Triết luận ngắn về Dòng sông Cuộc sống

Giảng viên Học viện Hành chính Quốc gia
10:40 CH @ Thứ Tư - 06 Tháng Mười Một, 2019

Giao thời của ngày cuối năm và sang ngày đầu tiên của Năm mới, tôi, một mình, đi ngược dòng Sông Đà…Vô vàn những khối sương đẫm ướt từ lưng Trời, những dòng thác nhỏ từ khe đá, những mỏ nước dưới thung lũng, những nguồn suối tuôn ra róc rách từ mạch rừng…Có lẽ không chỉ bởi một Mùa Xuân như cách nghĩ theo tâm trạng, cảm hứng thời khắc của Con Người mà cả Bốn Mùa luân vũ như chính dòng Sông phải tự nó cùng Tạo Hóa - như cách nó đã trở thành và có thể sống mãi như nó đã từng…

Dường như bằng những cách như thế, đã tạo nên dòng Sông… Không phải chỉ ở đầu nguồn – nơi địa lý cao nhất có thể quần tụ thành những đám mây quanh năm tạo mưa vần vũ trong chu trình của nước… mà tích tụ, tập kết, giao hòa từ trên Trời cao, từ dưới Đất thấp…dọc theo những năm tháng và vùng đất nó đã đi qua để cùng sinh ra dòng chảy…

>> Xem những suy ngẫm cùng tác giả năm qua...

Gửi lời phiêu du
Thơ: Nguyễn Tất Thịnh

Cuối năm Đời quá bộn bề
Đầu xuân chim én bay về phương Nam
Trời lạnh mây tỏa sắc lam
Đi đâu cũng thấy muôn vàn nhớ thương
Thời gian trên những nẻo đường
Sớm mai chiều tối nhuộm sương nhọc nhằn
Gánh bao nhiêu nỗi phù vân
Một điều gói lại gửi vần Thơ bay
Chim én ơi, em có hay...



Mùa chim én bay
Sáng tác: Hoàng Hiệp
Thơ: Diệp Minh Tuyền
>> Nghe bài hát...

Khi gió đồng ngát thơm, rợp trời chim én luợn
Cây nẩy đầy chồi xanh mây trắng bay yên lành
Em chợt đến bên anh dịu dàng như cơn gió nhẹ
Mà lòng anh để ngỏ cho tình em mơn man.

Em là cánh én mỏng chao xuống giữa đời anh
Cho lòng anh xao động thành mùa xuân ngọt ngào
Én về én lại xa, mùa xuân không ở lại.
Bên anh em gần mãi
Nên đời vẫn, đời vẫn xuân trào.

Tình ca mùa xuân
Nhạc: Trần Hoàn
Thơ: Nguyễn Loan
>> Nghe bài hát...

Em ơi mùa xuân đã về trên cành lá
Tiếng chim kêu ngọt quá cho trời xanh xanh thẳm Mùi hương nào rất quen nghe như làn môi ấm
Nghe đâu từ sâu thẳm đất chuyển mình sinh sôi
Trong ánh mắt em cười có màu xanh khoai sắn
Trong bàn tay xinh xắn, có hình dòng kênh xa Mùa xuân về em ơi, cơn mưa đầu mát lạ
Mùa xuân về em ơi, nắng mới đã bay về

Điệp khúc:
Và chúng mình yêu nhau bắt đầu từ độ ấy
Em đi vào xưởng máy, khi trời còn hơi sương
Và anh lại ra đi, vui như ngày hội
Mùa xuân biên giới súng anh gác trời xa

Nghe không anh mùa xuân về cùng tin chiến thắng
Xóm vui trong mùa nắng như gọi đồng chính vàng
Ngày anh đi cách xa khuây sao được nỗi nhớ
Thương nhau dù cách trở giữ trọn lời tin nhau
Trên chuến tuyến giết thù có bàn tay anh chắc
Nơi hậu phương xa lắc, vững vàng bàn tay em
Mùa xuân rồi đi qua, cơn mưa hè xối xả
Tình ta càng thêm sâu như những hôm nào
FacebookTwitterLinkedInPinterestCập nhật lúc:

Nội dung liên quan

  • Căn bệnh không của ít người

    21/07/2016Phan Đình MinhCó lúc ta bần thần chờ xem một chiếc lá lìa cành. Chiếc lá run run như nuối tiếc về tất cả. Sao nó không xanh mãi, mà lại vàng - rụng xuống? Rễ cây không nhìn thấy trong lòng đất kia, đã bao lần bật máu khi xuyên qua đá sỏi? và thân cây mỡ màng. vạm vỡ kia sẽ hanh hao, oằn mình già đi theo năm tháng. Ta buồn...
  • Buổi sáng khi thức dậy…

    11/04/2014Mang Viên LongMặt trời hừng đông. Ngày mới lại đến. Buổi sáng bắt đầu cho một ngày mới của đời sống. Cô giáo dạy triết của tôi thời năm lớp Đệ Nhất (lớp 12 bây giờ) đã ngoài 60 – mỗi lần đến thăm cô (hay bất ngờ gặp lại cô ở đâu đó) cô đều chép miệng nói : “Cuộc đời sao nhạt nhẽo, vô vị quá, phải không em?”...
  • Trở về dòng sông tuổi thơ

    26/01/2009…Trong cuộc đời mỗi con người, ai cũng phải trải qua những buồn vui, sóng gió đẩy đưa… Sông quê hương vẫn nằm đó, lắng nghe tiếng đổi thay của mỗi tuổi thơ, dịu dàng và thân thuộc. Mỗi khi chiều về, lòng sông lóng lánh những tia nắng cuối cùng, ôm ấp tiếng cười khúc khích nô đùa trên sóng nước, vang vang theo gió lộng. Một ngày nắng hanh hao vàng, vội vã rời xa thành phố, tôi chạy về theo tiếng gọi của miền ký ức