Đạo lý và kinh tế
Kinh tế chỉ có thể tồn tại và phát triển tốt đẹp, làm gia tăng phúc lơi chung của cộng đồng khi vận hành trong cơ chế đạo lý, luân lý dựa trên tình yêu thương con người, tôn trọng con người, tôn trọng con người, bình đẳng, dân chủ, tín nghĩa, thành tâm giữa người với người.
Giải thích sự suy vong hưng thịnh của kinh tế từ đạo lý, luân lý, chuẩn mực đạo đức của một học thuyết, một tôn giáo không phải là việc mới mẻ.Bất cứ ai đã học các môn kinh tế học, xã hội học, quản trị học... đều biết cuốn sách giáo khoa cổ điển "Luân lý đạo tin lành và tinh thần chủ nghĩa tư bản"của Max Weber (1864 - 1920) một nhà xã hội học Đức viết cách đây hàng trăm năm.
Gần đây, từ mối quan hệ đạo lý - kinh tế đó, một số nhà kinh tế học và nhà báo nghiên cứu con rồng lớn Nhật Bản và 4 con rồng mới là Đài Loan, Hương Cảng, Đại Hàn, Singapore. Họ thấy rằng 5 con rồng này có một mẫu số chung là đạo Khổng. Cả 5 nước đều tuân thủ theo đạo lý, luân lý Khổng Mạnh từ nhiều thế kỷ, đều chính thức đề cao Khổng giáo ở hệ thống học đường, ở các chính sách quốc gia và các nhà nghiên cứu “cá chép vượt vũ môn" ấy đặt một cái tên: "Chủ nghĩa tư bản Khổng giáo".
Bây giờ, thử xét một cách phức hợp tổng thể. Khổng Mạnh không nói đến thượng đế thánh thần, ma quỷ mà chỉ nói về con người và cuộc sống của con người, về con người và xã hội con người, về con người trong các mối tương giao với người khác, với gia đình với thầy, với bạn, với xã hội... Con người của Đạo Khổng là con người hoạt động trong xã hội, tu, tề, trị, bình, chứ không phải là con người cầu nguyện thượng đế, suy ngẫm về vô biên và vô hạn, rong chơi ngoài tục lụy... Đạo Khổng nói về đạo lý làm người thành nhân trong xã hội loài người. Và, Khổng Tử cũng thấy rõ mối liên quan trực tiếp giữa đạo lý, luân lý với sự giầu nghèo - kinh tế của xã hội: "bang hữu đạo, bầnkhố tiện yêu, sỉ dã, bangvô đạo, phú thả quý yên, sỉ dã (nước có đạo mà mình nghèo túng thì đáng xấu hổ, nước vô đạo mà minh giầu sang thì đáng xấu hổ).
Trong mọi mối tương giao đó, đạo Khổng rất coi trọng chữ Thành (thành thật, thật lòng, thành tâm), chữ Tin (tín nhiệm, tin tưởng, tin cậy). Quan hệ giữa người với người (giữa vợ chồng, giữa bạn bè, giữa vua tôi.. ) chỉ có thể bền vững tốt đẹp khi thành tâm với nhau, tin cậy nhau. Quan hệ người với người sẽ thế nào nếu chỉ là giả dối, dối trá không tin nhau? hai chữ Thànhvà Tíntừ giá trị đạo đức cá nhân, khi chuyển vào guồng máy kinh tế, đã trở thành giá trị phẩm chất nghiệp vụ của người làm kinh tế, trở thành chuẩn mực trong hoạt động kinh tế.Không thành, không tín với nhau thì làm sao lý hợp đồng, thi hành giao kèo, giao nhận hàng hóa...? (ở nơi nào mà luật pháp chưa có, chưa đầy đủ, thì Thành và Tín càng có giá trị đặc biệt). Thành và Tín đã được "xã hội hóa", trở thành một loại "bảo đảm, bảo hiểm bất thành văn" thành một “tiện nghi
Chỉ xem xét chừng ấy thôi, hẳn cũng đã thấy tác lực của luân lý đạo Khổng đối với kinh tế tư bản với điều kiện: đạo Khổng được nhận thức và ứng dụng như thế nào. Cái "như thế nào" đó đã làm choNhật Bản hóa rồng,
Tiếp thụ đạo Phật, văn hóa đạo lý Nhật Bản đề cao sự làm việc, xem mọi việc làm đều là tu tập Phật pháp, lao động là thể hiện nhân tính. tu tâm. Đây là nếp “thiền quán trong khi bổ củi, gánh nước, quét nhà... trong mọi việc lớn nhỏ" của Huệ Năng vị tổ thứ sáu của Thiền Tông. Do đó, người Nhật làm việc hết súc cần mẫn và vẫn giữ được đạo lý, đạo đúc. Do đó mà, ở chiều ngược lại, người Nhật minh giải đạo Khổng, ứng dụng đạo Khổng rất khác người Việt
Tóm lại Yamamoto Shichihei cho rằng thực tế của Nhật Bản, của những con rồng, đã biểu thị sức mạnh của xã hội Khổng giáo, nhờ đạo lý luân tý Khổng Mạnh mà kinh tế phát triển.
Kinh tế, kinh tế thị trường phát triển là dựa trên sự
Kinh tế học hiện đại thừa nhận có nhiều "chế độ tư bản" nhiều "nền kinh tế tư bản". Michael Albert, một nhà tài chính ở Pháp, đã viết cuốn" Tư bản chống tư bản"nêu rõ những khác biệt giũa mô thúc kinh tế Anh- Mỹ với mô thúc kinh tế Đức - Nhật. Sakakibara Eisuke, viên chúc cao cấp Bộ Tài chính Nhật bản viết cuốn “Vượt tư bản" nói về chủ nghĩa tư bản kiểu Nhật Bản. Kinh tế thị trường đã và tiếp tục sẽ có nhiều mô thúc khác nhau, đều đã tỏ ra thích nghi được với những xã hội thuộc đạo Cơ đốc, đạo Tin lành, đạo Hồi, đạo Khổng...văn hóa, đạo lý, luân lý của những đạo đó đều có tác lực hữu hiệu ở những mức độ khác nhau đối với kinh tế.
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuHoài cổ là đi tìm vẻ đẹp trót bỏ quên
08/06/2019Linh HanyiBệnh sùng bái thần tượng và sự rối loạn của giáo dục
05/04/2019Hư học hư làm, hư tài
16/04/2014Đừng sống chỉ vì hạnh phúc: Đi tìm lẽ sống của đời mình
13/07/2019Lê Hà dịchTôi sợ nhất là cái "văn hoá" phi văn hoá, phản văn hoá
29/04/2018Phan Thắng (thực hiện)Có khi bi quan khi nhìn vào thực trạng văn hóa
12/04/2016Hồng Thanh Quang (thực hiện)