Cha mẹ sinh thành và nhắn gửi
Trường đại học chờ người con học giỏi
Nhưng em ơi, lời gọi chiến trường dục giã hậu phương!
Anh ra trận tuyến, em đi mở đường
Trong hầm sâu chiến trường xa. Tỏa sáng!
Đêm đêm hành quân, bầu trời vẫn nắng tươi cờ Đảng
Cuộn vào tim tôi một ngọn lửa hồng!
Đường ra trận, máy bay thù gầm rú
Bom nổ quanh mình, nhà tan máu đổ
Thêm những người đồng chí dưới Đảng kỳ
Đội ngũ ta đi, ào ào thác đổ…
* *
*
Chiến trường trở về âm ỉ vết thương đau
Ôi quê hương mà năm tháng cháo rau
Ngõ hẹp, đường trơn, bờ gai cản lối
Nhớ thủơ chiến hào mở đường máu xung phong!
Thoát khỏi đói nghèo và buồn đau, nhờ Đổi mới
Đảng với dân như cội với cành
Bão tố bùng lên và ào ào thác lũ
Đảng là ai, người cầm lái vượt cuồng giông?
Ta lại là ta, đồng đội mất còn
Chẳng đạn bom, chỉ "độc dược bọc đường"
Ai lắm tiền lại hóa người bạc vậy?
Những đêm dài ngẫm nghĩ giận, thương!
Vẫn nắng trên đầu trưa ấy quê hương
Là toả sáng - mặt trời tôi đấy
Lửa cháy lên, hồn tôi luyện mãi
Gần bốn mươi năm rồi, xuân lại thêm xuân.!
Hôm nay, con tôi, cũng là nắng ấy
Cũng sắc búa liềm, đỏ vậy,
Chập chờn đường xa. Lửa cháy trong tim
Hay nắng sáng trên đầu. Rạo rực một niềm tin!
30 Tháng Tư, hai nửa Chung - Riêng. Hòa hợp
30 Tháng Tư. Trái tim thuỷ chung - thống nhất!
Trên nẻo đường đất nước vinh quang
Vẫn sáng hồng cờ Đảng một vầng dương!
Đường đến 30 Tháng Tư trập trùng đạn lửa…
5- Ba mươi Tháng Tư ai thật sự muốn có hòa bình
Ai cũng nói "hòa bình"!
Trong cái từ chung, mỗi cái đầu nghĩ suy mỗi khác
Hòa bình Hoa Kỳ trong làn B 52 gào thép
Theo gậy chỉ huy tất cả cúi đầu?
Hòa bình kiểu Thiệu là miền Nam vẫn là chia cắt
Khỏi thân thể Việt Nam
Dưới cái ô mỹ miều "độc lập"!?
Và ai nữa, vẫn muốn hòa bình, trong thể chế "Việt Nam cộng hòa"!
Muốn hòa bình trong thế quân chống Cộng?
Hay phút cuối cùng hốt hoảng. Hiệp định Pari đã khép lại rồi!
Chẳng còn gì đành phải hàng thôi!
Dẫu có khác, vẫn cái hàng từ thời Đờ cát!
Muốn hòa bình sao từ trước không kêu gọi nguỵ quân hạ súng, đầu hàng
Dương Văn Minh ư? Ai còn chút lương tâm yêu nước!
"Lực lượng thứ ba"! "Chủ bài cuối cùng" vớt vát Mỹ đưa ra!
Nhưng thế cờ không sao đảo ngược!
Phải đi tới "thắng lợi cuối cùng" -Lời Bác.
Ôi một thời phải dừng trận chiến giữa chừng!
Ai muốn ta thực sự có một hòa bình trong tự do - độc lập
Thống nhất Bắc - Nam hòa hợp nhân tình?
Trái tim chiến sĩ đã âm vang lời Bác
"Đánh cho Mỹ cút, đánh cho nguỵ nhào"
Toàn thắng, không chần chừ giây phút
"Bàn giao chính quyền" ư? Không! Chúng phải đầu hàng!
Chẳng có mệnh lệnh sẵn tối cao nào hết
Đó là quyết tâm, là ý chí của nhân dân
30 Tháng Tư, giờ lịch sử cuối cùng dịu êm và quyết liệt
Ta đã đi suốt cả đời người, ta biết!
Ôi hòa bình như đóa hoa tươi
Như trái chín, như tình ta chung thuỷ
Qua bao bão bùng, nắng mưa, bom đạn, khổ đau
Cái giá trị của hòa bình thật là cao quý!
Hòa bình, ôi hai tiếng thiêng liêng
Ai đưa ra bán mua, ai lừa mỵ,
Độc lập- Tự do. Dân tộc mất còn?
Thước đo này một tấm lòng son luyện qua đạn lửa!
Việt Nam: 30 Tháng Tư là định nghĩa Hòa bình
Nhân dân ta viết nên từ máu
Yêu lắm màu rừng xanh, trời xanh.
Nhưng khi cần "phải đốt cả dãy Trường Sơn" mà chiến đấu
30 Tháng Tư đại hợp xướng hòa bình!
Nào ta hát trong ngày vui đại thắng
Nào ta hát, nghĩa tình sâu nặng
Bao thủy chung chờ đợi ngất ngây say…
Giữa Sài Gòn náo nức sáng xuân nay!
6. Ba mươi Tháng Tư, ngày đoàn tụ, em về
30 Tháng Tư, giờ khắc thiêng liêng,
Sẽ mãi là thời gian dân tộc mình đoàn tụ
Từ trưa ấy, ai hiểu lầm đành xa xứ
Hương hồn ai đau đáu đáy biển xứ người!
30 Tháng Tư nay bao đứa con xa
Về thăm mẹ, thăm quê hương đổi mới
Từ Canađa, Hoa Kỳ…
Bỡ ngỡ, hân hoan. Ôi Việt Nam yêu dấu!
30 Tháng Tư, mùa đoàn tụ
Một Việt Nam điểm hẹn loài người
Một Việt Nam điểm son thế kỷ 20
Huyền thoại mới ta đi vào 21
Trưa 30 Tháng Tư, 30 năm trước
Mở kỷ nguyên hòa hợp lòng người
Ôi Cửu Long, sông Hồng, Bến Hải
Nối một dòng lòng mẹ lúa xanh tươi!
Dòng sữa quê hương nuôi lớn hồn tôi
Từ thuở Au Cơ, cội nguồn trong mát
Đâu ở đâu cũng một lòng nhớ nước
Mong ngày về góp một đóa hoa xuân!
Về đây em, hát câu quan Họ
Hát Lý ngựa ô, hát ca Vọng cổ
Đêm Sài Gòn, xuôi bến thả hồn trăng
Ta trở lại ta, và mở cửa đón gió lành…
Cánh cửa 30 Tháng Tư rộng mở
Quay lưng nhìn để biết hướng trước sau
Dòng sông chảy ra biển lớn
Con tàu Việt Nam hướng tới đích mạnh giàu!
30 Tháng Tư là bài ca bất tận
"Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng"
"Dân tộc đoàn viên và ta cũng đoàn viên"
Từ 30 Tháng Tư ta viết bài ca mới…
30 năm từ ngày ấy, em đi
Chôn nỗi đau, nỗi buồn xuống đất
Trồng mầm vui qua gió Lào, gió bấc
Biết chăm trồng mùa Đổi mới reo ca…
Lại tiễn em đi khắp bốn phương trời
Trên quê mình tình nghĩa cứ sinh sôi
Thời đại mơi 30 Tháng Tư mùa gieo hạt
Trên đồng ruộng Viết Nam, đồng ruộng loài người!
30 Tháng Tư ngày đoàn tụ
Em lại về bên anh
30 Tháng Tư trời Sài Gòn xanh thẳm.
Và rực màu cờ hoa tiếng hát ngọt lành …
Nào ta hát trong ngày vui đại thắng
Nào ta hát, nghĩa tình sâu nặng
Bao thủy chung chờ đợi ngất ngây say…
Giữa Sài Gòn náo nức sáng xuân nay!
7- Ba mươi tháng Tư, tấm gương soi ta tự vấn mình
Sau giờ phút ngợp cờ hoa. 30 năm nhìn lại
30 Tháng Tư thành sông biển gương trời
Ta soi vào, cả dân tộc soi vào và nhân loại nữa
Những đêm thâu, thức trắng. Nhớ ơn người…
Nào đi em , về những vùng xa văng
Từ Dinh Thống Nhất, ta đến địa đạo Củ Chi,
Đến Côn Đảo, Phú Quốc,
đến Tây Ninh khu Trung ương Cục,
Đến đến Vạn Tường, Sơn Mỹ, đến Quảng Trị,
Quảng Bình, Khâm Thiên …
Gặp chưa em, những Mẹ Anh hùng, những linh hồn trong những nghĩa trang liệt sỹ
Những trẻ em trong quặn quại chất độc da cam
Những nữ chiến binh đơn côi và chống nạng đi trồng, hái
Ta mới hiểu 30 Tháng Tư cả chiều cao, chiều sâu, chiều dài chiến công vĩ đại…
Ai người "phía bên kia" được sống trong tinh nhân ái xóm làng
Quá khứ lùi xa. Phia trước là anh em họ hàng,
chung một cội
Ngày 30 Tháng Tư, ai biết hạ súng chờ Giải phóng quân, ấy là thắng lợi
Kiến quốc hôm nay ta xây dựng đời ta…
30 Tháng Tư ta nhận ra mình, ruột thịt gần xa
Anh em một nhà, lỗi lầm bỏ quá
Ai cũng có một thời… Tương lai là tất cả!
Nào ta đi, xây ngôi nhà tình nghĩa, trả ơn sâu…
Ở đâu mẹ xưa nuôi chiến sỹ
Nhường áo nhường cơm. Nhận phần đạn lửa
Ở đâu, ở đâu mẹ còn vách nát trong mưa?
Ở đâu, ở đâu, tám, chín, mười con mẹ không về nữa. Mẹ vẫn đợi chờ!
Ôi 30 năm sau, bao việc ta làm
Cái dỡ cái hay, cái sai cái đúng
Ta hái trái ăn, quả chín ngọt ngon
Nhớ không lòng đất mỡ màu và ánh nắng của quê hương!
30 Tháng Tư, ta biết mẹ vui mẹ cười!
Mẹ không cần hoa, không cần nhà cao cửa rộng
Mẹ mất nhiều nhưng có gì sánh bằng được sống hòa bình và độc lập tự do
Mẹ bảo vậy, nhưng chúng con biết mình còn lỗi lớn…
30 Tháng Tư, chúng con về thăm mẹ, mừng mừng tủi tủi
Nhận niềm vui và nhân lên triệu triệu niềm vui. Mẹ vẫn chia đều tất cả
Như miếng bánh, điếu thuốc chia sớt năm nào
Ôi mẹ Việt Nam. Mẹ là chiến thắng!
Ta vẫn thức những đêm soi mình vào dĩ vãng
Soi mình trong hiện tại, biết đâu ánh sáng đâu là bóng đêm
Ta xấu hổ khi nhớ về đồng đội
Vĩnh viễn ở lại bên đường hành quân, không kịp trăng trối đôi lời…
30 Tháng Tư, dẫu trên cả tuyệt vời
Các anh ra đi cũng chỉ mong có thế
Nhưng trước tấm lòng người mẹ Việt Nam
Chẳng có gì lớn hơn và cao đẹp hơn!
30 Tháng tư, bài ca bất tận
Ta hát mãi với thời gian năm tháng
Như những ngày hành quân, thêm sức vượt đường trường
30 Tháng Tư khúc quân hành mới. Hỡi thời gian!
Nào ta lại hát trong ngày vui đại thắng
Nào ta hát, nghĩa tình sâu nặng
Bao thủy chung chờ đợi ngất ngây say…
Giữa Sài Gòn náo nức sáng xuân nay!
Tp. HCM, Tháng Tư 2005
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn TrọngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuTản mạn nghịch lý và tại sao???
29/12/2007Linh LinhToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpTương lai trong lòng quá khứ
06/02/2009Nguyễn QuânBóng đá: trò chơi cũ kỹ theo một trật tự cũ kỹ và trong một thế giới cũ kỹ
22/06/2006Trà ĐoáCái tâm đời thường
20/10/2005Phan Chí ThànhVề tật xấu của người Việt: Tre Việt Nam trong thế kỷ 21
09/05/2008Phong Doanh