Trường ca về anh Đoàn Văn Vươn: NỖI ĐAU NƠI ĐẦU SÓNG
Chương một.BẤTNGỜ “BOM NỔ”!
1-
Ai về Cống Rộc Tiên Lãng quêtôi
“Tri huyện” ra tay cưỡng chếrồi
Huy động hàng trăm quân khiếpquá
Thời nào đây hỡi, phải cáithời?
Nào chó béc- giê, nào súngống xe nhỏ xe to
Nào bao vây nào đập phá, đủtrò
Nào đạp đổ cả bàn thờ nhangkhói
Bất kể có nằm trong vùng“cưỡng chế”, hay không!
Thời văn minh mà lại luậtrừng
Thời công khai mà bít kínbưng
Cướp đêm, cướp ngày thời nàonhỉ
Tiên Lãng ơi, thật là khùng!
Ai về Cống Rộc Tiên Lãng quêtôi
Có nhớ chăng những đầm tômlấn bãi bồi
Đã xanh lại một vùng hoangvắng
Chim đã về hót tiếng ca vui!
Bỗng đâu lệnh đến… hỡi ôi
Cưỡng chế thu hồi hối hả đầmtôm
Ai dồn anh đến chân tường
Anh Vươn ngơ ngác, biết đườngnào đây?
Trận chiến từ đây trận chiến
Tai họa từ đâu đã đến
Tan hoang đập phá từ đâu
Cảnh tù tội bắt đầu…
Đục nước béo cò, ai vơ ai vét
Đầm vuông cá tôm tan tác
Xơ xác cây xanh
Chim về ngơ ngác….
Gần một đời đổ mồ hôi và máu
Quai đê lấn biển bãi bồi
Mấy ai dám ngăn con sóng dữ
Ngăn bão giông, mang cá tômyên ả cho đời!
Đắp đê che bão tố nơi này
Giọt giọt mồ hội muôn đắngcay
Đất xanh cây, cá chim tụ hội
Tỏ anh hùng ngăn sóng dữ làđây
Đầm cá tôm đến mùa gặt hái
Bỗng từ đâu có kẻ thèm thuồng
Họ rủ nhau bài binh bố trận
“Hợp đồng” nào, mà nỡ bấtlương!
Lưỡi không xương nhiều đườngngoắt ngoéo
Luật họ bẻ cong, lách lóckiếm mồi
Họ lừa anh, vu khống cho anhVươn là “người xấu”!?
Vu khống dân phá hoại nhàanh!
Tráo trở đến thế là cùng
Ôi trái tim lạnh giá quá hơnbăng
Hay mất tính người thành maquỷ
Trăm mưu ngàn kế với dân lành
Người lương thiện lại dễ bịlừa
Kẻ gian manh khôn ranh kẻcướp
Họ bày mưu đưa anh, đưa dânvào “tội ác”?
Họ là cội nguồn của những nỗiđau dân
Nỗi đau Tiên Lãng xé bầu trời
Nỗi đau Tiên Lãng xé lòng tôi
Ai cướp công dân ai cướp đất
Máu ai rơi, ai tội hỡi người?
Xuân này Tiên Lãng quê ta ơi
Hoa vẫn nở ư, lẽ ở đời
Lòng dân đầm tôm xuân có đến
Tiếng bom Văn Vươn có độngtrời!
2-
Ai về Cống Rộc Tiên Lãng quêtôi
Quan huyện ra tay cưỡng chếrồi
Huy động hàng trăm quân khiếpquá
Thời nào đây hỡi, phải cáithời?
Ai đẩy người dân vào chântường
Ai giờ là kẻ thật sự bấtlương
Vì lợi coi thường pháp luật
Hại dân, hại nước- chỉ mộtphường!
Xuân đến mà sao lại bất nhân
Cưỡng chế bất cần biết lòngdân
Anh em kết mảng - cường hàomới
Đẩy bao người vào cảnh trầmluân!
Ăn trên ngồi trốc, xạo quátrời
Giả điếc giả câm, vu khốngmười mươi
Cán bộ vì dân - sao thủ ác
Miệng lưỡi, hành vi thật đãibôi!
Điều hàng trăm công an, bộ đội đằng đằng sát khí,
Vũ khí tận răng
Tấn công… một vài người dân súng “hoa cải” “hoa cà”
Lại bị thương sáu chú!
Thương sao chiến sĩ
Bị làm công cụ của mưu thâm
Đẩy cả đàn bà vô tội
Vào vòng lao lý, hành hung!
Cưỡng chế, trả thù sao hèn hạ
Quan huyện lừa dân giữa banngày
Người hiền tin quan mới họalây
Cán bộ vì dân có thật “tuyệt vời”thay?
Ôi “quả bom” Đoàn Văn Vươn
Nổ tung phá toắc lô cốt quan liêutrục lợi
Xé màn đêm chuyên chế nhũngtham
Cháy nhà có ra mặt chuột?
Xuân đến rồi sao ngơ ngác vậyxuân
Ai về Tiên Lãng cho đi với
Để rõ mặt quan thời kinh tếthị trường “đổi mới”
Chỉnh đốn nơi nào, suy thoáitận tim gan?
3-
Xuân này Tiên Lãng quê ta ơi
Hoa vẫn nở ư, lẽ ở đời
Lòng dân đầm tôm xuân có đến
Tiếng bom Văn Vươn có độngtrời!
Lẽ nào là cường hào mới
Quan huyện Tiên Lãng- hóathân chăng
Là chủ tịch, phó bí thư “vìdân nước”?
Lại trở thành kẻ lộng quyền -kẻ cướp!
Là chủ tịch, phó bí thư “vìdân nước”?
Trục lợi, lách luật lừa dân,
Lại trở thành kẻ thủ đoạn thủmưu
Trái tim lạnh nên thành thủác
Người từng lên lớp là theolời Bác
Răn bảo dân làm theo luậtpháp
Đã trở thành kẻ lật lọng, dãtâm
Coi trời bằng vung, tác oaitác quái
Hàng ngày vẫn ăn cơm cá dân
Sao bỗng dưng trở thành xa lạ
Bả phong kiến cường hào ănphải tự lúc nào
Trong máu chăng hay môi trườngô nhiễm?
Phải chăng
khi ta có quyền lực?
Đủ quân tướng trong tay
Làm sao thua dân vài một!
Kẻ nào dám trái lệnh ta sẽchết!
Ôi Đảng lãnh đạo đâu, dân làmchủ nơi nào
Bao tổ chức của dân vô hiệu
Tổ chức của dân mà khi dânlâm nạn lại đứng ngoài
Cấp ủy đâu mà như không tồntại!
Chính quyền của dân sao lạitrong tay một vài người
Ai thao túng, ai ghế ngồi lợidụng
Ai bầu ra, ai bổ nhiệm, ainhầm
Một Tiên Lãng hay có nhiềuTiên Lãng?
Cái xảy nảy cái ung
Cái gì đến đã là đã đến
Cái gì đến ắt là sẽ đến
Bài học nào cay đắng hơnkhông?
Dân đau lòng hay đảng đaulòng
Niềm tin đâu rồi, trách dânsao nhỉ
Trách nhân sao không trách kỷ
Ôi Cống Rộc Tiên Lãng mãi cònghi!
“Huyện đường” Tiên Lãng cókhác xưa
Hoành tráng lắm công trìnhnhà cửa
Ghế ngai ngồi chễm chễ oaiphong
Mà sinh ra quan hiếp dân vôtội?
Quan xã Quang Vinh- tên thế ư
Sao sinh xã trưởng lắm mưu mô
Hay là con sâu làm rầu nồicanh vậy
Truyền thống quang vinh tốtđẹp đâu?
Có lẽ không cần nữa “giánquan”
Để ai thao túng, lắm ưu phiền
Cơ chế nào, nói hoài, đâu nhỉ
Ôi bao quan ngậm miệng ăntiền!
Xuân đến rồi sao ngơ ngác vậyxuân
Ai về Tiên Lãng cho đi với
Để rõ mặt quan thời kinh tếthị trường “đổi mới”
Chỉnh đốn nơi nào, suy thoáitận tim gan?
4-
Xuân này Tiên Lãng quê ta ơi
Hoa vẫn nở ư, lẽ ở đời
Lòng dân đầm tôm xuân có đến
Tiếng bom Văn Vươn có độngtrời!
Nhớ thời chống lại thực dânxâm lược
Tiếng bom Sa Điện,
Máu Phạm Hồng Thái hồng dòngsông yêu nước thương dân
Anh được Tổ quốc tôn vinh
Chống lại cường hào cướp đấtcướp lúa dân lành
Nhớ “tiếng bom Nọc Nạn”, baokẻ máu phải đền tội đó
Tòa án Tây cũng thấy mình “xấuhổ”!
Cha con Biện Toại được thabổng, và giảm tội bao người
Chống lại lệnh sai cướp côngcướp đất
Tiếng “bom Cống Rộc” bây giờ
Công tội ra sao
Phải chăng hồi sau mới rõ…
Đắp đê che bão tố nơi này
Giọt giọt mồ hôi mặn đắng cay
Đất xanh cây, cá chim tụ hội
Tỏ anh hùng ngăn sóng dữ làđây
Quên sao người dân theo lờicủa Đảng
Dám đương đầu sóng cuộn cuồngphong
Cho đất xanh, trời xanh, lòngdân no ấm
Anh không tiếc mồ hôi và máugiữ đất lành
Có lẽ nào xuôi tay cho sóngdữ
Nó cưỡi đầu vùi dập sao đành
Bao người sẽ làm mồi chochúng
Phải trái phải phân minh!
Phải đứng lên thôi
Dẫu thân tù tội
Sống không thể cúi đầu
Mấy ai được như anh, anh hỡi!
Thủ tướng ra tay
Công an Trung ương vào cuộc
Mặt trận Tổ quốc về giám sát
Sẽ là sao đây?
Chương hai
CỐNG RỘC CHIỀU CUỐI NĂM
1-
Xuân này Tiên Lãng quê ta ơi
Hoa vẫn nở ư, lẽ ở đời
Lòng dân đầm tôm xuân có đến
Tiếng bom Văn Vươn có độngtrời!
Ôi Tết đến mà cả nhà anh tantác
Đến ông Trời vô tâm cũng bãogió không đành
Bão tố lại từ người, ập tới
Dữ dội xé lòng ta thế ư?
Người lương thiện tự do, bỗngvào vòng tù tội
Anh dại ư, bản năng chốnglại…
Lây trứng chọi đá chăng
Không hy sinh làm sao mở lối?
Kiện cáo lồng vòng vẫn là sốkhông
Con đường loanh quanh conkiến…
Con đường thẳng – con đườngphản kháng
Giá nào phải trả… máu rơi!
Anh muốn vậy chăng hay thếđặng đừng
Kẻ nào cướp nồi cơm manh áocủa anh
Công lao một thời khai đầm, nuôinấng
Buộc trắng tay nhục nhã thếnày đây?
Kẻ nào coi trời bằng vung
Biết trái luật vẫn ra taytrấn áp
Lợi lộc nào, ai “đặt hàng”cho họ, phải vầy
Không dưng máu hăng cưỡng dânlành đến vậy?
Đắp đê che bão tố nơi này
Giọt giọt mồ hôi muôn đắngcay
Đất xanh cây, cá chim tụ hội
Tỏ anh hùng ngăn sóng dữ làđây!
Anh cứ yên tâm, công lý sẽsáng soi
Phải đứng lên thôi
Dẫu thân tù tội
Sống không thể cúi đầu
Mấy ai được như Anh, anh hỡi!
2-
…
Em kể với anh nếu lộ ra
Thân em không còn, khi bọn “xãhội đen” nó biết
Đêm nó đâm chết em ngay
Nhưng là dân em xin kể thật
Bọn em được chỉ thị là hàng ngày ngồi uống nước,
Được trả tiền nuôi cơm trưa tối mỗi ngày
Chỉ ngồi để săn các nhà báo…
Mình làm đầy tớ cho chính quyền…
Nhà báo đến phải mời họ đi,
Nếu họ không đi, đuổi họ đi,
Nếu đuổi không đi thì cứ tự xử
Tội vạ đâu xã chịu xã lo….?!
Theo dõi và can thiệp
Theo luật rừng xã hội đen
Thế đấy
Sao mà không bức xúc anh hà!
Nóc nhà xã huyện đây hỏng hếtrồi anh ơi
Thành cũng “lơ ngơ” đổ chodân đủ tội?!
Báo đài thành cũng chỉ bênhvới vực
Chẳng có bài nào viết cho rahồn!
Vườn nhà anh Vươn
Cưỡng chế, phá phách rồi giờthành nơi của xã hội đen
Có “công an, biên phòng” cũngxuống đánh bạc đêm đêm
Chính quyền ư?
Bọn ăn cướp thôi,
hỏng bét hếtrồi!
Sao chính quyền của dân lạithành “chinh quyền xã hội đen”
Ngăn cấm, đánh đập … vô tộivạ
Những ai muốn biết sự thậttăm tối nơi này?
Sợ nhà báo nhà đài trung ươngvề sẽ lộ…
Chủ tịch gì ngữ ấy, một kẻ bánbia
Anh em họ đắt díu nhau lênchủ tịch
Nhoáng một cái lên ghế quan,hống hách
Và nhoáng một cái “đảng viên”thành bọn cường hào!?
Bao sự thật tối đen lật gốc
Quan tri huyện thời nay
Dấu nhẹm đi lý lịch
Một “bóng ma” phản động nào từng ẩn sau lưng
Có lẽ nào như thế?
Bậy bạ quá rồi!
Thối nát rồi!
Dân không tin vào chính quyền này nữa
May còn trông cậy ở Trungương!
Thành bênh huyện
Huyện bênh xã
Họ bênh nhau
Cái gì “bí mật” ở đằng sau
Dần dần sẽ tòi ra ánh sáng…
Đâu các đại gia
Đâu các đại ca
Đâu quỉ đâu ma
Đâu thật đâu giả?
Các anh xuống xóm Chùa mà hỏidân cơ
Đừng hỏi cán bộ…
Cứ bảo “được lòng dân” nhưng chúng nó điêu ngoa,
Dân người ta chán lắm rồi anh ạ!
Thu hồi đất ông Vươn ư?
Vì có cái sân bay sẽ qua đây
Thu đất ông Ngân ư
Có đường cao tốc sẽ đi qua…
Lấy đất dân chia cho “con ông cháu cha”
Nặng tay lại quả
Thin thít mồm im
Không còn là chuyện lạ!
Tất cả là vì kinh tế cả!
Che sao được mắt dân
Và không thể hồ đồ, ỡm ờ, vô liêm sĩ
Đổ tội cho dân!
Ôi đất nước có bao nhiêu kẻ Hiền- Liêm
Có bao nhiêu “chính quyền xã hội đen” như thế
Có bao nhiêu dự án đất “thu hồi”
Có bao nhiêu “lệnh cưỡng chế” thế trời ơi!
Ở đất này ông Vươn không làm thế liệu trên có biếtkhông?
Chính đốn Đảng thì hãy bắt đầu từ Tiên Lãng…
Mà không làm khéo thì khắp nơi họ bùng lên
liệu có giữđược Đảng không?
“Muốn giữ Đảng phải giữ dântrước đã!”
Nếu lầnnày mà cứ bênh nhau
Thì mấthết, dân không còn tin Đảng nữa!
Chúng em là nông dân chỉ biếtthế thôi
Dân đây chán ngán lắm rồi!
Ôi nỗi đau Tiên Lãng xé bầutrời
Nỗi đau Tiên Lãng xé lòng tôi
Ai cướp công dân ai cướp đất
Máu ai rơi, ai tội hỡi người?
Ai bảo Đoàn Văn Vươn “chốngđối chính quyền”(!?)
Không! Chỉ chống bọn cườngquyền ác bá
Ngăn sóng dữ ập lên đầu dânlành
Chúng không thể ăn mừng hêhả!
3-
Bầu trời cuối năm ở ngã baCống Rộc bao la cao vời vợi,
Phía dưới kia khu rừng chắnsóng chập chờn
Bao nhiêu mồ hôi thấm từngcây lậu, cây sú
Đầm nuôi thủy sản kia có rungđộng lòng ta?
Có nhớ người bỏ cả đời đổ mồhôi và máu
Quai đê lấn biển bãi bồi
Mấy ai dám ngăn con sóng dữ
Ngăn bão giông, mang bình yênxanh tốt cho đời!
Mà đất Cống Rộc bỗng xa lạbao người
Không khí xung quanh đặcquánh lại, ngẹt thở…
Ai cũng sợ bị trả thù
Chỉ người già “sắp chết rồi”,là không sợ gì cả
Như nói lời cuối cùng: “hãy cứu lấy người dân…”
Dòng nước qua Cống vẫn trong xanh
Chảy hiền hòa từ đồng ra biển
Như nhắc một thời bình yênlưu luyến
Nhớ người anh hùng chắn sóng dữlấn biển khơi
Xuân đất trời có đến
Mà lòng người nơm nớp vớingười
Mà lòng người đã cạn dòng lệsầu rơi
Nỗi u buồn nghẹt thở…
Đâu ngôi nhà anh Vươn
Tại sao lại phá
Phá cả từng bàn thờ ông cha
Bàn thờ Thiên chúa….
Chiều cuối năm
Hoàng hôn buông trên Cống Rộc
Một màu đen thui thủi…
Trùm lên những đầm ao…
Gía đình anh Vươn tan tác
Làm sao tết nhất người ơi
Anh ở trong tù có lạnh
Chắc khó có giấc ngủ yên!
Nhưng tết này, những quantham
Những quan hống hách
Những quan mong phủi tay chosạch
Có phút ngủ yên không?
Tết gia đình anh Vươn là mộtnỗi buồn mênh mông
Nhưng những quan tham, hốnghách
Có xuân vui vẻ được không?
Hay cứ mặc kệ, ăn chơi chothỏa thích?
Hay tính kế bàn mưu chối tội
Hay dám làm dám chịu
Sự thật dám phanh phui
Dũng khi nào đây cho xứng vớiđất trời?
Hay chỉ là tận đường phải thế
Khi đã hết đường loanh quanh
Có lẽ nào đợi dân nổi lên
Như thời xưa chống quan ác bá…
Bây giờ mà luẩn quẩn luậtrừng Tiên Lãng ta
Biết nào yên, biết đâu chính đâu tà
Cứ luật rừng nện vào đầu dân búa tạ
Chỉ quát roi mây phủi phủi quan ta!
Hỡi những tham quan
Còn mặt nhơn nhơn không
Còn hùng hổ, trợn mắt phồng mồm nữa không
Còn đất để chui không?
Ôi mảnh đất một thời đỏ hoaphượng đỏ
Một thời dân khoán mới mởphong trào
Sao bây giờ lắm quan hiếp dânlạ thế
Mới đây thôi mà để bao nơingậm đắng nước mắt trào!
Chiều cuối năm đứng trên CốngRộc nghĩ miên man
Nếu không có Đoàn Văn Vươn
Nếu “quả bom” không nổ
Nếu…
thì đời im ỉm khóa mãi bóng đêm…
4-
Tại sao chỉ Đoàn Văn Vươn vàotù
Kẻ ra lệnh cưỡng chế sai
Kẻ gây nên hậu quả nghiêmtrọng khôn lường
Lại nhởn nhơ ngoài công pháp?
Đình chỉ chức vụ ư, mong chớchìm xuồng!
Kẻ to mồm vu oan cho dân
Chỉ khiển trách thôi ư, saokhông từ chức
Liêm sĩ để đâu, trơ lì mặtthớt
Quay lưng lại nhân dân thìlãnh đạo thế nào?
Sao bao quan vẫn ngậm miệngim lìm
Giữ khôn “thể diện”
Dân bị oan bị nạn…
Đảng ở Hải Phòng đâu có ailên tiếng?
Sao ở đây chỉ nghe quan nhữnglời lấp liếm!
Dân vào tù quan chối tội rấtngon
Giả sử nhà quan nguy nga lùlù kia bị dân vùng lên phá
Có chết với quan không?!
Đâu đó gió như chua xót
Từ những bàn chân lội trongbùn đất
Từ trong sân vườn anh Vươnvụn gạch
Từ đầm ao đã về tay ai?
Lời ai oán:
Cha mẹsinh con đặt tên Hiền
Lại mong thằng kế phải thanh Liêm
Làm quan phải nói lời Trung Thoại
Lại lừa lại dối để kiếm thêm
Tên Hiền nhưng lại làm việc ác
Tên Liêm toàn làm việc vô liêm
Tiếng vang hoa cải từ Tiên Lãng
Tiêu tan sự nghiệp bởi tham tiền!
Chiều cuối năm đứng trên CốngRộc nghĩ miên man
Mặt trời xuống hằn lên vết đỏ
Máu hay lửa
Của đất này?
Có nhớ chăng người đắp đê chebão tố nơi này
Giọt giọt mồ hôi mặn đắng cay
Đất xanh cây, cá chim tụ hội
Tỏ anh hùng ngăn sóng dữ làđây!
Đám mây nào cong lên, nhọnlên như câu hỏi
Nếu không có Đoàn Văn Vươn
Nếu “quả bom” không nổ
Nếu…
thì bao sự thật
bị im ỉm khóa mãi thui thủi đêm đen…
Chương ba
MƠ HAY THỰC?
1-
Mơ hay thực trong bao giấcngủ chập chờn
Trong bao ác mộng kẻ thamtiền
Nơi đầu sóng lại ào lên sóngdữ
Không phải từ khơi mà đấtlành!
Có lạ gì không anh hỡi anh
Phiên tòa chưa bao giờ đôngthế
Bao khẩu hiệu đòi công lý
Khắp nẻo đường thôn…
- Hãy giảm án cho anh ĐoànVăn Vươn!
- Hãy tha bỗng Đoàn Văn Vươn!
Trên tóc trắng người già
Trên môi bao cô gái…
- Hãy giao đất lại cho anhĐoàn Văn Vươn!
- Hãy trả lại công bằng chonhân dân!
Phía chân trời chớp sáng
Phía biển xa sóng trào….
- Chính quyền vì dân hay vìquan chức?
- Không thể để người dân oanức!
Gió ù ù, ù ù
Thổi lên từ đất…
- Nếu cưỡng chế trái luật
Phải chiến đấu đến cùng…!
Chủ những đầm tôm nào lêntiếng
Thời khác rồi, đừng mà lấpliếm!
- Hãy trừng trị kẻ lộng quyền!
- Hãy đưa kẻ ức hiếp dân ravành móng ngựa!
Lòng dân như sóng vỗ
Lòng dân cuộn gió khơi
- Hãy nghiêm trị kẻ coithường phép nước!
- Không thể nhẹ tay với kẻkhinh rẻ chính dân mình!
Đất lên tiếng hay lòng ngườida diết
Trời xanh cao chói đỏ vầnghồng!
- Hãy chỉnh đảng từ đây!
- Muốn giữ Đảng hãy giữ dântrước đã!
Bao người dân bình dị
Nói những lời chí nghĩa, chítrung!
- Luật pháp phải công bằng!
- Dân là chủ chứ không phảilà nô lệ!
Bao Công trên phiên tòa
Ngẩng cao đầu mắt quắc…
Gà gáy sáng hay mặt trời thứcgiấc
Trời đang đông hay đã sangxuân
Ai thức ngủ, ai mơ, ai ácmộng
Đất Đầu Sóng lại mang dángnhân dân!
2-
Ôi Tiên Lãng là Nơi Đầu Sóng
Đời bao đời dân bám đất gieotrồng
Đời bao đời lấn biển sú, đưng
Tôm cá lội bơi với người thânthiết…
Đâu bão giông dội lên đầukhốc liệt
Ta đắp đê ngăn sóng dội, giữyên bình
Dáng anh Vươn dáng người dânTiên Lãng
Mồ hôi nước mắt đọng trêncành!
Dân là chủ? Bao đời với đất
Sao bây giờ nó cứ mong manh
Ai muốn lấy thì cứ là ra lệnh… cướp!
Treo cuộc đời bao dự án nôngdân!
Đa sở hữu đất đai, vườnruộng.Tại sao không?
Thời buổi thị trường sòngphẳng
Đã đổi mới không thể nửa vời,sao nhãng
Đừng đổi ngôi “đầy tớ” hóachủ nhân!
Dân thấu hiểu biết thế nào làvì đất nước
Như một thời cho con ra trậnngại ngùng chi
Nhưng không thể để bao taytrục lợi
Vinh thân phì gia, coi dânnhư cỏ rác, thế ni!
“Đất đai toàn dân”- bao kẻtrùm chăn đục khoét
Nhân danh tập trung- cưỡnghiếp dân lành
Đâu chỉ nơi này, bao nơi ùnùn người khiếu kiện
Đơn thư lòng vòng… đày đọabiết bao thân…
“Hiệp hai đổi mới” này, taphải tân công
Đâu lô cốt chắn che bao quânnhũng nhiễu
Phải tấn công, giải phóngtiếp sức dân
Phá những gông cùm quan liêuthể chế!
Cái không thể vẫn là có thể
Chân lý ở lòng dân chứ khôngphải ở ghế cường quyền
Lòng nhân nghĩa là lo cho dânnước
Không phải lo giữ ghế để ngồiêm!
Phanh nào để thắng xe quátrớn
Giám sát nào ngăn chặn lạmquyền
Không gian nào cho dân tự domở miệng
Ngôi nhà dân chủ nào bảo vệđược dân?
Hãy chỉnh đảng từ đây
- Muốn giữ Đảng hãy giữ dântrước đã
Đảng duy nhất cầm quyền
nhưng không thể độc quyền - chuyên chế
Bao nhiêu quyền lực, sức mạnhở nơi dân
Bao nhiêu lợi ích ở nơi dân
Việc lợi cho dân thì phảigắng làm…
Lời Bác đó, lẽ tự nhiên
Ý dân ý Trời xưa nay vẫn vậy
Trái lòng dân, ắt sẽ tự mìnhđày ải
Dẫu dân tha thì sấm sét cũnggiáng đầu!
Ai vì dân sẽ được khắc sâu
Lòng người mới là muôn thuở
Kẻ ác bá đất trời nguyền rủa
Ai thương người kính dân kẻấy trường tồn!
3-
Ba ngày xuân mà lòng ta cóyên
Người gần xa vẫn nhớ về TiênLãng
Nơi Đầu Sóng- dậy lòng ta từnghồi từng buổi
Thương dân lành phải cảnh tùlao!
Ghét đắng ghét cay bao kẻlộng quyền
Bao kẻ tham lam vô độ
Đạp lên công lý
Phá đổ nghĩa nhân bao đờithắm máu cha ông!
Đọc từng trang báo
Từng trang mạng vì nhân dân
Thông tin từ Tiên Lãng
Nỗi niềm trầm luân…
Lòng ai không thổn thức
Trái tim không đau buốt
Ngực nghẹn ngào trào dâng
Sao nỡ ăn ngon ngủ yên chođược!
Hải Phòng ơi, Tiên Lãng ơimột thời tôi đã yêu
Hoa phượng đỏ đỏ trái timtrai trẻ
Súng phòng không giữ Thành phốBiển
Bạn bè ngày ấy có còn không?
Hải Phòng ơi, Tiên Lãng ơimột thời tôi đã đến
Nơi Đầu Sóng anh hùng vàthương mến
Bao bà mẹ nuôi ta ngày khángchiến
Ơn sâu chưa trả được, nỡ nàoquên!
Hải Phòng ơi, Tiên Lãng ơimột thời tôi đã nhớ
Khoán mới đi đầu dũng mãnh,biết vì dân
Dân là gốc bài học còn mãi đó
Đã xa dân khôn lắm… cũng nguđần!
Có lẽ nào, thời thế đổi thay
Ta đã xa dân, phụ bạc tìnhxưa cũ
Dân vạn đại, quan nhất thờicó phải
Bao gốc cây bom phạt lại…chồi xanh
Ôi hôm nay trời đã sang xuân
Sao lạnh giá một vùng lòngquân cán
Hải Phòng ơi - Tiên Lãng!
Bài học này đắt giá, lẽ nàoquên?
Thơ chưa hay nhưng xin gửi vàidòng tâm huyết
Cho gia đình anh Đoàn VănVươn
Hay cho chính lòng ta. Thếnào là Biết
Thế nào là máu chảy ruột mềm!
Ai về Cống Rộc -Tiên Lãng tađi với
Thăm những làng quê những bãibồi
Khi nào xanh lại
một vùng tan nát
Khi nào chim sẽ về
hót tiếng ca vui!
Chương bốn
KHÔNG PHẢI RIÊNG AI
1-
Chuyện Tiên Lãng xuân này đâucủa riêng ai
“Bài học Thái Bình” sao quênsớm thế
Quên nữa lần này thì còn gìđể kể
Hố sâu ngăn cách Dân với Đảngquá chừng!
Ôi những “hố tử thần”
Đâu chỉ trên đường, xa lộ
Trên quan trường, chính sách,luật pháp lỗi thời
“Hố tử thần” giữa lòng quan –dân khủng khiếp!
Vẫn cái mồm xoen xoét
Giấu tay bẩn tay quỉ tay ma
Kẻ trộm già mồm mà
Ăn cướp la làng bài bản!
Bao Công nào đã xuống
Bao công nào lửng thửng, ngồinhìn
Ai bất đắc dĩ không thể lặngim
Chỉ Đất và Dân là rõ ….
Sao nỡ coi người dân như địch
Cưỡng chế dân trái luật
Đẩy dân đến đường cùng
Lại là “một chiến tích”, một“trận đánh đẹp”!?
Phá nhà dân ngày trước Tết
Làm tan tác gia đình
Cướp cá cướp tôm chia nhau ănTết
Nhân nghĩa nào, đạo lý cònkhông?
Lại còn định viết sách
Để dạy thêm cho bao nơi…
Nghe mà rợn cả người
Ôi đại Ca giám đốc công anthành phố!
Có lẽ ông ta định một ngàymai
Cưỡngchế toàn dân tộc
Để thu hồi đất
Cho những đại gia, cho nhữngđại ca?!
Ôi chính quyền bắt tay cùnggiang hồ, kẻ cướp?
Có lẽ điều này là thật
Một đại… Ca có thật?
Một giám đốc công an có thật!
Nghe mà đau quá Bác Hồ ơi!
2-
Chuyện Tiên Lãng xuân này đâucủa riêng ai
“Bài học Thái Bình” sao quênsớm thế
Quên nữa lần này thì còn gìđể kể
Hố sâu ngăn cách Đảng với Dân
Bom nổ ngay hay bom nổ chậm
Ai biết tháo ngòi ai cứ làmngơ
Ai biết “việc nhân nghĩa cốtở yên dân”
Dân là gốc hay quan là gốc?
“Việc nhân nghĩa cốt ở yêndân”
“Quân điếu phạt phải lo trừbạo”?
Sao tráo trở hiểm nham, bợđợ, hỡi trời
Trời cao có thấu lòng dân đenkhông hỡi?
Bao đại biểu của dân
Tầng tầng lớp lớp
Trốn sạch như không!
Để bao quan múa môi “chưahay”, “chưa biết” điên khùng!
Quan ta vẫn chệm chệ trênghế, uống bia
Vẫn loay hoay chùi tay, chebụng
Chờ dưới báo cáo báo cầy
Chỉ trỏ đó đây!
Chỉ cần pôn một cái
Là có ngay, bàn nhậu mâm đầy
Điểm nóng đó mà làm ngơ,không biết
Quanh năm chỉ lo ngước mắttụng trời…
Dân khổ dân đau chẳng đoáihoài
Để ai tết co rét giữa màntrời
Có lẽ vì dân ngụ cư là kẻđịch
Chẳng động lòng ai “yêu nướcthương nòi”!
Chúng nó khôn ngoan tính toántừng giờ
Đánh úp dân trước tết,
Đê dân trở tay không kịp
Đề đủ thời gian “cứt trâu…hóa bùn” !
Ăn tết rồi đủng đỉnh thờigian
Đủng đỉnh các quan
Thời gian phai bạc
Dân cần quan không vội…
May có lòng dân xóm thôn
Bao lòng hảo tâm gần xa góptình góp lửa
Tiếp sức mạnh và công lý
Vợ con “nạn nhân” bé bỏng,ngã gục
Lại đứng lên…
“Một con ngựa đau cả tàu bỏcỏ”
Đảng của dân đâu rồi?
Dân là từng người từng thânphận khổ đau cụ thể
Chuyện Tiên Lãng bây giờ đâucủa riêng ai!
Lời Mặt trận Trung ương vẫnbị bỏ ngoài tai
Tết đến lo chạy biếu quan góito gói nhỏ
Lo cho ấm êm, kín kẽ
Ghế ghế chểm chệ
Zô zô… ăn mừng “trận đánhđẹp”, “đánh hay”!
Họ học tập đạo đức Bác
thế này đây!!!
Họ vì dân vì nước
thế này đây!!!
Có lẽ cán bộ ta
treo đầu dê bán thịtchó
Bội tin, bất nhân
đến thế là cùng!
3-
Chuyện Tiên Lãng xuân bây giờđâu của riêng ai!
Ai trong cuộc đã bóc trần sựthật
Cựu chiến binh lại như ngươilính thưở nào
Ai làm ngơ, đến lượt mình aicứu?
Vào hội vào hè đâu phải vàochơi
Ta cần dựa vào nhau khi khốnkhó…
Ta cần nhau như trời đất cầnnhau
Đoàn kết lại, làm nên bóđũa..
Đoàn kết này là vì nhânnghĩa!
Hải Phòng ơi, Tiên Lãng ơimột thời tôi đã yêu
Hoa phượng đỏ đỏ trái timtrai trẻ
Súng phòng không giữ Thànhphố Biển
Bạn bè ngày ấy có còn không?
Ai bảo trận này không đảongược
Bụng bọn tham ác sẽ phơi bày
Ai bảo rồi cũng như chuyện ĐồSơn đạo nọ
Đồ nào thì cũng thế màthôi!!!
Dẫu mai đây kịch bản thế nào
Kẻ ác bá cường hào chỉ sứtđầu mẻ trán
Dân lành vẫn thân đọa đày tộitù y án
Thì nhân dân nơi đầu sóng vẫnVƯƠN lên!
VƯƠN lên như cây sú cây xanhkia
Bão tố xác xơ lại vươn minhđứng dậy
Như những anh hùng cao QUÍ
Nhân dân là đất nghìn năm…
Sẽ có nhiều anh VƯƠN, anh QUÍ
Cuộc sống chẳng bao giờ quỳlụy
Là nhân dân quen ngẩng caođầu
Đề trên trời sáng mãi nhữngvì sao!
Chuyện Tiên Lãng bây giờ đâucủa riêng ai!
Có lẽ nào đất dậy sóng mãikhông thôi
Đảng trong dân, đảng vì dâncó thấu
Có lẽ nào cứ để bao chuyệntrời ơi!?
***
Hôm nay ngày sinh nhật Đảng
Tôi viết tiếp bài ca về “TiênLãng”
Trái tim lại rung lên, ngựclại rung lên,
đau nhói baolần
Nỗi đau nơi đầu sóng quặnlòng nhân!
Normal0falsefalsefalseEN-USX-NONEX-NONE MicrosoftInternetExplorer4
Chương bốn.KHÔNG PHẢI RIÊNG AI
1-
Chuyện Tiên Lãng xuân này đâu của riêng ai
“Bài học Thái Bình” sao quên sớm thế
Quên nữa lần này thì còn gì để kể
Hố sâu ngăn cách Dân với Đảng quá chừng!
Ôi những “hố tử thần”
Đâu chỉ trên đường, xa lộ
Trên quan trường, chính sách, luật pháp lỗi thời
“Hố tử thần” giữa lòng quan – dân khủng khiếp!
Vẫn cái mồm xoen xoét
Giấu tay bẩn tay quỉ tay ma
Kẻ trộm già mồm mà
Ăn cướp la làng bài bản!
Bao Công nào đã xuống
Bao công nào lửng thửng, ngồi nhìn
Ai bất đắc dĩ không thể lặng im
Chỉ Đất và Dân là rõ ….
Sao nỡ coi người dân như địch
Cưỡng chế dân trái luật
Đẩy dân đến đường cùng
Lại là “một chiến tích”, một “trận đánh đẹp”!?
Phá nhà dân ngày trước Tết
Làm tan tác gia đình
Cướp cá cướp tôm chia nhau ăn Tết
Nhân nghĩa nào, đạo lý còn không?
Lại còn định viết sách
Để dạy thêm cho bao nơi…
Nghe mà rợn cả người
Ôi đại Ca giám đốc công an thành phố!
Có lẽ ông ta định một ngày mai
Cưỡng chế toàn dân tộc
Để thu hồi đất
Cho những đại gia, cho những đại ca?!
Ôi chính quyền bắt tay cùng giang hồ, kẻ cướp?
Có lẽ điều này là thật
Một đại… Ca có thật?
Một thủ lĩnh công an có thật!
Nghe mà đau quá Bác Hồ ơi!
2-
Chuyện Tiên Lãng xuân này đâu của riêng ai
“Bài học Thái Bình” sao quên sớm thế
Quên nữa lần này thì còn gì để kể
Hố sâu ngăn cách Đảng với Dân
Bom nổ ngay hay bom nổ chậm
Ai biết tháo ngòi ai cứ làm ngơ
Ai biết “việc nhân nghĩa cốt ở yên dân”
Dân là gốc hay quan là gốc?
“Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân”
“Quân điếu phạt phải lo trừ bạo”?
Sao tráo trở hiểm nham, bợ đợ, hỡi trời
Trời cao có thấu lòng dân đen không hỡi?
Bao đại biểu của dân
Tầng tầng lớp lớp
Trốn sạch như không!
Để bao quan múa môi “chưa hay”, “chưa biết” điên khùng!
Quan ta vẫn chệm chệ trên ghế, uống bia
Vẫn loay hoay chùi tay, che bụng
Chờ dưới báo cáo báo cầy
Chỉ trỏ đó đây!
Chỉ cần pôn một cái
Là có ngay, bàn nhậu mâm đầy
Điểm nóng đó mà làm ngơ, không biết
Quanh năm chỉ lo ngước mắt tụng trời…
Dân khổ dân đau chẳng đoái hoài
Để ai tết rét co ro giữa chiếu đất màn trời
Có lẽ vì dân ngụ cư là kẻ địch
Chẳng động lòng ai “yêu nước thương nòi”!
Chúng nó khôn ngoan tính toán từng giờ
Đánh úp dân trước tết,
Đê dân trở tay không kịp
Đề đủ thời gian “cứt trâu… hóa bùn” !
Ăn tết rồi đủng đỉnh thời gian
Đủng đỉnh các quan
Thời gian phai bạc
Dân cần quan không vội…
May có lòng dân xóm thôn
Bao lòng hảo tâm gần xa góp tình góp lửa
Tiếp sức mạnh và công lý
Vợ con “nạn nhân” bé bỏng, ngã gục
Lại đứng lên…
“Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”
Đảng của dân đâu rồi?
Dân là từng người từng thân phận khổ đau cụ thể
Chuyện Tiên Lãng bây giờ đâu của riêng ai!
Lời Mặt trận Trung ương vẫn bị bỏ ngoài tai
Tết đến lo chạy biếu quan gói to gói nhỏ
Lo cho ấm êm, kín kẽ
Ghế ghế chểm chệ
Zô zô… ăn mừng “trận đánh đẹp”, “đánh hay”!
Họ học tập đạo đức Bác
thế nàyđây!!!
Họ vì dân vì nước
thế nàyđây!!!
Có lẽ cán bộ ta
treo đầudê bán thịt chó
Bội tín, bất nhân
đến thếlà cùng!
3-
Chuyện Tiên Lãng xuân này đâu của riêng ai!
Ai trong cuộc đã bóc trần sự thật
Cựu chiến binh lại như người lính thưở nào
Ai làm ngơ, đến lượt mình ai cứu?
Vào hội vào hè đâu phải vào chơi
Ta cần dựa vào nhau khi khốn khó…
Ta cần nhau như trời đất cần nhau
Đoàn kết lại, làm nên bó đũa..
Đoàn kết này là vì nhân nghĩa!
Hải Phòng ơi, Tiên Lãng ơi một thời tôi đã yêu
Hoa phượng đỏ đỏ trái tim trai trẻ
Súng phòng không giữ Thành phố Biển
Bạn bè ngày ấy có còn không?
Ai bảo trận này không đảo ngược
Bụng bọn tham ác sẽ phơi bày
Ai bảo rồi cũng như chuyện Đồ Sơn dạo nọ
Đồ nào thì cũng thế mà thôi!!!
Dẫu mai đây kịch bản thế nào
Kẻ ác bá cường hào chỉ sứt đầu mẻ trán
Dân lành vẫn thân đọa đày tội tù y án
Thì nhân dân nơi đầu sóng vẫn VƯƠN lên!
VƯƠN lên như cây sú cây xanh kia
Bão tố xác xơ lại vươn minh đứng dậy
Như những anh hùng cao QUÍ
Nhân dân là đất nghìn năm…
Sẽ có nhiều anh VƯƠN, anh QUÍ
Cuộc sống chẳng bao giờ quỳ lụy
Là nhân dân quen ngẩng cao đầu
Đề trên trời sáng mãi những vì sao!
Chuyện Tiên Lãng bây giờ đâu của riêng ai!
Có lẽ nào đất dậy sóng mãi không thôi
Đảng trong dân, đảng vì dân có thấu
Có lẽ nào cứ để bao chuyện trời ơi!?
***
Hôm nay ngày sinh nhật Đảng
Tôi viết tiếp bài ca về “Tiên Lãng”
Trái tim lại rung lên, ngực lại rung lên,
đau nhói bao lần
Nỗi đau nơi đầu sóng quặn lòng nhân!
Thành một Câu Hỏi Lớn:
Xây dựng, chỉnh đốn đảng
Sao đây?
Nỗi đau Tiên Lãng chẳng phải của riêng ai!
Chương năm
XUỐNG VỚI DÂN VÀ ĐẤT
CÓ NGHE?
1-
Điểm nóng Tiên Lãng - Văn Vươn
Một tháng rồi nay bí thư Thành mới xuống với dân
Chậm còn hơn không có phải
Giật mình, thức tỉnh
Sau cơn ngủ mê chăng?
Đảng ở trong dân, liên hệ với dân chăng,
Không phải!
Đã xa dân từ bao giờ không rõ
Có quen nghe dân nói thẳng, thật không?
Có nghe chăng lòng dân đau buốt
Bao người dân uất ức
Bao nỗi oan trái chất chồng
Đội đơn kiện lòng vòng…
“Trống kêu oan” bây giờ không có
Kêu oan như kêu vào trống không
Tiếng vọng lại càng nhói mãi vào lòng
Kêu oan hoài kiệt sức…(bí thư ơi!)
Trận cưỡng chế nào “thành công”
Chủ đầm tức mà chết oan chết ức
Vợ góa con côi ôm chồng đơn bật khóc
Nhớ người lận đận oan khiên?
Đầm cưỡng chế xong nay hoang hóa
Bí thư có biết không?
Thành tích thì quan huyện hưởng
Đau khổ thì dân chịu, đọa đày!
Không có phong bì ăn chia thì… cưỡng chế
Làm ăn phải có cánh có bè
Trung ương thời ở xa, luật thì… tự chế
Cứ kiện cáo đi, được… cũng cụt què!
Ôi bao sóng gió bão giông này không từ biển
Mà từ lòng bất nhân quan huyện tham lam
Bí thư có biết
Hay xa dân, say báo cáo mấy quan!
Ôi bao sóng gió bão giông này không từ biển
Anh Vươn lần nữa lại lên đê
Chắn sóng, chắn quân cướp đất
Thà chết còn hơn sống gối quì!
Từ bao giờ oan mách bảo
Phải vùng lên, báo hiệu với đồng bào
Chịu chết im lìm oan khiên quá
Thà hy sinh nhưng xã hội được nhờ!
Anh chấp nhận, như tự mình ôm bộc phá
Mở đường máu để tấn công
Tấn công vào nhũng tham trục lợi
Tấn công vào cường quyền..
Bí thư biết haykhông?
Vài tiếng xuống với dân biết được những gì
Thật quí hóa các quan vi hành bất đắc dĩ
Chậm còn hơn không
Mong thấu được dân tình!
Bài học gì đấy nhỉ
Quan nào thành phố đã đăng đàn
Quan nào than sao dư luận lại đứng về anh Vươn
Lại chỉ phê phán các quan này nọ?
Chúng tôi bảo vệ chế chế độ
Bảo vệ đảng, lại không khen!?
Ôi cần gì bảo vệ dân ông hỡi
Không dân, đảng ở đâu ra (mà chóng quên!)?
Quan nào rằng, chỉ cần rút kinh nghiệm cưỡng chế cho ngon
Quan huyện còn non nớt
Việc huyện - thành làm là đúng thật
Chỉ hơi chủ quan nên “đáng tiếc” xảy ra!
Quan nào tư tưởng khai thông đảng bộ
Đừng tin báo đài, bậy bạ cả thôi
Mấy ông về hưu ở trung ương biết chi mà nói
Mấy ông bị giật dây phản động sau lưng rồi?!
Đảng viên cán bộ ta cứ yên tâm
Đất Quang Vinh là của chúng mình
Ta ra đầm bắt cá tôm sướng
Biển của ta ta hưởng…
Dân ngụ cư sao mà giao đất được hoài
Không biết điều thì trả giá
Tôi nói là sự thật cả
Bà con, cán bộ ta cứ yên tâm, yên tâm!
Bí thư Thành ơi, bí thư có nghe không?
Con người ta có bao nhiêu tai nhỉ
Bao nhiêu mắt nhìn
Mắt xanh là mắt thông với trái tim nhân tình, có phải!
Những ai sống với dân
Những ai trên cao đứng phán
Những ai và vì sao dân oán thán
Bí thư biết không?
Bi thư Đảng ta hay bí thư “đảng Hải Phòng”
Chuyện Tiên Lãng hôm nay sao giống một thời Thanh Hóa
Hà Trọng Hòa- báo chí tỉnh ra tay bảo vệ, ngợi khen
Ôi, ăn cây nào rào cây ấy!
Ngọn bút nào bị bẻ cong
Dũng khí nào cùn lụt
Vòng kim cô nào chèn kẹp
Có lẽ nào, quan nay lộn sòng xưa!
Đã bao đoàn quân lớp lớp
Kéo lên “triều đình”
Nhưng đâu cũng vào đó
Có lẽ nào giờ là tận cùng?
Tận cùng chuyên chế
Tận cùng tham lam
Tận cùng oan khiên
Tận cùng đau khổ?!
Tận cùng dân chù hình thức,
Tận cùng quan ức hiếp
Tận cùng đất đai toàn dân
Tận cùng tráo trở…
Đổi mới, cải cách, chỉnh đốn thế nào đây
Lần này làm không xong dân hết đường tin tưởng
Tha hồ mà sướng
Các quan ơi!
Quan Tiên Lãng Hải phòng nói rằng họ đúng
Vì đảng vì dân!
Dư luận, bộ ngành, tướng tá, văn nhân
Bảo rằng Tiên Lãng vụ này, sai luật
Và bất nhân…
Đúng sai hay dỡ thiện ác – bao phát ngôn trái ngược
Thủ tướng ra tay, hai vai gánh nặng, đau đầu
Công lý đâu, nhân tình nhân nghĩa là đâu?
Chờ hồi sau sẽ rõ!
2-
Bí thư ơi!
Một đời ta yêu đất
Đất với người chung thủy nước non
Đất chồng chồng lớp lớp cùng ta
Nên đê đẩy lùi sóng dữ…
Ta cùng đất tạo trường thành ý chí
Ta mưu sinh và ta cũng vì người
Cây xanh thêm và mát mẽ bầu trời
Nước mát cho cá tôm chóng lớn…
Ta cùng đất sinh ra mùa vàng
Cùng ta sinh ra hoa trái
Sinh ra tôm cá tung tăng bờ bãi
Sinh ra con trẻ tung tăng….
Từ đất ta đi giữ làng giữ nước
Ta và đất sinh những anh hùng, thi sĩ
Đất của cha ông bao thế hệ
Giao cháu con bồi đắp nước non này!
Bí thư ơi
Ai chia lìa ta với đất
Để cửa nhà tan nát
Để nước mắt thành sông!
Ai lấy đất giao cho kẻ bóp cổ đất lấy vàng
Chia nhau ăn chơi nhảy múa
Vì ích kỷ cá nhân, nhóm bè bất minh…
Bịt miệng, chèn họng những người dân!
Đất và người dân chân chất
Dễ bị dối lừa
Nhưng công lý lại nằm trong dân và đất
Ánh lên quyền lực dân chủ pháp quyền…
Ôi từ đất hay từ trời
Lời ai hát vọng vang da diết
Hay sóng biển rì rào tha thiết
Hay lòng dân Quang Vinh?
Bí thư có nghe chăng:
“Ta nghe nói Đoàn Văn Vươn lấn biển
Chuyện ngày nay mà ngỡ tự xa xưa
Thuở tiền nhân đi khẩn hoang lập ấp
Để mở mang bờ cõi, dựng cơ đồ.
Ta nghe nói, hai mươi năm bền bĩ
Đoàn Văn Vươn buộc biển phải lùi xa
Thêm đất mới, cho người thêm sự sống
Noi gương tổ tiên, bồi đắp sơn hà.
Ta bỗng nhớ Người Ngu Công xẻ núi
Đoàn Văn Vươn lấp biển chuyện hôm nay
Ai đong được bao mồ hôi đổ xuống
Bao gian nan, mưa nắng những năm dài.
Chuyện chàng Vươn nếu xảy ra thuở trước
Những trăm năm thời phong kiến thịnh hành
Chắc sẽ được Nhà Vua ban chiếu chỉ
Truyền sắc phong, ghi công trạng, lưu danh…”
Bí thư có nghe:
Những lời từ ruột đất
Từ đau đáu lòng dân
Từ trời cao công pháp
Từ biển rộng nghĩa nhân…
Rằng:
- Hãy hủy bỏ những quyết định thu hồi… sai luật
- Những quyết định cưỡng chế ngang ngược
- Hãy giao đất cho dân làm chủ, yên tâm lâu dài làm ăn
- Phải đề bù thiệt hại cho gia đình ông Quí, ông Vươn
- Hãy truy tố kẻ lộng quyền coi thường luật pháp…
Ôi một buồi sáng như bao buổi sáng
Nghe tin nay lòng ta sướng rơn
Dẫu chưa phải phán quyết cuối cùng
Nhưng cuối đường hầm hé lên hy vọng
“Phen này
Ông quyết…
cho“đi” hết”!
Thế chứ!
Thủ tướng lại yêu cầu Hải Phòng
Phải rõ ràng trách nhiệm
Không được chung chung mù mờ…
Ý dân là ý trời
Thuận lòng dân thuận lòng người
Cây có cắm sâu vào đất
Bón chăm ngày ngày cây lá mới tốt tươi!
Bắt sâu, trừ chuột phá mùa màng
Vun gốc, tỉa cành theo ý đẹp
Ngăn bao sóng dữ từ biển trời và nhân ác
Đón mùa thuận theo luật tự nhiên!
Sao bỗng trái ngang nghịch tặc
Sao đảo điên một ngày Cống Rộc
Quả nào cũng có nhân
Bí thư có biết không?
Quan Tiên Lãng Hải phòng vẫn nói rằng họ đúng
Vì đảng vì dân
Dư luận, bộ ngành, tướng lĩnh, văn nhân
Bảo rằng Tiên Lãng vụ này, sai luật
Và bất nhân…
Đúng sai hay dỡ thiện ác – bao phát ngôn trái ngược
Thủ tướng ra ta, hai vai gánh nặng, đau đầu
Công lý đâu, nhân tình nhân nghĩa là đâu?
Đoàn văn Vươn, Văn Quý…
Còn trong ngục giam
Bao thế lực còn hiên ngang…
Chờ hồi sau anh nhé!
Nhưng sáng nay một ngày đẹp đẽ
Một tin vui- phải thế chứ Đảng ta
Ôi sáng nay Ngày Thơ dân Việt
Không thể lặng im đợi chờ,
Thơ phảicất lời ca!
Dẫu trong lòng còn lắm xót xa…
Rằmtháng Giêng (Nhâm Thìn 2012)
Chương sáu
THẾ LỰC ĐEN ĐÂU LẼ CÔNG BẰNG?
1-
Ngôi nhà hai tầng
Bỗng thành gạch vụn tan hoang
“Chính quyền” trả thù dân- ngôi nhà nằm ngoài cưỡng chế
- Rằng nó là nơi cố thủ…”chống chính quyền…”?!
Nên phải phá”!
-“Nhân dân bức xúc nên phá”?
- “Hiện chưa biết ai phá
Sẽ điều tra xử lý”!
Đúng là “miệng quan trôn trẻ”!
Ngôi nhà hai tầng
Bỗng thành gạch vụn tan hoang
Dân chứng kiến xe cẩu vào phá nát
Có cả công an và có cả chính quyền
Kẻ nào hôi của còn rõ cả
Chứng cứ rành rành trên máy ảnh tai mắt nhân dân
Nhưng có ai xuống điều tra đâu nhỉ
Ngoài mấy ông nhà báo thương dân!
Ngôi nhà hai tầng
Bỗng thành gạch vụn tan hoang
Lù lù ra đó
Chứ cái kim đâu mà giấu trong quần
Mà miệng quan Hải Phòng Tiên Lãng cứ lùng bùng!
“Người chống đối”, nếu là “dân anh chị”
Thì nơi này ngập đỏ máu loang
Là lương thiện, chỉ dọa thôi, trận giả
Xì bình ga và chỉ bắn xa đạn hoa cải hoa cà
Bị qui là “kẻ giết người”, nằm tù chở xử
Tội ấy tử hình như chơi!
Và tất cả những ai liên đới
Ngôi nhà hai tầng
Bỗng thành gạch vụn tan hoang
Kẻ phá nhà công dân vẩn nhởn nhơ vênh váo
Coi trời bằng vung…
Hỏi đâu lẽ công bằng?
- Sao giám đốc công an không điều tra truy tố
- Hay họ cùng một lũ
- Hay cái nhà kia chỉ là cái lều?
- Hay cái tim quan có đen nên mắt nhìn không rõ?
Ôi ngôi nhà hai tầng
Bỗng thành gạch vụn tan hoang
Hay xác anh Vươn anh Quí tan tành
Gạch đó từng mảnh thịt
Quyển vở học trò gió không đành bay hết
Cái nhang cúng ông bà tung tóe chứng nhân
Chỉ có bé vô tư tìm cái bút…
Các chị tìm về và các con ngơ ngác
Dựng lên lều bạt gió mưa…
Cắm cờ đỏ sao vàng làm nêu bay bay ngọn lửa
Nuốt uất ức vào lòng
Đón giao thừa cùng thôn xóm…
Thương người rét buốt ngục tù!
Kẻ ra lệnh phá nhà công dân vẩn nhởn nhơ vênh váo
Chễm chệ trong nguy nga chúc tụng Tết về
Hoan hỉ ăn mừng chiến thắng?!
Hỏi đâu lẽ công bằng?
Họ đã học những gì nghị quyết
Học những gì đạo đức Bác Hồ
Hình như họ không còn dây xấu hổ
Trái tim hóa đá mất rồi
Trái tim ác quỉ…. hình người!!!
2-
Có lẽ nào phần chìm tảng băng trôi chưa lộ diện
Thế lực đen nào đứng ở sau lưng
Chỉ đạo chỉ huy lùi tiến
Miếng mồi Tiên Lãng
Bạt ngàn những đầm tôm
Thời gian khổ qua rồi, giờ rất ngon
Cần chiếm lấy…
Bắt nó nhả ra vàng
Đuổi những kẻ như Quí Vươn
Cứng đầu không tuân lệnh…
Không có kẻ giật dây
Tại sao có những con rối
Tại sao họ chối tội
Tại sao họ ỡm ờ
Tại sao họ làm ngơ
Tại sao dám coi thường tất cả
Tại sao?
Tại sao???
Họ biết khi nào không thể chối cãi được nữa
Thì họ ra tay thí tốt
Bảo toàn đại ca, đại gia
Chuyện này sắp xảy ra
Kế hoạch vạch ra từng chi li tiết
Kẻ chủ mưu phải thoát
Các quan to phải thoát
Chỉ chết kẻ tép riu
Kỷ luật trị tội quan tham ư?
Cùng lắm là phê bình, khiển trách
Rút kinh nghiệm nghiêm túc
Đá lên…
“Đừng có vào rừng mơ đòi bắt con… Tưởng Bở”!
Chỉ khổ đau cho người lương thiện
Cho anh Vươn, anh Quí, vợ con
Chúng tính toán
Làm sao tử hình Vươn, Quí
Mới hả!
Nhà phá rồi
Diệt phải tận gốc tận nơi!
Động cơ nào kinh khủng vậy?
(Phải vì sợ dân gìàu
Quan giàu một mình thôi
Có lẽ chưa qua một thời long đong “Vua Lốp”?)
Hỡi những quan leo lẻo vì dân!
Gieo khổ đau cho cả cõi trần
Mà chỉ phê bình, cảnh cáo!
Cách chức đuổi về vườn trời đất cũng không tha!
Thủ tướng đã ra tay, quyết liệt…
3-
Chúng tôi tin
Lần này làm thật, thưa Thủ tướng
Không sợ kỷ luật không có ai làm
Không giơ cao đánh sẻ
Không tắm chỉ từ vai
Không “thương tình” kẻ xấu!
Đã có thời phó sở công an “đi đêm”
Cùng “dân anh chị” làm ăn phi pháp
Nhưng chỉ phê bình, khiển trách
Chức tước vẫn y nguyên
Làm dân bất yên!
Chúng tôi tin
Lần này làm thật, thưa Thủ tướng
Nghị quyết Trung ương bốn
Ký chưa ráo mực
Lần này không chỉnh thật
Không đổi mới ra trò
Không có “bàn tay sắt”
Không đề cao phép nước
Thì còn nhiều lệ làng
Còn nhiều phe nhóm…
Chúng tôi tin
Lần này làm thật, thưa Thủ tướng
Bài học Tiên Lãng đâu chỉ là Tiên Lãng
Bao kẻ biến quyền dân trao thành quyền bính của riêng mình
“Sở hữu toàn dân” thành sở hữu của nhà quản lý
Dân làm chủ chỉ là trên mặt chữ
Cán bộ chẳng sợ dân không bầu!
Vì có cấp ủy mình cơ cấu
Chạy chức chạy quyền, chạy tội, từ đâu?
Đâu chỉ một vài con sâu
Mà cả một bầy sâu
Sâu to như cá mập
Những mafia cấu kết
Lớp lớp, tầng tầng
Chắc là Thủ tướng biết
Vì sao ba cấp đồng tình…
Quyết diệt ông Vươn
Vì sao họ dối dân lừa trên
Đâu chỉ là cấp xã…
Sự việc đã quá rõ
Mà họ cứ cãi bây…
Có lẽ nào kẻ gây ra hiểm họa
Pháp luật lại dung tha
Pháp luật chỉ để trị dân thôi à?
Bất công không sợ?!
Ôi bao bài học… đổ sông đổ bề
Bao nghị quyết đổ bể đổ sông
Có lẽ nào bỗng chốc
Ai đưa kẻ này lên
Dân bầu ra vậy nhỉ?
Ai bảo đảng không cử
Mặt trận không hiệp thương?
Đất cách mạng Hải Phòng
Sao sinh ra lũ quan nghịch tặc
Đúng là quan tặc!
Tha hóa đâu chỉ tư tưởng đạo đức
Tha hóa quyền lực sợ hơn nhiều
Nếu ba trong một thì mất … hết!
Đảng phải lấy chống lạm quyền, tha hóa làm đầu…
Thủ tướng ơi
Người đại biểu của nhân dân
Phải bảo vệ từng công dân…
Dẫu là hạt cát
“Muốn cứu đảng hãy cứu dân trước đã”
Thủ tướng có nghe
Từ miệng, từ lòng dân thường ta đó!
Chúng tôi tin
Lần này làm thật, thưa Thủ tướng
Cả nước đồng lòng
Trẻ già náo nức
Không thể lưng chừng
Dân và Đảng đang “Kỳ vọng ở Thủ tướng”,
Thủ tướng mến yêu ơi!
Phải làm sao ruộng đồng, đầm ao không phải nằm ngửa đau đáu trông trời
Nông dân ngẩng cao đầu mỉm cười trên đồng ruộng…
Và làm sao để Đoàn Văn Vươn
Không phải tựa cột tử hình
Miệng hô vang: Hồ Chí Minh…
Hồ Chí Minh…
Đoàn Văn Vươn
Người đưa lưng ra chắn sóng dữ
Không chỉ từ biển khơi…
Với chúng tôi
Dù là anh “phạm tội”!
Trước sau
Anh là một anh hùng!
7-2-2012
Nội dung khác
Tại sao con người cần phải học?
15/09/2016Nguyễn Hữu ĐổngTìm kiếm danh phận
22/07/2011Nguyễn Văn Trọng7 phát hiện bất ngờ sau khi đọc nguyên tác "Hành trình về phương Đông"
03/08/2023Thái Đức PhươngNói với các doanh nhân: "Đỉnh của bạn đâu" để có được...
03/08/2023Nguyễn Tất ThịnhThiên thần” vỗ về những đêm dài thao thức.
03/08/2023Tiểu Mai"Đỉnh Ngu" từ Hiệu ứng Dunning & Kruger
05/06/2022Ngọc HiếuHoài cổ là đi tìm vẻ đẹp trót bỏ quên
08/06/2019Linh HanyiTản mạn nghịch lý và tại sao???
29/12/2007Linh LinhToàn cầu hoá và chuyện thịnh suy của môn văn học
31/01/2006Ngô Tự LậpSống chậm giữa đời nhanh
02/07/2010Lê Thiếu NhơnTương lai trong lòng quá khứ
06/02/2009Nguyễn QuânKế thừa tinh thần yêu nước truyền thống của dân tộc ta trong bối cảnh toàn cầu hóa
02/02/2010Mai Thị Quý